Người khác yêu thì cần tiền, tôi yêu thì cần mạng - Chương 353

Cập nhật lúc: 2025-08-31 11:51:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Mặc ngớ , “An ủi, an ủi kiểu gì?”

 

 

Đại Chủy hé miệng, dường như gì đó, nhưng cứ thế Lâm Mặc.

 

 

“Đội của bây giờ sinh tử chia lìa, tình đồng nghiệp của họ, cạnh đó thì thể thống gì, an ủi .”

 

 

Thọt vỗ trán, Đại Chủy thì trợn mắt trắng.

 

 

Ngay cả ở phía xa.

 

 

Đỗ Tuyết Linh cũng lắc đầu.

 

 

Thọt và Đại Chủy nghĩ thầm, thằng nhóc cuối cùng cũng một điểm yếu, đó chính là hiểu phụ nữ.

 

 

Đỗ Tuyết Linh thì ánh mắt thâm sâu, Lâm Mặc, Lương Phi ở phía xa, cuối cùng mỉm .

 

 

“Tất cả đều là duyên.”

 

 

Mà Lâm Mặc họ nghĩ gì.

 

 

Đối với .

 

 

Mình cần thiết đó, để Lương Phi và những hồn ma hàn huyên cho thỏa lòng, cũng coi như thành tâm nguyện.

 

 

Nghĩ đến đây, Lâm Mặc một cái lật , trực tiếp nhảy lên một cái cây.

 

 

Đương nhiên.

 

 

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Anh vẫn quan tâm chú ý đến động tĩnh của Lương Phi.

 

 

Đồng thời cũng đang nghĩ về thanh niên đó.

 

 

“Kẻ âm lộ...”

 

 

Lâm Mặc nhắm mắt hồi tưởng .

 

 

Trước đây chút ngại ngần về âm đức, chỉ là dựa thần tính, dù trở nên lạnh lùng vô cảm.

 

 

bây giờ xem .

 

 

Ở một khía cạnh nào đó, và những âm lộ, thực chất là hai thái cực.

 

 

Trong cơ thể là dương khí chí dương chí cương.

 

 

Mà những âm lộ truyền thống, trong cơ thể là âm khí, tuy là sống, nhưng thủ đoạn và quỷ gì khác biệt.

 

 

“Hù...”

 

 

Lâm Mặc lắc đầu, lười nghĩ thêm.

 

 

Trong nháy mắt.

 

 

Gần đến bình minh.

 

 

Chân trời hửng sáng.

 

 

Lâm Mặc đến bên cạnh Lương Phi.

 

 

Lúc màn đêm tan, những hồn ma đó cũng biến mất.

 

 

“Cô cần giúp đưa họ , đương nhiên, nuôi dưỡng thì chuyện ...” Lâm Mặc do dự .

 

 

Lương Phi ngẩng đầu Lâm Mặc, đột nhiên thoải mái.

 

 

“Gần đây nguồn nước ?”

 

 

Lâm Mặc sững sờ, định , thì Lương Phi : “ tắm.”

 

 

“Tắm...”

 

 

Cảm nhận của Lâm Mặc trong nháy mắt lan .

 

 

Trong vòng ba trăm mét tìm thấy...

 

 

Xoẹt!

 

 

Ấn ký thứ tư kích hoạt.

 

 

Cả Lâm Mặc trong nháy mắt phóng gần năm trăm mét, liên tiếp mấy lóe lên, khi , đều hoa mắt.

 

 

“Có!”

 

 

Khóe miệng Lâm Mặc nhịn , thở cũng chút dồn dập.

 

 

“Đi thẳng nửa dặm, một vách đá, bên là một hồ nước, tắm lắm, tắm thì .”

 

 

Nói Lâm Mặc nhịn đưa tay .

 

 

Lương Phi lườm Lâm Mặc một cái, dang hai tay .

 

 

Lâm Mặc thấy ha hả, ôm chầm lấy Lương Phi, kích hoạt ấn ký thứ tư.

 

 

Gần như trong nháy mắt.

 

 

“Ặc...”

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-353.html.]

