Người khác yêu thì cần tiền, tôi yêu thì cần mạng - Chương 461

Cập nhật lúc: 2025-08-31 18:58:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Khó khăn lắm mới đuổi chúng , hu hu hu, suýt nữa thì đánh !”

 

 

--- Chương 488 ---

 

 

Lâm Mặc kéo Đỗ Tuyết Linh lòng.

 

 

Trước đó suýt nữa nghĩ Đỗ Tuyết Linh chết.

 

 

Còn Đỗ Tuyết Linh Lâm Mặc ôm lòng, sững sờ một chút, đó lén lút nở một nụ trộm.

 

 

“Em yêu, chị khó chịu quá.”

 

 

Đỗ Tuyết Linh ôm Lâm Mặc, tay cũng dùng sức đáp Lâm Mặc.

 

 

Giây tiếp theo.

 

 

“Ối…”

 

 

Lâm Mặc khó nhọc đẩy Đỗ Tuyết Linh , trợn mắt quát.

 

 

“Tay… tay cô đang thế?”

 

 

“Ờ…”

 

 

Trên mặt Đỗ Tuyết Linh thoáng qua một tia ngượng ngùng, nhưng ngay lập tức ôm Lâm Mặc.

 

 

“Người hoạn nạn tình cảm sâu đậm, chúng bây giờ là…”

 

 

“…”

 

 

Lâm Mặc ho khan một tiếng vui, thấy ngón tay Đỗ Tuyết Linh đang vẽ vòng tròn n.g.ự.c .

 

 

“Phù…”

 

 

Hít một thật sâu.

 

 

Lâm Mặc cố gắng dậy, khó nhọc .

 

 

“Chị ơi, đưa một chuyến, Thọt với bọn họ, Hỏa Tế…”

 

 

Trong lúc .

 

 

Miệng Lâm Mặc vẫn còn rỉ máu.

 

 

Bây giờ Ngũ tộc đánh lui, Đạo môn cũng g.i.ế.c hai kẻ.

 

 

Rắc rối còn chính là Hỏa Tế.

 

 

Mặc dù mụ đàn bà yếu nhất.

 

 

vẫn yên tâm về Thọt và mấy .

 

 

“Em đó.”

 

 

Đỗ Tuyết Linh gì đó, nhưng cuối cùng vẫn ôm Lâm Mặc lao ngoài.

 

 

Còn trong phòng.

 

 

Hà Nhã Văn thò đầu Đỗ Tuyết Linh và Lâm Mặc rời .

 

 

“Quỷ, nữ quỷ, một nữ quỷ cứ quấn lấy Lâm Mặc…”

 

 

Hà Nhã Văn run rẩy nắm chặt mũi tên tiền đồng.

 

 

Thấy Đỗ Tuyết Linh chạy ngoài, cô vội vàng từ trong phòng bước .

 

 

Nhìn những vệt m.á.u còn sót mặt đất, lòng cô chợt thắt .

 

 

Bên .

 

 

Đỗ Tuyết Linh đưa Lâm Mặc đến nơi Đại Chủy và Hỏa Tế đang giao chiến.

 

 

Vừa đến gần.

 

 

Điều cảm nhận là luồng nhiệt nóng rực ập tới, cùng với ngọn lửa cháy hừng hực khắp núi rừng.

 

 

“Thọt…”

 

 

Lâm Mặc khó nhọc mở mắt, yếu ớt quét qua một lượt, kìm thở phào nhẹ nhõm.

 

 

Thọt và bọn họ vẫn còn sống.

 

 

Chỉ là trạng thái bây giờ tệ.

 

 

Thọt và Đại Chủy vẫn còn sức chiến đấu, nhưng khí tức của Đầu bếp và Mù Quải yếu đến mức sắp tan biến.

 

 

Và lúc

 

 

“Ưm?”

 

 

Khóe mắt Lâm Mặc đột nhiên giật mạnh.

 

 

“Sao thế?” Đỗ Tuyết Linh vội vàng hỏi.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-461.html.]

Lâm Mặc ôm cổ Đỗ Tuyết Linh, khó khăn đầu , ánh mắt về một sườn núi ở đằng xa.

 

 

Đỗ Tuyết Linh cũng tò mò theo.

 

 

Chỉ thấy sườn núi, một gã hán tử ba mươi tuổi, chỉ mặc một chiếc quần lót, tay nắm đá, thò đầu rụt cổ xa.

