Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 925: Đừng keo kiệt quá
Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:43:33
Lượt xem: 100
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy lời thuyết phục vẻ hiệu quả, Độ Lăng thở phào nhẹ nhõm, bước về phía Sở Lạc.
“Tất cả vẫn còn kịp thôi. Chỉ cần Lạc Xuyên còn trong tay , nàng sẽ thể tranh xác với ngươi. Sở đạo trưởng, với sức ngươi và lực lượng của Quỷ Vương thành, còn lo gì g.i.ế.c Xích Phát tướng quân?”
“Xích Phát tướng quân c.h.ế.t , ngươi yên tâm trở về Tu chân giới, chúng Quỷ Vương thành cũng khỏi lo — một công đôi chuyện, há chẳng ?”
Độ Lăng lưng Sở Lạc, nhẹ vỗ vai nàng vẻ an ủi và tin tưởng. Sở Lạc .
Vẻ mặt vẫn là nụ giả dối như , nhưng chỉ trong khoảnh khắc đó sắc mặt biến đổi, đôi mắt mở to thể tin nổi khi thấy Sở Lạc.
Ánh liền hạ xuống — Sở Lạc cắm một con d.a.o găm , rút mạnh, để một vết rách dữ tợn.
“Á!!”
“Nhị hoàng tử!”
“Ngươi gì với điện hạ của chúng !”
Tiếng thét của Độ Lăng vang lên thì hai vệ sĩ cận lập tức lao tới, nhưng muộn. Một tay Sở Lạc lóe lên ánh đỏ, trực tiếp đưa thứ gì đó xuyên qua vết thương mở trong Độ Lăng.
“Ngươi... ngươi gì!” Độ Lăng hoảng hốt kêu lên.
Cùng lúc đó, tầng một của Tâm Liễu Các vang lên động tĩnh, mười tám vệ sĩ còn cũng phát hiện bất thường, chuẩn bay vút lên lầu.
Liễu Tự Diêu sớm lường khả năng , thở dài bất lực chớp mắt cả đống tranh thuỷ mặc trong phòng lập tức bay lên, vây quanh hình trong chớp mắt tụ thành một cái lồng nhốt chặt tất cả đám vệ sĩ.
“Bị bẫy !” vài tên vệ sĩ , lập tức chuyển mục tiêu sang Liễu Tự Diêu. Bọn họ giải quyết Liễu Tự Diêu thì mới hy vọng lên cứu chủ nhân .
Trên lầu, Sở Lạc lướt tới một góc phòng, qua thấy Độ Lăng đang hai vệ sĩ dìu, tay liên tục bịt vết thương chảy máu, liền mỉm nhẹ.
“Ta thật ngờ . Ngươi là Sở Lạc mà còn dám một đến Tâm Liễu Các. Là vì ngươi nghĩ dễ chuyện, là quá tự tin bản ?”
“Ngươi…” Độ Lăng chằm chằm, sắc mặt tái mét, “Ngươi bỏ thứ gì ! Ngươi định gì!”
Hắn nghĩ Sở Lạc thể hành động tàn khốc tới — lẽ ngay từ khi bước , nàng toan tính .
“Ngươi là kẻ thù của Xích Phát tướng quân, thể giúp ngươi chỉ là Quỷ Vương thành. Vậy mà ngươi…” Độ Lăng ôm vết thương, cảm giác như chỗ đó đang nóng rực.
Sở Lạc mỉm : “Ta đưa nghiệp hỏa chân trong ngươi. Chỉ cần , cả ngươi sẽ bốc cháy. Ngươi còn dám dùng giọng điệu với ?”
“Ngươi!” Độ Lăng tức đến ho sặc sụa, m.á.u chảy nhiều hơn, “Ngươi g.i.ế.c , chịu một tay phụ vương vì chuyện đó, thế mà ngươi còn dám động đến ?”
“Ngươi định dụ quyến rũ Đại hoàng tử, thế nên mới đến để hòa? thích đời sống sắp đặt, quyền chủ động trong tay .” Sở Lạc lạnh lùng đáp, mắt liếc vết thương bụng . “Chỉ là cắm ngươi một thanh nghiệp hỏa thôi, thế mà ngươi tính keo kiệt đến ? Nhị hoàng tử, ngươi đừng keo kiệt quá.”
Độ Lăng ho, ho đến nghẹt thở, ngã gục ghế, mắt vẫn chằm chằm Sở Lạc: “Ngươi gì để ngươi rút cái thứ đó khỏi ?!”
