Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Phiên ngoại II: Sinh tử luân hồi (6)
Cập nhật lúc: 2025-10-21 02:46:52
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phủ Mạnh Bà.
Kim chỉ đan xen qua từng đường nứt nơi da thịt, Mạnh Bà vẫn thản nhiên như chẳng gì giấu giếm. Sau lưng bà, Kim Tịch Ninh lặng lẽ .
“Đôi mắt của ngươi thật ,” giọng Mạnh Bà vang lên, còn khàn đục như thường ngày mà mềm mại, trong trẻo như giọng của một thiếu nữ, “chúng thể thấy những điều mà khác thể thấy.”
Kim Tịch Ninh khẽ mỉm : “Đôi mắt quả thật mang đến cho ít tiện lợi. chúng do mệnh ban tặng mà là một kiếp nạn.”
“Kiếp nạn?” Mạnh Bà khẽ , nơi đáy mắt thoáng qua một tia khinh miệt. “Ngươi từng thấy thế nào mới là kiếp nạn thật sự ?”
“Lâm tiền bối,” Kim Tịch Ninh thoáng qua chiếc hộp t.h.u.ố.c đặt ngẫu nhiên bàn, ánh mắt sâu dần, “ mặc kệ từng trải qua chuyện gì, từng là ai. nếu dám động đến bảo vệ, nhất định sẽ bỏ qua.”
Nàng nhanh, nhưng từng chữ đều nặng như đá rơi nước tĩnh, khiến gian phòng vốn âm u càng thêm ngột ngạt.
Mạnh Bà trong gương bỗng nở nụ . Một nụ quỷ dị, như gợn sóng nổi lên từ đáy Vong Xuyên.
Bà buông kim chỉ, đôi tay gầy gò chậm rãi hạ xuống. Vết nứt nơi mặt và cổ càng lúc càng lớn, lớp da khô héo rách toạc , từ bên lộ một khuôn mặt khác, trắng mịn, lạnh lẽo, tuyệt mỹ như băng.
Khuôn mặt của một đàn bà khác— từng gọi bằng cái tên khiến địa phủ cúi đầu: Lâm Trần Nguyệt.
“Ngươi cũng thấy tên của ?”
“Nếu bản ngươi vốn thuộc về địa giới, thì thể xuất hiện để chỉ đạo bộ khi Quỷ Đế bất cẩn, Lâm tiền bối, cùng với những cái tên khác tấm bia ‘Dữ Địa Đồng’, thực đều thuộc về địa giới đúng ?”
Từng tra cứu tại Phán Quan Tư, Kim Tịch Ninh rằng tất cả các quỷ tiên trong địa giới, hoặc những sinh linh tạm thời lưu ở địa giới, kể cả tội nhân đang chịu hình phạt ở địa ngục, dù sống c.h.ế.t, tên của họ đều ghi , tuyệt đối thể thiếu sót.
những cái tên khắc bia ‘Dữ Địa Đồng’, nàng thể tìm thấy bất kỳ thông tin gì, chỉ đến hôm nay mới nhớ cái cây tiên già ngoài Phán Quan Tư.
Dưới lớp da của Mạnh Bà, đôi mắt của phụ nữ trẻ dần hiện .
Nàng chăm chú hình ảnh bản kinh hoàng trong gương, ánh mắt tràn đầy nỗi bi thương.
“ … tất cả đều thuộc về địa giới, Ngũ Phương Quỷ Đế đến bái kiến, Thập Điện Diêm La cũng dám trực diện, họ từng vinh quang, nhưng cuối cùng, khi tên của họ xuất hiện tấm bia, cũng thể tránh khỏi phận ‘Dữ Địa Đồng’…”
“Còn ai sẽ nhớ đến họ nữa, nếu cũng tan biến, thì thế gian sẽ chẳng còn ai nhớ đến họ… và họ.”
Lớp da của Mạnh Bà trượt khỏi đầu, Lâm Trần Nguyệt chậm rãi đầu , khuôn mặt đầy máu, ánh mắt ẩn chứa tham vọng hướng về Kim Tịch Ninh.
“Thật công bằng.”
“Số phận ‘Dữ Địa Đồng’,” Kim Tịch Ninh thẳng mắt nàng, “là gì?”
Lâm Trần Nguyệt mỉm , cong môi: “Khi tên của ngươi cũng xuất hiện tấm bia đó, ngươi sẽ .”
Kim Tịch Ninh chớp mắt, một lúc lâu mới : “Ngươi g.i.ế.c Mạnh Bà, giả hình dạng của bà, giam giữ những sinh hồn trong Vong Xuyên, là để dẫn Hoa Thần Tai Ương địa giới, còn bây giờ gì?”
“Nàng tìm thấy những sinh hồn .” Lâm Trần Nguyệt dậy chậm rãi, bước về phía Kim Tịch Ninh.
