Người khác yêu thì cần tiền, tôi yêu thì cần mạng - Chương 332

Cập nhật lúc: 2025-08-31 11:46:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một nơi đối với những mãnh thú như hổ đều thái độ sùng kính, cho rằng nơi nào hổ dữ thì nơi đó núi rừng chắc chắn sẽ sản vật phong phú.

 

 

Và nếu Sơn Quân xuống núi, điều đó nghĩa là thể tai họa lớn, báo .

 

 

“Em gọi là Sơn Quân?”

 

 

Lâm Mặc xổm xuống tủm tỉm : “Có em thấy oai phong lẫm liệt như hổ ?”

 

 

Ai ngờ cô bé Lâm Mặc xổm xuống, đột nhiên giật .

 

 

“Sơn Quân đại nhân…”

 

 

Cô bé kêu một tiếng, chút vụng về quỳ là quỳ xuống.

 

 

--- Chương 313 ---

 

 

“Hả?”

 

 

Trên mặt Lâm Mặc hiện lên một tia nghi hoặc.

 

 

lúc .

 

 

“Tình Tình!”

 

 

Tiếng gọi dồn dập truyền đến.

 

 

Lâm Mặc đầu .

 

 

Xa xa một nam một nữ chạy đến, phụ nữ cõng một cái gùi tre lưng, đàn ông cầm d.a.o rựa trong tay.

 

 

Trang phục điển hình của miền núi.

 

 

Thấy .

 

 

Cảm giác của Lâm Mặc cẩn thận lan tỏa .

 

 

Quả nhiên.

 

 

Dưới chân núi một ngôi làng, quy mô nhỏ, cả nhà lầu, biệt thự, trông điều kiện khá .

 

 

“Anh, là ai?”

 

 

Người đàn ông chạy chất vấn Lâm Mặc.

 

 

Còn phụ nữ thì lao đến ôm lấy cô bé.

 

 

“Bố ơi, là Sơn Quân đại nhân.”

 

 

Cô bé lúc hét lên một tiếng, ngẩng đầu kể cho phụ nữ chuyện Lâm Mặc cứu cô bé lúc .

 

 

Lâm Mặc sang một bên.

 

 

Anh cũng nghĩ nhiều, cứu chỉ là tiện tay mà thôi.

 

 

Tất nhiên, nếu thể kiếm một bữa ăn thì nhất, kiếm thì cũng lỗ.

 

 

phản ứng của hai

 

 

Đặc biệt là khi cô bé hai chữ Sơn Quân.

 

 

Phản ứng đầu tiên của phụ nữ là giơ tay lên giả vờ dọa đánh miệng cô bé, còn sắc mặt đàn ông thì nghiêm nghị.

 

 

“Tình Tình, con đừng bậy.”

 

 

Người đàn ông quát một tiếng, xong còn giơ tay vái lạy bốn phía.

 

 

Điều khiến Lâm Mặc chút khó hiểu.

 

 

Nói là nông thôn mê tín dị đoan, nhưng cũng đến mức mẫn cảm quá đáng về sự tồn tại của Sơn Quân.

 

 

cho dù Sơn Quân, cùng lắm cũng chỉ là một con hổ mà thôi.

 

 

lúc .

 

 

“Chàng trai trẻ, là ai?”

 

 

Người đàn ông Lâm Mặc, trong mắt còn mang theo chút cảnh giác.

 

 

“Cả vùng núi phía nam đều là núi non trùng điệp thấy bóng , trong làng cũng thấy lạ đến, xuất hiện ở đây?”

 

 

Lâm Mặc tháo chiếc áo buộc quanh eo , kéo chiếc túi lưng.

 

 

“Dân phượt nghèo, tình cờ qua đây.”

 

 

Nói xong Lâm Mặc định rời .

 

 

sự cảnh giác của đàn ông khiến chút thoải mái.

 

 

ngay khi định .

 

 

“Tiểu .”

 

 

Người phụ nữ ôm cô bé tới, “ Tình Tình , là cứu con bé, đứa trẻ hiểu chuyện, cứ đòi lên núi hái quả.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-332.html.]