 

 

“Một tiểu quỷ, ủa, quỷ thể ngưng tụ bởi công đức, là ai?”

 

 

Đỗ Tuyết Linh thoáng qua khỏi tò mò, phát hiện ánh mắt Lâm Mặc vô cùng phức tạp.

 

 

“Tên …”

 

 

Lâm Mặc há miệng, cuối cùng kìm lắc đầu.

 

 

“Chị Đỗ, đặt xuống, vẫn còn chút sức.”

 

 

Lâm Mặc vỗ vỗ vai Đỗ Tuyết Linh.

 

 

Đỗ Tuyết Linh tuy nghi hoặc, nhưng cũng gì, đặt xuống đất.

 

 

Lâm Mặc khó khăn vững, dương khí trong cơ thể từng chút một thúc đẩy, dần dần khôi phục chút ít khả năng hành động.

 

 

“Đưa thêm chuyến nữa , tối nay, náo loạn đủ .”

 

 

Đỗ Tuyết Linh nhún vai, hề chán ghét mà ôm lấy eo Lâm Mặc, một bước đạp , biến mất tại chỗ.

 

 

Rất nhanh.

 

 

Giữa biển lửa.

 

 

Lúc thể Đại Chủy mất một nửa, những vết thương đều là vết cháy xém do lửa thiêu để .

 

 

Thọt cũng chẳng khá hơn là bao.

 

 

Toàn đen kịt, ba mắt đều hóa thành hốc máu.

 

 

“Thọt, cho một chút sức nữa, tin cô thể c.h.ế.t vĩnh viễn!”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

 

 

Đại Chủy mặt đất, giọng mang theo sự cam tâm và căm hận sâu sắc.

 

 

Chỉ thấy Hỏa Tế giữa biển lửa, quanh lơ lửng từng cụm lửa.

 

 

trông như một con rắn, eo là dung nham đang sôi trào.

 

 

“Hai tên khốn nạn đáng chết, lão nương đây là tồn tại bất tử bất diệt!”

 

 

--- Chương 489 ---

 

 

Hỏa Tế ngửa mặt lên trời gào thét, miệng đầy những chiếc răng nanh dày đặc, chuyện một cụm lửa phun .

 

 

“Lão nương sẽ thiêu rụi các ngươi thành tro!”

 

 

Ngay khi ngọn lửa hừng hực phun về phía Đại Chủy.

 

 

Vút!

 

 

Thọt chợt lóe lên xông .

 

 

Trên khuôn mặt đen kịt của chỉ còn ba hốc máu, nửa khuôn mặt cháy đen đến mức thể thấy xương.

 

 

“Sss…”

 

 

Thọt phát từng tiếng khàn khàn trong cổ họng, tóm lấy Đại Chủy mạnh mẽ lao thẳng lên trời.

 

 

Giây tiếp theo.

 

 

Thọt mạnh mẽ ném Đại Chủy về phía Hỏa Tế.

 

 

Hỏa Tế cũng ngay lập tức phát hiện Đại Chủy, ngẩng đầu lên, gai xương cánh tay Đại Chủy hung hăng đ.â.m đầu cô .

 

 

“Chết! Chết! Chết!!”

 

 

Đại Chủy điên cuồng gào thét, đôi mắt về phía đỉnh đầu Hỏa Tế.

 

 

Chỉ thấy đám mây lửa cuồn cuộn lúc , giờ chỉ còn một lớp sương mù đỏ mỏng manh.

 

 

Thần hỏa Sương Giáng, đây chính là nguồn sức mạnh của Hỏa Tế.

 

 

“Thần hỏa cạn kiệt, ngươi chết, ngươi c.h.ế.t mà!”

 

 

Đại Chủy điên cuồng rút đ.â.m , như một kẻ điên.

 

 

trớ trêu , sự tổn thương khủng khiếp đó.

 

 

Tiếng kêu than của Hỏa Tế chỉ vang lên vài tiếng, cô vung đuôi một cái, trực tiếp đánh văng vô âm khí đen kịt khỏi cơ thể Đại Chủy.

 

 

Còn Đại Chủy mặt đất, trong mắt chỉ còn một tia hy vọng như chấp niệm.

 

 

Xa xa.

 

 

Thọt cũng run rẩy ngẩng đầu lên.

 

 

Trong mắt họ.

 

 

Hỏa Tế dữ dội lắc đầu, đồng thời vết thương dần dần bắt đầu hồi phục.

Loading...