Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 974: Thiên Môn Mở
Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:17:04
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ngày tháng đó vẫn như cũ, Sở Lạc tiếp tục ngao du giữa những vùng “quỷ cảnh” mới và cũ, chỉ là bây giờ nàng để tâm nhiều hơn đến chuyện.
Trước khi bước hiểm cảnh, dù trong cảnh nào, nàng luôn thể cảm nhận điềm báo nguy hiểm từ .
Sau những trận chiến dài đằng đẵng, chỉ cần tĩnh tọa tu luyện đôi chút, linh lực trong cơ thể nàng liền nhanh chóng khôi phục, cho dù ở nơi linh khí cạn kiệt cũng như thể một sức mạnh vô hình nào đó đang dẫn dắt linh khí khắp bốn phương tụ về phía nàng.
Dù một qua bao con đường dài, nàng từng thấy cô độc.
Ngần năm trôi qua, mặc cho phong ba biến ảo, nàng vẫn luôn bình an vô sự.
Trong ngày tuyết lạnh giá, trận chiến ác liệt, Sở Lạc mệt mỏi . Khi tỉnh , vết thương lành hơn nửa, vai nàng còn phủ một tấm áo choàng trắng muốt.
Trên áo khắc trận pháp, chặn hết luồng gió lạnh bên ngoài.
Sở Lạc cầm áo trong tay, thật lâu, khẽ thốt một cái tên: “...Tô Kỳ Mộc.”
Trên đỉnh núi xa, giữa gió tuyết, một bóng lặng. Trên bàn tay vẫn là chuỗi nhẫn ngọc quen thuộc — thứ mà đeo tay kẻ khác sẽ trông rườm rà, nhưng thanh nhã, tinh tế đến lạ.
Hắn dõi mắt bóng áo đỏ giữa tuyết trắng, yết hầu khẽ chuyển động, khẽ : “Ta ở đây.”
Giọng nhẹ, nhẹ đến mức thốt liền tan trong gió.
Ba trăm năm , Sở Lạc tu hành đến cảnh giới Đại Thừa, và một chuyện từng xảy .
Tám mươi mốt đạo thiên lôi đ.á.n.h xuống, nàng bộ vượt qua, nhưng thiên kiếp kết thúc. Mây đen trời những tán mà càng lúc càng dày đặc, cuồn cuộn như nuốt trọn cả bầu trời.
Giữa chớp giật sấm gầm, một tia sét khổng lồ bất ngờ giáng xuống — đó là đạo lôi thứ tám mươi hai, mà là đạo lôi đầu tiên của thiên kiếp phi thăng!
Toàn bộ tu sĩ đều chấn động. Một bước Đại Thừa gặp thiên kiếp phi thăng ư? Chuyện thể!
Huống hồ Thiên Môn sớm đóng từ lâu! Trừ khi — Thiên Đạo cưỡng ép thu nhận nàng!
Mọi bàng hoàng nhận : Lẽ giới tu chân hủy diệt từ lâu, chỉ là nhờ Sở Lạc gắng gượng chống đỡ, mới thể từ cảnh sụp đổ mà dần dần hồi sinh.
Suốt những năm tháng , nàng đối mặt chỉ với các kẻ thù nắm giữ “tạo thần quỷ vật”, mà còn chịu đựng cả sự răn đe ẩn giấu từ Thiên Đạo.
Như mỗi vượt qua thiên lôi, hỏi xem từ xưa đến nay ai từng chịu nổi trăm kiếp tẩy luyện như thế?
Giờ đây, những kẻ nắm giữ tạo thần chi vật đều nàng dẹp yên, “Thần Ma” cũng phong ấn . Thiên Đạo thể can thiệp trực tiếp giới tu chân, càng thể hủy diệt nàng bằng sức mạnh thô bạo. Thứ duy nhất nó thể khống chế — chính là thiên kiếp và con đường phi thăng.
Mà khi tu sĩ bước Đại Thừa, cũng đồng nghĩa với việc chạm đến cửa ngưỡng phi thăng.
Sở Lạc đặt chân đến cửa ngưỡng đó, Thiên Đạo liền lập tức mở Thiên Môn, ép nàng bay lên.
Đợi khi nàng đến Thượng Giới, tự nhiên sẽ thể bảo hộ nhân gian nữa.
Thiên Môn vì nàng mà mở .
Toàn bộ tu chân giới đều sững sờ.