 

Nói phụ nữ cúi chào Lâm Mặc.

 

 

“Không gì, tiện tay thôi.”

 

 

Lâm Mặc mỉm , nhưng ngay khi , đột nhiên cau mày.

 

 

“Anh…”

 

 

Lâm Mặc cúi xuống, trực tiếp tiến sát đến mặt phụ nữ.

 

 

“Ấy, gì thế?”

 

 

Người phụ nữ giật .

 

 

Bên cạnh, đàn ông lập tức giơ d.a.o rựa lên, “Thằng nhóc, mày cái quái gì thế?”

 

 

Lúc Lâm Mặc đang nhắm mắt, phụ nữ một mùi hương, một mùi hương y hệt mùi hương Hà Nhã Văn đây.

 

 

“Trên cô, đây là mùi gì?”

 

 

Lâm Mặc thẳng thắn hỏi, còn vươn tay chỉ n.g.ự.c phụ nữ.

 

 

Người phụ nữ ngón tay Lâm Mặc, phản ứng thì mặt lập tức đỏ bừng.

 

 

Sắc mặt đàn ông càng thêm giận dữ.

 

 

“Thằng nhóc, mày nó tìm c.h.ế.t , trêu ghẹo vợ tao?”

 

 

Nhìn đàn ông giơ d.a.o rựa khí thế hừng hực, Lâm Mặc ngẩn , bực .

 

 

“Ấy, gì thế, đường đường là một thanh niên trai tráng trêu ghẹo vợ ?”

 

 

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Lời .

 

 

Người đàn ông càng tức đến méo cả miệng.

 

 

“Mẹ mày, ý mày là vợ tao đáng để mày trêu ghẹo đúng .”

 

 

Nói giơ d.a.o rựa lên c.h.é.m về phía Lâm Mặc.

 

 

Lâm Mặc theo bản năng tránh né, ánh mắt đột nhiên rơi mắt đàn ông, chỉ thấy trong đôi mắt hung dữ của , ẩn hiện một bóng ma!

 

 

--- Chương 314 ---

 

 

“Đây là cái gì?”

 

 

Lâm Mặc một tay giữ chặt vai đàn ông, ánh mắt dán chặt bóng ma trong mắt .

 

 

Còn đàn ông Lâm Mặc giữ chặt như túm gà con.

 

 

“Anh…”

 

 

Vùng vẫy kết quả, bực bội Lâm Mặc.

 

 

“Buông , mau buông .”

 

 

Người phụ nữ vội vàng chạy tới.

 

 

Lâm Mặc thấy bèn buông tay.

 

 

Còn đàn ông khi thoát khỏi liền gì đó, nhưng phụ nữ ngăn .

 

 

“Đi .”

 

 

Người đàn ông giận dữ gầm lên, phụ nữ thì an ủi .

 

 

Còn cô bé.

 

 

Cô bé cứ mở to mắt Lâm Mặc, miệng gọi một tiếng, “Sơn Quân đại nhân.”

 

 

Lâm Mặc thấy thì thắc mắc.

 

 

chắc chắn, mùi hương chắc chắn điểm gì đó đúng.

 

 

Nghĩ đến đây.

 

 

“Đứng yên.”

 

 

Lâm Mặc bước đến mặt cô bé, nhắm mắt một lát, một luồng dương khí tràn cô bé.

 

 

Trong chốc lát.

 

 

Cô bé đột nhiên run lên , hai mắt kìm mà trợn ngược lên.

 

 

Trước mắt Lâm Mặc, đột nhiên thấy một bóng , đồng thời khu rừng xa xa cũng ầm ầm chấn động.

 

 

“Chuyện gì !”

 

 

“Đây là Sơn Quân đại nhân nổi giận .”

 

 

“Sơn Quân bớt giận, Sơn Quân xin bớt giận!”

 

 

Hai vợ chồng lập tức sợ hãi tột độ về phía khu rừng.

Loading...