“Đồng minh mà, đợi đến khi chúng cùng giành thắng lợi, hợp tác xem như viên mãn, lúc tự nhiên sẽ lấy nghiệp hỏa chân của .”
Độ Lăng nghiến răng, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc lẫn phẫn nộ. Hắn từng gặp ai tàn nhẫn như Sở Lạc — dám coi chính thể là vũ khí, chẳng lẽ nàng sợ đầu giao xác cho Lạc Xuyên ?
nghĩ kỹ , chỉ sợ khi điều đó, bản nghiệp hỏa trong thiêu thành tro bụi .
Nghĩ đến đây, lòng càng thêm phiền muộn bực bội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-925-dung-keo-kiet-qua.html.]
Giọng của Sở Lạc chậm rãi vang lên, nhẹ như gió thoảng: “Điện hạ gì, xem như ngươi đồng ý nhé.”
Tầng một, Liễu Tự Diêu vẫn đang giao chiến kịch liệt cùng mười tám thị vệ, thì chợt tầng lầu vang lên tiếng mở cửa. Mọi đồng loạt ngẩng đầu .
Chỉ thấy Độ Lăng mặt mày tái nhợt bước , khoác một chiếc áo choàng rộng che vết thương nơi bụng, hai bên hai thị vệ cận dìu đỡ, còn phía là Sở Lạc, dáng vẻ thong dong, thần sắc sáng sủa như từng chuyện gì xảy .
“Các ngươi đang gì thế?” Độ Lăng lạnh giọng quét mắt cảnh hỗn loạn phía , đầy khó chịu:“Về Quỷ Vương thành!”
Ánh mắt Liễu Tự Diêu liếc qua vết thương che chắn của Độ Lăng, về phía Sở Lạc trong đôi mắt nàng lóe lên tia giảo hoạt.
Độ Lăng mang rời khỏi Tâm Liễu Các, Sở Lạc cũng bước theo .
Thấy nàng cũng ý , Liễu Tự Diêu khẽ nhíu mày, nàng định theo họ đến tận Quỷ Vương thành ?
“Ê?” Hắn gọi khẽ một tiếng, trong mắt đầy thận trọng.
Sở Lạc ngoảnh đầu , mỉm :“Không hang cọp, bắt cọp con?”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Liễu Tự Diêu chỉ còn khẽ thở dài, gật đầu, để mặc nàng .
Trên xe ngựa, Độ Lăng yên, Sở Lạc bước lên xe. Trong mắt tràn đầy khó chịu và phức tạp.
Bao nhiêu toan tính, bao nhiêu sắp đặt — vốn dĩ là thế cờ nắm chắc phần thắng, cuối cùng nàng phá tan tành.
“Không hổ là hoàng thất, ngay cả xe ngựa cũng xa hoa đến .” Sở Lạc xuống sàn xe lát bằng mộng thạch, khỏi cảm thán.
Độ Lăng chỉ hờ hững liếc nàng một cái, đầu sang chỗ khác.
“Xe rộng thế , cùng chắc sẽ khiến nhị điện hạ thấy chật chội chứ?” Nàng tự nhiên chọn một chỗ êm ái xuống.
Độ Lăng nghiến răng, nhắm mắt, tỏ ý thêm.
giọng Sở Lạc lạnh xuống:
“Điện hạ đối xử với đồng minh như ?”
Nghe thế, Độ Lăng đột nhiên hất áo choàng, chỉ vết thương còn rỉ máu:
“Ngươi đối xử với đồng minh thế ?!”
“À ,” Sở Lạc nhếch môi , “ngươi là đồng minh đầu tiên đối xử như thế đó.”
Độ Lăng nghẹn lời, mặt càng lúc càng tối sầm, giận đến mức nổi.
“ mà,” Sở Lạc thản nhiên tiếp, “ là đồng minh, thì nên giao lưu nhiều một chút, hiểu rõ hơn, ?”
“Thế mà ngươi còn hai chữ ‘đồng minh’? Hừ! Bổn điện hạ chẳng còn gì hiểu về ngươi nữa!”
Độ Lăng nghiến răng, trong lòng thầm mắng — đây rõ ràng là một nữ nhân còn độc ác hơn gấp trăm !
Sở Lạc khẽ nghiêng đầu, đôi mắt cong cong, giọng nhẹ nhàng mà mang theo sát ý:
“Điện hạ … cảm thấy thể đang nóng ?”