Thiên Đạo thu hồi Sở Lạc, chuyện là phúc, là họa.
Phúc — vì kể từ khi Thiên Môn mở, tu hành viên mãn thể thuận lợi phi thăng, còn lo sét đ.á.n.h diệt hồn.
Họa — vì khi Sở Lạc rời , giới tu chân sẽ mất tấm lá chắn kiên cố nhất chống “Thần Ma quỷ cảnh”.
ngẫm kỹ , thế giới vốn chẳng thể mãi nương nhờ một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-974-thien-mon-mo.html.]
Nàng , họ cũng học cách tự vững.
Thiên kiếp phi thăng giáng xuống bất ngờ, Sở Lạc nhanh chóng định thần chống đỡ.
Tia chớp giáng loạn giữa trời, đội “Lôi Đình” lập thành trận bảo hộ, ánh mắt họ giao trong biển điện quang chói lòa.
Nàng hề ý định rời khỏi nhân gian, nhưng trong khoảnh khắc đó, trong đầu nàng hiện lên bao ký ức, tất cả đều là về tu chân giới .
Giờ đây, phong ấn “Thần Ma” vững chắc, vùng tử địa quét sạch, các quỷ cảnh xưa cũ đều tiêu trừ. Chỉ cần những quỷ cảnh mới phát hiện sớm và xử lý kịp thời, sẽ còn đại họa nào xảy .
Nghĩ đến đây, Sở Lạc trọn phận của bản .
Mà ánh mắt của Lôi Thừa Chí cùng cũng như với nàng hãy yên tâm mà .
Giới tu chân , vẫn còn họ ở đây.
Tiếng sấm dội vang, thiên uy cuồn cuộn. Từ Đông Vực đến Tây Vực, vô tu sĩ đều hướng về nơi nàng độ kiếp mà tới.
Hôm nay thế giới bình an dễ, ngày mai, khi nàng còn ở đây, chính họ sẽ là những tiếp tục bảo vệ nó.
Sở Lạc vì mà trả giá quá nhiều, bây giờ, họ chỉ thể dùng cách tiễn nàng một đoạn cuối.
Giữa muôn tia điện, bóng từ từ bay lên giữa trung.
Tia sét tan dần, ánh vàng rực rỡ phủ xuống. Trên trời, một bậc Thăng Vân Chi Lộ đang dần dần hình thành.
Thân thể chân hỏa của nàng trong từng luồng thiên lôi tẩy luyện, linh khí trong hóa thành sức mạnh thuần khiết hơn, hùng hậu hơn.
Khi bước lên bậc mây đầu tiên, trong tâm thức nàng thoáng hiện bao ký ức cũ, dần tan biến như sương khói.
Sở Lạc vẫn cam lòng.
Nàng quên. Không buông bỏ quá khứ, cắt đứt những ràng buộc của nhân gian.
Nàng cúi đầu xuống.
Nơi , vô đang ngẩng đầu dõi theo nàng. Những gương mặt quen, những ánh mắt chứa chan lệ sáng.
Khoảnh khắc , khi nàng ngoảnh đầu nhân gian, thứ nàng thấy chỉ là những đang tiễn đưa,
mà là thế giới mà nàng dốc lòng bảo vệ.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Và cả những gương mặt sớm biến mất khỏi thế gian , giờ đây dường như lượt trở về. Từ bốn phương tám hướng, họ hòa dòng , cùng về phía nàng. Họ vẫn như , như trong ký ức của nàng…
Sư tôn, sư tỷ, A Liên, chủ thượng, các trưởng lão, Lâm Xà, Sở Yên Nhiên…
Nàng nhảy lên tầng mây, bóng dáng những dần trở nên mờ nhạt.
Bốn phía chỉ còn là một mảnh hư vô trắng xóa, nàng chỉ thể ngước về phía nơi ánh kim quang chiếu rọi, và bậc thang đăng vân kéo dài chân.
Không bước bao lâu, trong luồng kim quang , một ảnh quen thuộc dần hiện , ở cuối con đường, lặng lẽ chờ nàng.
Người phong thái thong dong, thần sắc an hòa, một áo trắng tuyệt thế.
Từ cuối cùng gặp ánh trăng mảnh như sợi chỉ, trăm năm trôi qua.
Khi xưa gặp nơi tu chân giới, nay tái ngộ giữa thiên giới.