“Đừng động đến con bé,” Kim Tịch Ninh phụ nữ mặt: “Ngươi là đối thủ của nó .”
“Ta , nàng mạnh, nhưng những tiền bối ‘Dữ Địa Đồng’ sẽ giúp ,”
Lâm Trần Nguyệt , vỗ nhẹ vai Kim Tịch Ninh: “Hoa Thần Tai Ương khác , giam giữ ở địa giới lâu như , còn tưởng còn hy vọng ngoài nữa.”
Lời khuyên của Kim Tịch Ninh hề ảnh hưởng đến Lâm Trần Nguyệt, nàng lột bỏ lớp da của Mạnh Bà, bước qua Kim Tịch Ninh tiến về phía Vong Xuyên.
Kim Tịch Ninh thể ngăn Lâm Trần Nguyệt, bản nàng cổ xưa, e rằng các Thượng Thần thiên giới cũng ngăn nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/phien-ngoai-ii-sinh-tu-luan-hoi-6.html.]
Lần , Lâm Trần Nguyệt nhắm thẳng đến Lạc Nhi.
Kim Tịch Ninh cau mày, trong đôi mắt xuất hiện một khuôn mặt đầy tên khác, chính là Dương Bân.
Khi lớp sương xám tan biến, hiện mắt Sở Lạc là hơn trăm sinh hồn với ánh mắt trống rỗng, mất ý thức tự .
Trên cơ thể các sinh hồn đầy tên khác: Thao Khắc, Giải Hồng Huy, Đinh Phi Trần, Phổ Thanh Huy…
Không cần dò xét cũng thể nhận những sinh hồn đang tạo thành một loại trận pháp.
Những cái tên như xiềng xích trói buộc cơ thể sinh hồn, bao quanh bởi từng lớp khí, những khí vốn phân bố khắp địa giới, từng xuất hiện ở vùng hỗn loạn , nhưng giờ quấn quanh các sinh hồn.
Khí như ý thức riêng, khi Sở Lạc xuất hiện, chúng phát lời qua miệng các sinh hồn.
“Hoa ThầnTai Ương.”
“Hoa Thần Tai Ương…”
“Ngươ đến , cuối cùng cũng đến.”
Sở Lạc ở trung tâm trận, những đôi mắt trống rỗng thẳng nàng.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Các tiền bối.”
Nàng cảm nhận sức mạnh của họ, dù sức mạnh đủ để Sở lạC xem trọng, nhưng nó đang tăng lên.
Từ khắp nơi của địa giới hội tụ về, tốc độ nhanh, nếu cứ tiếp tục như , sức mạnh của họ cuối cùng sẽ vượt qua nàng.
lúc điều khiến Sở Lạc tò mò hơn là phận của họ.
Trong tâm nàng thoáng hiện một dự đoán: liệu những tồn tại trong vùng hỗn loạn tương đương với những thực thể Cửu Thập Cửu Trùng Thiên .
Họ còn thể xác, chỉ còn ý thức tồn tại. Có lẽ ý thức của họ dựa phương tiện như sinh hồn mới tồn tại .
“Những sinh hồn , sẽ mang .”
Ngay khi giọng của Sở Lạc vang lên, lập tức câu trả lời.
“Rất tiếc, Hoa Thần Tai Ương, ngươi thể rời khỏi nơi .”
“Ngươi gửi gắm hy vọng lớn, thể ngươi hy vọng đó lớn thế nào, nhưng chúng nghĩ để Trần Nguyệt ngươi thực hiện thần chức ở Thế Giới Thần Ma là lựa chọn nhất.”
Nghe giọng xuất hiện trong các sinh hồn, Sở Lạc nhướng mày, nhẹ: “Thay ?”
“Trần Nguyệt là đứa trẻ mà chúng đều tin tưởng, từ nhỏ nàng nỗ lực.”
“Nàng từng cơ hội lên thiên giới, nhưng vẫn chọn ở địa giới bên chúng , ai ngờ cuối cùng tên của nàng cũng xuất hiện ‘Dữ Địa Đồng’.”
“Dù vì lý do gì, chúng hy vọng Trần Nguyệt thể sống sót, nhưng thời gian cuối cùng cũng còn nhiều.”
“May mà ngươi đến địa giới, như Trần Nguyệt sẽ thể ngươi rời , đến nhân giới, Thần của thế giới , chắc chắn nàng sẽ quản lý nhân giới .”
“Các đang đùa với ?” Sở Lạc họ từng lời một, : “Ta gọi các là tiền bối là vì tuổi tác, nhưng bây giờ các còn thể xác, với tư cách gì mà chuyện với ?”
“Hoa Thần Tai Ương.”
Bốn phía bỗng im bặt, phía Sở Lạc vang lên giọng nữ. Nàng đầu, đối diện với đôi mắt đang mỉm của Lâm Trần Nguyệt.