Lương Phi ngây rơi xuống đất mấy bước.

 

 

“Anh, dùng thủ đoạn gì mà nhanh ...”

 

 

Lâm Mặc thì ôm ngực.

 

 

Ấn ký thứ tư cũng là sự bùng nổ dương khí trong tích tắc, một cách di chuyển nhanh đến thể tin .

 

 

Đương nhiên.

 

 

Cũng nhược điểm.

 

 

Loại bùng nổ bây giờ chỉ thể kiểm soát hướng, một khi khởi động thì thể dừng .

 

 

Nói cách khác.

 

 

--- Chương 343 ---

 

 

Ngay cả nếu nơi đặt chân một vũng phân chó, cũng chỉ thể trơ mắt giẫm lên.

 

 

“Hê, quan trọng, cái quan trọng, tiểu thuật thôi...”

 

 

Lâm Mặc chút đắc ý vẫy tay, thấy nụ của Lương Phi chút gượng gạo, trở nên kiên định.

 

 

“Anh đấy.”

 

 

Lương Phi chát một cái Lâm Mặc.

 

 

Lâm Mặc định , đột nhiên há to miệng, mắt gần như trợn lồi .

 

 

Chỉ thấy phía .

 

 

Lương Phi từng bước về phía hồ nước, chiếc áo khoác gió vốn rách nát cởi xuống, để lộ chiếc áo ba lỗ bó sát bên trong.

 

 

Vòng eo như rắn nước, một chút mỡ thừa.

 

 

Đôi chân dài trắng nõn, thon gọn mà săn chắc.

 

 

Da như bạch ngọc, mịn như mỡ đông.

 

 

“Thần quan Thọt, thần quan Đại Chủy, các vị nhé.”

 

 

Lâm Mặc chằm chằm phía , miệng lẩm bẩm.

 

 

Bên cạnh, Thọt và Đại Chủy xuất hiện hai bên, chen chúc bên cạnh Lâm Mặc, mắt về phía .

 

 

“Tiểu Mặc, đấy, c.h.ế.t mấy trăm năm , đối với những thứ thế tục còn hứng thú.” Thọt lẩm bẩm.

 

 

Đại Chủy thì ho khan một tiếng.

 

 

“Thằng nhóc Lâm Mặc, cũng mà, quân tử.”

 

 

trong lúc chuyện.

 

 

Cả hai đều dần dần mở to mắt.

 

 

Lâm Mặc cũng đang chăm chú , lúc Lương Phi bước trong nước, cúi , cởi bỏ chiếc quần đùi bên ngoài.

 

 

Xoạt!

 

 

Lâm Mặc một tay vung , dương khí bùng nổ.

 

 

“Ôi mắt !”

 

 

“Thằng nhóc Lâm Mặc, lý lẽ, đuổi chúng thì cứ một tiếng là , hà tất tay.”

 

 

Thọt và Đại Chủy kêu rên một tiếng, ôm mắt bỏ chạy.

 

 

Và Lâm Mặc thì vươn dài cổ.

 

 

Trong nước.

 

 

Lương Phi như đóa phù dung nhô khỏi mặt nước, mái tóc dài tung bay, lộ khuôn mặt tuyệt , xương quai xanh trắng ngần.

 

 

Ngay đó cô từ từ đưa tay, nắm lấy chiếc áo ba lỗ ướt sũng nước từ từ kéo .

 

 

“Phụt!”

 

 

Lâm Mặc nhịn ôm mũi.

 

 

Lúc .

 

 

Lương Phi dường như cảm thấy gì đó, đầu tung một cái.

 

 

Chiếc áo ba lỗ chát một tiếng rơi xuống mặt Lâm Mặc.

 

 

Lâm Mặc vô thức nuốt nước bọt, đưa tay cầm lấy chiếc áo ba lỗ.

 

 

“Hê, chỉ còn màu tím quyến rũ...”

 

 

lúc .

 

 

Cả Lương Phi chúi đầu xuống nước.

 

 

“Ối!”

 

 

Lâm Mặc lập tức bật dậy.

Loading...