Anh trong lòng cũng rõ điều .
Cái lưng mà Hoàng Thử Lang nhắc đến.
Ngoài Đỗ Tuyết Linh , còn thể là ai chứ!
Điều cũng giải thích lý do Hoàng Thử Lang chuyện khách khí.
Rõ ràng đối phương coi g.i.ế.c thi tiên là Đỗ Tuyết Linh, còn bản , thì giống như đại diện của Đỗ Tuyết Linh .
Nên mới khách khí như .
Thậm chí khi suy nghĩ, cô lập tức đầu bỏ , còn để cho một sợi lông.
Đương nhiên.
Lúc đối với Lâm Mặc mà , điều quan trọng nhất vẫn là kẻ lộ phong thanh !
“Biết sự tồn tại của thi tiên, sự đáng sợ của Đỗ Tuyết Linh, còn thông báo cho Hoàng gia…”
Một đáp án chợt lóe lên trong đầu Lâm Mặc.
“Đạo Môn!”
Dù thì kẻ thù mà Lâm Mặc thể nghĩ đến, chỉ Đạo Môn!
Ngoài …
Anh thể nghĩ bất kỳ ai khác, đặc biệt là những thể trực tiếp liên hệ với Ngũ tộc…
“Phù…”
Lâm Mặc ngẩng đầu hít sâu một , phỏng đoán của .
--- Chương 433 ---
Thọt và Đại Chủy lập tức phản ứng .
“Đám Đạo Môn …”
“Không đúng, Đạo Môn thi tiên ở trong tay mày, chẳng lẽ vẫn luôn theo dõi chúng ?”
Đại Chủy đến đây, dậy cảnh giác xung quanh.
Lâm Mặc thì lắc đầu.
“Chuyện thể, tà vật của Đạo Môn thể theo dõi chúng mà mày và tao nhận , nhưng thể giấu Đỗ Tuyết Linh.”
Nhắc đến Đỗ Tuyết Linh.
Thọt và Đại Chủy đều gật đầu tán thành.
Thực lực của cô nàng , sớm cần bất kỳ bằng chứng nào nữa , đặc biệt là Thọt và Đại Chủy, từng tận mắt chứng kiến cảnh Đỗ Tuyết Linh nổi giận.
“Vậy Đạo Môn ?”
Thọt lộ vẻ nghi ngờ, ngay đó đột nhiên Đại Chủy.
“Hừ, khi nào chúng kẻ phản bội hả, kiếp, giờ mày đúng là một tà vật triệt để !”
Đại Chủy , lập tức nổi giận.
“Khốn kiếp, xong chuyện , Thọt, mày đánh đúng !”
Một bên.
Lâm Mặc lắc đầu, trong lòng chút phỏng đoán.
“Đạo Môn quản lý thế giới phàm tục quá sâu, thể là thâm nhập ngóc ngách, các thiết công nghệ cao, thông tin liên lạc hiện đại, chỉ cần Đạo Môn nắm giữ những thứ , thì thể giám sát lúc nơi, huống hồ, thành phố Thanh Hà hẳn cũng Cục Quản lý Linh dị, chuyện thi tiên lẽ bọn họ sớm .”
Lâm Mặc xong, cất kỹ nhục đó, dậy hít sâu một .
“ bây giờ chỉ thắc mắc một điều, nếu mục đích của Đạo Môn là trở thành loại mang trọng bảo, vô kẻ dòm ngó, thì thủ đoạn quá tệ hại .”
Nghe , Thọt và Đại Chủy đều nghi hoặc Lâm Mặc.
“Thế còn đủ ?”
“Thằng nhóc mày đời bao nhiêu tồn tại đáng sợ ?”
Lâm Mặc hề nao núng lắc đầu.
“ , nhưng một điều, đó là vùng đất Yến Bắc , trừ phi là loại cực kỳ kinh khủng, nếu chẳng sợ ai.”
Nói câu , mặt Lâm Mặc lóe lên một tia ngạo nghễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-419.html.]
Một mặt là thực lực của bản , dám là mạnh đến mức nào, nhưng cũng là một con gà mờ bước chân xã hội.
Mặt khác là tiệm đồ giấy thần uy, nỏ máy.
Lại còn Đỗ Tuyết Linh.
Cùng lắm thì Yến Bắc còn lão Thành Hoàng nữa chứ.
Lâm Mặc tự tin.
Loại quái vật cực kỳ kinh khủng đó, sẽ vì thi tiên mà xuất thế, còn những kẻ thực lực bình thường, chừng trở thành vật liệu nuôi dưỡng cho Thiên Nguyên Bảo Ngọc .
Người của Đạo Môn, sẽ nghĩ tầng .
“Vậy… của Đạo Môn gì?”
Thọt và Đại Chủy đều nghi hoặc Lâm Mặc.
Lâm Mặc nhíu chặt mày, dường như gì đó, nhưng thấy thực tế, lắc đầu.
“Kệ , cứ bước nào tính bước đó , nhưng mà bây giờ…”
Lâm Mặc chằm chằm chiếc nỏ máy, mặt lộ biểu cảm của một kẻ giữ của.
“Thi tiên , là một bảo bối lớn, tất cả các đều trông coi cẩn thận, tuyệt đối đừng để kẻ nào trộm mất!”
Thọt và Đại Chủy lập tức gật đầu lia lịa.
Dù thì thứ .
Quý giá vượt xa sự hiểu của bọn họ!
Chỉ Mù Cụt và Đầu Bếp, hai một nhe răng, một vẻ mặt nghi hoặc.
“Cái gì cái gì, đây là cái gì .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Chúng mới một năm, rốt cuộc xảy bao nhiêu chuyện chứ.”
Mà khi Lâm Mặc , nhịn đưa tay ấn ngực.
Cái cảm giác bất an , đặc biệt mãnh liệt.
Còn về nguồn gốc…
“Người của Đạo Môn, hẳn to gan đến thế chứ?”
…
Bên .
Bên ngoài Yến Bắc.
Một đám Hoàng Thử Lang nhảy nhót tưng bừng.
Tám con Hoàng Thử Lang béo , thì đang khiêng chiếc kiệu lớn nửa mét.
Đột nhiên.
“Hửm?”
Tám con Hoàng Thử Lang đột nhiên dừng bước, đồng loạt ngẩng đầu lên.
Và Hoàng Tiên đang trong kiệu, đột nhiên mở bừng mắt.
“Đạo…”
Một chữ thốt .
Xùy xùy xùy!
Tựa như cuồng phong bão táp quét qua.
Hàng chục con Hoàng Thử Lang đồng loạt nổ tung thành thịt nát, đầu của ngũ cầm bay vút lên cao.
Mà Hoàng Tiên với vẻ mặt cứng đờ, ngay lập tức nổi giận đùng đùng!
“Thật to gan!!!”
--- Chương 434 ---
Trong rừng rậm.
Soạt soạt soạt!
Từng luồng gió mạnh bùng nổ.
Không thấy bất kỳ dấu vết nào, cũng thấy bất kỳ bóng nào xuất hiện.