Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 935: Hắn đã tỉnh

Cập nhật lúc: 2025-10-15 11:12:01
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình thường, Chung Kế Niên vốn chẳng mấy khi quan tâm đến đứa con trai của . một khi chuyện chạm đến tính mệnh, ông bắt đầu bấn loạn.

Huống hồ, Đại Hoàng tử Tấn Hiên cũng mới mất tích, hai sự việc xảy liền kề, khó tránh khiến liên tưởng rằng giữa chúng mối liên hệ.

Tại triều đình, Độ Lăng nửa thật nửa giả đưa một bộ lời giải thích, khéo léo dẫn hướng ánh mắt của dồn về phía Xích Phát tướng quân.

Trùng hợp , ngay trong đêm , từ doanh Xích Phát gửi thư đến hoàng cung, tuyên bố Đại hoàng tử đang ở trong tay họ. Điều kiện duy nhất để giữ mạng Tấn Hiên chính là trao trả Khước Ương.

Quỷ Vương — vốn tĩnh dưỡng nhiều ngày — chinh xuất hiện, tự chủ trì cuộc nghị sự khẩn cấp trong cung. Cuộc họp kéo dài từ ban ngày cho đến tận đêm khuya, ánh đèn trong đại điện từng tắt.

Mãi đến khi trăng lên cao, Độ Lăng và Chung Kế Niên mới lượt cáo lui, còn các đại thần khác vẫn lưu trong cung.

Độ Lăng lĩnh chỉ, phụng mệnh điều tra manh mối quanh Quỷ Vương thành, truy tìm tung tích Khước Ương — kẻ nhắc đến trong tin mật từ phía Xích Phát tướng quân.

Chung Kế Niên thì bởi quá nóng lòng tìm con, chẳng cần manh mối từ Kiều Nguyệt thành mà Độ Lăng đưa bao nhiêu phần thật, liền lập tức dẫn quân rời thành trong đêm.

Những đại thần giữ trong cung chính là vì trong đó gián điệp của phe Xích Phát tướng quân. Quỷ Vương đích dò xét, để tìm nội gian, để ngăn tin tức rò rỉ ngoài.

Trở phủ, tuy rõ Khước Ương thoát, Độ Lăng vẫn vẻ nghiêm trọng, điều động binh sĩ tỏa khắp nơi, dựng nên một màn tìm kiếm rầm rộ.

Sở Lạc đổi sang trang phục của hộ vệ mang mặt quỷ thuộc phủ Nhị Vương tử, lặng lẽ theo sát .

Ra đến ngoại thành, khi thuộc hạ Độ Lăng đang giả vờ tìm kiếm, họ cũng âm thầm xóa sạch bộ dấu vết trận chiến ngày hôm qua.

Độ Lăng cảnh , gật đầu tán thưởng, khẽ : “Khước Ương đại bản doanh của bọn chúng. Ngươi đoán xem, sẽ ?”

Sở Lạc hỏi : “Ngươi trở về?”

Độ Lăng đáp:

“Tin từ phía Xích Phát tướng quân truyền đến, ý dùng Tấn Hiên để đổi lấy Khước Ương. rõ ràng, họ rằng trong tay … cũng chẳng Khước Ương.”

“Chung Kế Niên cũng hề rằng con trai vốn trong tay bọn chúng. Lần , kết cục … e rằng xem ai là kẻ nắm nhiều tin tức hơn thôi. hãy cẩn thận, trong triều… vẫn còn nội gián.”

 

Một câu nhẹ tựa gió thoảng của Sở Lạc, khiến tâm thần Độ Lăng chấn động. Ánh mắt lập tức rời khỏi phương hướng truy tung Khước Ương, mà chuyển sang trầm ngâm suy xét về kẻ vùng trong triều.

 

Thấy trúng kế, Sở Lạc liền lặng lẽ bước nơi khác. Trong ống tay áo, một giọng khẽ như gió thoảng vang lên:

“Hắn tỉnh .”

 

Trong tĩnh thất của Tâm Liễu Các, Khước Ương vịn lan can gỗ, từng bước chậm rãi bước xuống lầu. Ánh mắt dừng nơi đang bàn, tay cầm bút vẽ, thần thái ung dung – chính là kẻ cứu : Liễu Tự Diêu.

 

 

Quan sát xung quanh, Thước Ương nhanh chóng xác định đang ở trong Tâm Liễu Các. Còn mặt — kẻ cầm bút   ai khác ngoài tân các chủ của nơi .

 

Ánh mắt khẽ chuyển, kín đáo tìm kiếm. Theo lý mà , Sở Lạc cũng ở đây mới đúng. Nếu để nàng phát hiện của Xích Phát tướng quân, chỉ sợ kịp lời nào hồn du địa phủ.

 

“Vừa mới tỉnh định lung tung.”

Liễu Tự Diêu vẫn đầu, giọng bình thản mà sắc lạnh.

 

“Ngươi hẳn là một kẻ liều mạng.”

 

“Khụ khụ…” Thước Ương gượng: “Thời thế loạn lạc, xui xẻo một khắc là mất mạng. Coi như may mắn, tay cứu giúp, cảm kích vô cùng.”

