Người khác yêu thì cần tiền, tôi yêu thì cần mạng - Chương 355
Cập nhật lúc: 2025-08-31 11:51:26
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
kết quả, cuối cùng .
Lâm Mặc bực bội gãi đầu, kìm trực tiếp nhảy xuống nước.
Bên bờ.
Dáng Thọt và Đại Chủy ẩn hiện.
"Ê, kệ nó , thằng nhóc còn hiểu phụ nữ mà."
"Đại Chủy, mày con bé đó thật sự dám dũng cảm đến ?"
Nghe , Đại Chủy liếc theo hướng Thọt , gần như chút do dự.
"Cô nhất định dám!"
"Cũng ."
Thọt chép miệng một cái.
"Nhìn là ngay con đàn bà nội tâm kiên định, cô loại giới hạn bởi tình yêu nam nữ ..."
Hai chuyện về hướng của Đóa Hoa Sinh Mệnh.
Xa xa.
Dáng Lương Phi nhanh chóng lấp lóe, còn cố ý đổi hướng về phía thung lũng.
Cô phạm vi cảm nhận của Lâm Mặc.
Đặc biệt là khi nghĩ đến Lâm Mặc.
"Hy vọng còn thể gặp !"
Khóe môi Lương Phi cong lên một nụ ngọt ngào.
khi về phía , ánh mắt cô lập tức hóa thành một sự chấp niệm điên cuồng.
Những đồng đội hy sinh, chính là chấp niệm của cô.
Khoảng thời gian chạy trốn , chính là đau khổ.
Còn những biến cố của Cục Quản lý Linh dị mà Lâm Mặc , chính là ngòi nổ cuối cùng.
Sức mạnh.
Cô sở hữu sức mạnh mạnh hơn nữa.
"Đóa Hoa Sinh Mệnh..."
Ánh mắt Lương Phi kiên định đầy chấp niệm, lúc ở phía xa cũng một ý niệm hư ảo dường như đang gọi cô.
Rầm rầm rầm!
Lương Phi tăng tốc độ, khí huyết cuồn cuộn trào .
Nhìn từ xa.
Cô như một luồng cầu vồng lao thẳng thung lũng.
Còn trong thung lũng, khi Thụ Ma chết, cây con đó rõ ràng héo úa vài phần, sinh lực bắt đầu tiêu tán từng chút một.
lúc .
Theo sự lao đến của Lương Phi, cây con đó run rẩy một cách chậm rãi, sinh lực mất , nhanh chóng bành trướng với tư thái hồi sinh.
Rầm!
Một tiếng động đinh tai nhức óc xuất hiện.
Sinh lực khổng lồ hóa thành một xoáy nước, nuốt chửng Lương Phi đang lao tới trong tích tắc.
Phía bên .
"Hửm?"
Lâm Mặc đang ngâm trong nước bỗng nhiên ngẩng đầu lên, tay vô thức ôm ngực.
Vừa trong khoảnh khắc đó.
Anh dường như trong lòng chợt trống rỗng, một cảm giác bất an và hồi hộp nên lời.
"Thọt, Đại Chủy."
Lâm Mặc gọi một tiếng.
"Sao ?"
Giọng hai lập tức truyền đến.
Lâm Mặc dậy, vài bước lao tới bờ.
"Hai nhận chuyện gì xảy ?"
Thọt và Đại Chủy , đồng thanh : "Vừa nãy thung lũng đó rung chuyển, sinh lực chút bất thường."
Lâm Mặc mặc quần về phía thung lũng.
"Hình như ngừng tiêu tán ?"
Lâm Mặc lẩm bẩm một tiếng, cũng để ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-355.html.]
giây tiếp theo.
"Hửm?"
Động tác Lâm Mặc đột nhiên cứng đờ, trong nháy mắt đầu chằm chằm hai .
Thọt và Đại Chủy ánh mắt của Lâm Mặc mà sống lưng lạnh toát, do dự hỏi: "Sao ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lâm Mặc gì, chỉ một nữa về phía thung lũng.
Một lúc lâu.
"Lương Phi ?"
Lâm Mặc hỏi câu , giọng còn mang theo vài phần run rẩy.
Thọt và Đại Chủy .
Vẫn là Tiểu Mặc chứ.
Về phụ nữ thì kém thật, nhưng về độ nhạy bén của giác quan thì khỏi .
"Ừ."
Thọt bất đắc dĩ gật đầu.
Lâm Mặc trong nháy mắt lao vút lên trời, niệm chú ấn thứ tư lập tức biến mất tại chỗ.
Khi xuất hiện trở .
Đã ở bên ngoài thung lũng.
Sinh lực cuồng bạo phong tỏa bộ thung lũng.
Còn ở phía xa, bên cạnh vũng nước đó, một bóng đang khoanh chân.
"Lương Phi..."
Lâm Mặc mà chỉ cảm thấy mắt tối sầm .
Nếu Lương Phi từ chối thì cũng đành, còn nhiều cơ hội mà.
bây giờ, cái gì cũng còn nữa !
--- Chương 346 ---
"Lương Phi ơi!"
Lâm Mặc "oa" một tiếng, gân cổ lên mà gọi.
"Phi Phi của ơi, em ngốc nghếch lao đó , Lương Phi... Cắc ~ á!!!"
Bên trong thung lũng.
Lương Phi đang khoanh chân bên vũng nước đó.
Ở tay trái cô.
Một vết thương mới xuất hiện, m.á.u tươi đang chảy ào ào vũng nước.
Trong chốc lát.
Khí huyết Lương Phi cuồn cuộn, cây con đó cũng như hồi phục sinh khí, từ từ vươn thẳng lên.
"Phi ơi!!!"
Lâm Mặc vẫn gân cổ lên vẫy tay gọi.
luồng sinh lực cuồng bạo trong thung lũng, giống như một bức tường chắn kiên cố thể phá vỡ, Lâm Mặc dùng máy hàn điện đốt đến bốc khói cũng thể xuyên qua .
Và tiếng gọi xé lòng của Lâm Mặc.
Sinh lực dần trở nên nồng đậm, từng cụm sương mù bao phủ tầm của Lâm Mặc.
"Á!!!"
Lâm Mặc ngây tại chỗ.
Vẫn là Thọt và Đại Chủy xông tới, hai thể hiện , nhưng việc miễn cưỡng kéo Lâm Mặc rời thì vẫn .
Thoáng chốc.
Bên cạnh hồ nước nơi đó họ đánh bài.
"Á!"
Lâm Mặc đau buồn bệt xuống đất, run rẩy đập nước b.ắ.n tung tóe.
Thọt và Đại Chủy một bên, hình hai ẩn hiện, còn mang theo nụ .
"Hai xem."
Lâm Mặc cố gắng bình tĩnh , lau lau đôi mắt đỏ hoe.
"Con đàn bà rốt cuộc đang nghĩ cái quái gì , cô thể lao thung lũng chứ?"
Thọt và Đại Chủy .
"Tiểu Mặc, mày chắc hẳn hiểu Lương Phi mà, con bé , bản tính vốn mạnh mẽ, việc cô đưa lựa chọn , gì lạ cả."
Đại Chủy thì ghé sát bên Lâm Mặc.