Người khác yêu thì cần tiền, tôi yêu thì cần mạng - Chương 369
Cập nhật lúc: 2025-08-31 11:55:08
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thọt và Đại Chủy tới mặt Lâm Mặc.
"Có chút rắc rối, theo một chuyến, xác nhận một chuyện."
Lâm Mặc vẫy tay, trực tiếp chạy như điên ngoài.
Thọt và Đại Chủy , từ vẻ mặt Lâm Mặc đều nhận sự nghiêm trọng của sự việc.
Vội vàng theo .
Rất nhanh.
Biệt thự nhà họ Hà.
Lâm Mặc dùng cảm giác quét qua, lập tức xác nhận vị trí của Hà Nhã Văn ở tầng hai.
Cô bé lúc đang sấp cầu thang, đó dường như đang chuẩn xuống lầu, nhưng đột nhiên ngủ gục sàn nhà.
kỹ thì cô thật sự ngủ say, mí mắt vẫn run rẩy, ý thức lờ mờ.
Bị tra tấn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
"Đi."
Lâm Mặc nhón mũi chân, nhảy qua tường rào, tiếp đất xoay một vòng.
"Ừm?"
Thọt và Đại Chủy đầu Lâm Mặc đang dừng .
"Này, cái quái gì thế , cứ như cao thủ võ hiệp, nhón chân một cái là nhảy vọt lên cao... Khụ, ."
Lâm Mặc hồn, kìm .
Lúc trong biệt thự còn mấy bảo vệ, lập tức phát hiện Lâm Mặc.
Nói chính xác hơn, là thấy tiếng của Lâm Mặc.
"Ai!"
Mấy bảo vệ nhanh chóng tập hợp , chặn ở ngoài cửa.
"."
Lâm Mặc ngẩng đầu một câu, hình lóe lên, xông biệt thự.
Mấy bảo vệ chỉ cảm thấy một luồng gió thổi qua.
Luồng gió mạnh, thổi đến mức da mặt cũng run lên.
"Là Lâm ..."
Mấy bảo vệ đều cảm thán một câu với vẻ mặt đầy kính trọng.
Nhìn trong biệt thự.
Lâm Mặc một tay đỡ Hà Nhã Văn dậy, dương khí quán nhập cơ thể cô.
"Ư..."
Hà Nhã Văn như đột nhiên tỉnh táo một thoáng, cũng rõ Lâm Mặc, khóe miệng nở một nụ
.
"Lâm Mặc, đến đây?"
Nụ của Hà Nhã Văn dần trở nên rạng rỡ, giống như một cô gái nhỏ thấy thứ thích, còn vươn tay ôm lấy cổ Lâm Mặc.
" buồn ngủ quá, đến mức lờ mờ thấy cả ."
Lâm Mặc thì ngẩng đầu, thầm niệm trong lòng.
"Anh đây là một đàn ông từng nếm trải đau khổ tình yêu nhưng vẫn thoát , bây giờ đối với chuyện gì cũng còn hứng thú."
mắt liếc xuống một cái.
Hà Nhã Văn ôm cổ , ngẩng cao đầu, n.g.ự.c cô ...
"Ừm, đủ sâu!"
Cứ như thể nuốt sống Lâm Mặc.
Hô...
Lâm Mặc hít sâu một , vòng tay ôm lấy Hà Nhã Văn, đầu nhỏ: "Có thể là thủ đoạn gì ?"
Lúc trong mắt Lâm Mặc.
Hà Nhã Văn tuy bình thường, nhưng mùi hương cô , nồng nặc đến mức Lâm Mặc cũng cảm thấy khó chịu.
Rõ ràng.
Đã xảy chuyện , chỉ là thể nhận thủ đoạn.
"Cái ..."
Thọt và Đại Chủy , đều lắc đầu.
"Không , trong cơ thể cô thứ gì cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-369.html.]
"Không đúng, một sợi dây, thể thấy một sợi dây."
Thọt đưa tay , chỉ đỉnh đầu Hà Nhã Văn, nhấc ngón tay lên, còn như thể vuốt theo sợi dây đó.
"Dây?"
Đại Chủy nghi hoặc, nhưng kỹ , cũng chút kinh ngạc chắc.
"Hình như là một sợi dây thật."
Lâm Mặc càng nghi hoặc, chần chừ một thoáng, đột nhiên kết ấn.
"Thông U!"
Ong...
--- Chương 365 ---
Tựa một luồng khí vô hình càn quét, thế giới mắt Lâm Mặc đột nhiên biến thành một màu đen trắng.
Đây là góc của quỷ.
Nhìn Hà Nhã Văn, cũng thấy sợi dây đó.
Nói chính xác hơn, đó là một sợi tơ, là mọc từ giữa trán Hà Nhã Văn, là từ xa lan đến, đ.â.m giữa trán cô .
Đầu sợi dây.
Lan khỏi biệt thự, vượt quá phạm vi cảm nhận của .
"Thần quan Thọt."
Lâm Mặc liếc Thọt.
Thọt lập tức hiểu ý, một bước xông ngoài.
Chưa đến mấy thở.
"Rắc rối ."
Thọt chạy về, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.
"Sợi dây đó, kéo dài khỏi Yến Bắc..."
Lâm Mặc lời , hai mắt đột nhiên híp .
"Chạy khỏi Yến Bắc?"
Thọt liên tục gật đầu.
Ông tự xưng là Thần Hành, cả Yến Bắc ông chỉ cần mười bước là chạy hết, điểm tuyệt đối thể sai.
"Rồi nữa?"
Thọt lắc đầu.
" còn chạy thêm mấy bước nữa, mãi thấy điểm cuối, hơn nữa càng đuổi theo sợi dây, càng cảm giác mơ hồ, đến cuối cùng thậm chí còn mất dấu sợi dây ."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lâm Mặc nhíu chặt mày.
Sợi dây thần bí từ bên ngoài Yến Bắc mà đến, cách xa xôi đến .
Hơn nữa càng đuổi theo, ngược còn mất dấu mục tiêu.
"Là thứ gì thể vượt qua cách đáng sợ như , tay với Hà Nhã Văn."
Lâm Mặc giải trừ Thông U thuật, cúi đầu Hà Nhã Văn.
Bên cạnh.
Thọt và Đại Chủy cũng nhắm mắt , cố gắng hồi tưởng các loại thủ đoạn mà họ từng thấy qua bao năm nay.
"Từ thời kỳ Mạt Pháp, các hình thái sinh mệnh ngày càng nhiều, các loại sức mạnh cũng ngày càng tà dị, thủ đoạn thật sự từng thấy."
Thọt lẩm bẩm.
"Chỉ một sợi dây, một sợi dây..."
Đại Chủy đột nhiên vỗ lòng bàn tay, dường như manh mối, mặt hiện lên vẻ suy tư.
"Hửm?"
Thọt và Lâm Mặc đều chằm chằm Đại Chủy.
Cứ như mấy thở.
"Mẹ kiếp, ."
Đại Chủy nhe răng, đầu thấy Thọt và Lâm Mặc đều trợn trắng mắt.
Đặc biệt là Lâm Mặc, càng hừ một tiếng vui.
"Ấy, là cách , ..."
Đại Chủy đột nhiên dậm chân.
"Có !"
Lâm Mặc cố gắng nhịn kiên nhẫn, đầu Đại Chủy, "Cái gì?"
Đại Chủy nhe răng .