 

“Vận may?” Liễu Tự Diêu nhạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-935-han-da-tinh.html.]

“Cũng tính là một phần. còn phần khác, xem ngươi là thế nào. Đây là Vụ Ảnh thành, bên ngoài tạm ai truy sát. Nếu , bất cứ lúc nào cũng thể rời khỏi nơi .”

 

Lời thản nhiên, song trong tâm đoán  kẻ tuyệt sẽ .

Quả nhiên, chỉ thấy Khước Ương quanh một lượt, chắp tay:

“Thương thế vẫn còn, sợ rằng tiện đường xa. Nếu , xin cho tá túc vài ngày.”

 

“Tùy ngươi.”

 

Nghe , Khước Ương khẽ thở một , trong lòng nhẹ nhõm phần nào. Hắn thử dò:

“Huynh đường đường là văn nhã, trong nhà tranh vẽ đầy, hẳn xuất tầm thường. Chẳng … bên cạnh thị nữ nào ?”

 

 

“Đi ngoài chơi .” Liễu Tự Diêu nhàn nhạt. “Ta quản nổi, hơn nữa nàng ở đây cũng chẳng chịu việc gì.”

 

Nghe , mắt Khước Ương khẽ sáng lên.

Nếu Sở Lạc thật sự ở đây, thì là thiên thời, địa lợi, nhân hòa! việc vẫn sớm báo về cho tướng quân mới .

 

Nghĩ , tìm cớ rút lên lầu, rút một mảnh lá đặc chế, ghi bộ tin tức:  chỗ ở hiện tại, tình hình gặp gỡ, và việc Sở Lạc bặt vô âm tín. Sau đó, thả mảnh lá bay ngoài cửa sổ, hướng về phía kiều Nguyệt thành.

 

Thế nhưng, lá rời khỏi mái ngói của Tâm Liễu Các, liền một cái lưỡi dài nhớp nháp từ con ác quỷ phục đỉnh các cuốn lấy, nuốt chửng bụng.

 

Trong phòng, Khước Ương hề , vẫn chờ hồi âm từ chủ soái.

Nửa ngày trôi qua, chẳng thấy động tĩnh gì, bắt đầu đổi hướng chú ý  đặt tâm cơ lên Liễu Tự Diêu.

Khi phận của tân các chủ bại lộ, Quỷ Vương thành từng phái ám sát ; còn Xích Phát tướng quân thì chiêu nạp về phe . kể từ khi Liễu Tự Diêu Tâm Liễu Các, chỗ để dựa, công khai hiện giữa dân chúng, cả hai phe đều kiêng dè, dám hành động.

Tâm Liễu Các tiếp của Xích Phát tướng quân, mà từ Quỷ Vương thành cũng ít dám tới. Lúc , chính là thời cơ nhất để mặt, đàm điều kiện với vị các chủ .

Chỉ cần cẩn thận đề phòng Sở Lạc , chuyện sẽ trong tầm kiểm soát.

Từ đó, Khước Ương chẳng buồn tĩnh dưỡng nữa, thường xuyên xuống lầu, chủ động bắt chuyện cùng Liễu Tự Diêu. Ban đầu chỉ kéo gần cách, chờ trời tối khi Sở Lạc trở .

hai ngày liền, chẳng thấy bóng nàng . Đến lúc , Khước Ương mới hiểu — Sở Lạc tạm thời sẽ về.

Hắn bèn thôi che giấu, chậm rãi lộ phận thật.

“Các chủ Liễu, ngài nay ở  Quỷ giới thể là thế đơn lực mỏng. Người của Quỷ Vương thành ngày đêm mưu sát, chỉ cần rời Tâm Liễu Các nửa bước, e rằng hung hiểm trùng trùng.”

Liễu Tự Diêu đang đếm bạc, liền khựng tay, bình thản hỏi : “Ngươi Quỷ Vương thành g.i.ế.c ? Rốt cuộc ngươi là ai?”

Khước Ương lên những bức họa treo tường, chậm rãi đáp:

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Ngươi còn nhớ — nhiều năm , Tướng quân từng cùng tiền nhiệm các chủ Tâm Liễu Các kết giao. Hắn ưa sưu tập tranh nơi , đến khi xảy biến cố, mới buộc ẩn danh bôn tẩu khắp nơi. Muốn mua tranhtừ Tâm Liễu, đều do giao dịch.”

“Lâu dần, cũng quen tiền các chủ. Quả nhiên, mực của Liễu gia —dù trải qua bao đời, ý vận vẫn đổi.”

“Thì của Xích Phát tướng quân.” Liễu Tự Diêu nhạt: “Đáng tiếc, cũng từng suýt c.h.ế.t tay các ngươi.”

Khước Ương , ánh mắt sắc như gươm:

“Chuyện ở Thu Trạch thành chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi. Ta điều tra rõ, ngươi và của ngươi hề hại bởi phe . Trái , kẻ khiến ngươi trọng thương… chính là thích khách từ Quỷ Vương thành, ?”

Liễu Tự Diêu ngẩng đầu, ánh mắt như sương lạnh: “Vậy từ khi phận của , các ngươi định g.i.ế.c nữa ? Mục đích của các ngươi là gì?”

Loading...