Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 820: Truy đuổi ánh sáng.

Cập nhật lúc: 2025-09-18 11:46:14
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Lạc lặng lẽ bọn họ. Rất lâu , nàng mới mở miệng: “Đứng dậy , đưa các ngươi rời khỏi nơi .”

Ban đầu, nàng định tiến tầng sáu, để xem tình trạng của thần thể . Thế nhưng khi thấy đám yêu thuần huyết đồng loạt quỳ xuống , trong lòng nàng thoáng đổi ý, quyết định tiên dẫn bọn họ thoát khỏi đây.

lúc , bộ xưởng cải tạo Thần Huyết bất ngờ rung chuyển. Bên ngoài, từng tiếng quỷ thần gào vang vọng, tựa như vô quỷ trảo đang cào xé. Trên vách tường, từng vết nứt chằng chịt dần hiện .

Một cỗ lực lượng cường đại hơn bao trùm khắp công xưởng, dấu hiệu sụp đổ cận kề.

Khí tức đối với Sở Lạc mà hề xa lạ—nàng sư tôn cũng đến! Nàng lập tức bay qua huyết trì, dựng lên một kết giới linh lực, bảo hộ đám yêu thuần huyết phía .

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, bộ xưởng Thần Huyết  tan thành phế tích.

Ứng Ly Hoài phá phi , sự truy sát của Kỷ Thanh Vũ nữa chạy thoát khỏi quỷ cảnh.

Phía bên ngoài, bởi Vân Nhược Bách xem là đồng mưu cùng Sở Lạc tạo phản, nên sóng gió càng thêm khuấy động. Đại quân chẳng những ngăn nổi Ứng Ly Hoài, mà đến khi Kỷ Thanh Vũ đuổi theo khuất bóng, bọn họ mới dần bừng tỉnh.

Trên đống hoang tàn, bụi mù vẫn mịt mù tan.

Sở Lạc tiễn đám yêu thuần huyết ngoài, bước đến phế tích. Khi ánh mắt nàng lướt qua, lập tức giật mìnhở đó, một thần thể lộ giữa đống đổ nát.

Tim nàng khẽ rúng động, liền vội vàng vận linh lực, điều khiển mấy khối đá lớn, nhanh chóng che lấp thần thể .

Tuyệt đối thể để sư tôn thấy vật . Tinh thần sư tôn vốn lung lay, nếu trông thấy quái vật , e rằng sẽ càng thêm điên loạn.

Chỉ khi che khuất thần thể, Sở Lạc mới thở phào một , vội vàng chạy về phía Kim Tịch Ninh.

“ Sư tôn!”

Nàng lao thẳng lòng , trong óc còn vang vọng lời Ứng Ly Hoài từng :

Sư tỷ Chu Sa trở về, sư tôn sẽ cần ngươi nữa.

Nàng , sư tôn tuyệt loại như thế. Chu Sa sư tỷ, một vị đại tướng quân thể dung chứa thiên hạ, lẽ nào dung nổi nàng?

, trong lòng vẫn còn chút bất an. Nhất là những ngày thấy sư tôn và sư , sự bất an phóng đại gấp bội, giày vò tâm can nàng thôi.

Kim Tịch Ninh khẽ vuốt đầu nàng, thanh âm nhẹ nhàng mà ấm áp: “Lạc nhi chịu ủy khuất . Những ngày qua, nếu ai dám ức h.i.ế.p ngươi, đều cho sư tôn .”

Nghe , cổ họng Sở Lạc bỗng nghẹn .

Nàng nên ? Nói rằng từng vượt kiếp ở núi tuýet, truy sát, chịu trời giáng lôi phạt?

thiên kiếp qua, kẻ truy sát nàng cũng chết.

Trong lòng nàng, chỉ còn một nỗi oán hận duy nhất là thể đích g.i.ế.c Ứng Ly Hoài.

Mà điều , càng thể để sư tôn .

Sư tôn vì hủy Thanh Ngọc Tâm Ma Kiếm mà thần trí sụp đổ, lấy phàm chống dị vật tạo thần, c.h.ế.t một .

Đây là chuyện của riêng nàng, thể giao cho khác gánh ?

Cuối cùng, Sở Lạc chỉ ngẩng đầu, Kim Tịch Ninh, mỉm : “Đệ tử .”

Kim Tịch Ninh bất lực khẽ.

“Nghe sư tôn gặp đại sư tỷ … Sư tỷ hiện giờ thế nào? Ta… thể gặp sư tỷ ?”

Sở Lạc vội hỏi, sợ rằng sư tôn truy vấn chuyện mấy ngày nay.

Kim Tịch Ninh bèn chậm rãi kể cho nàng về Chu Sa. Nói Chu Sa, thực yêu quý nàng.

Trong khi , tại Vọng Nhai Sơn, Cửu Tiêu Ẩn cùng Ứng Ly Hoài nữa đại chiến. Hai bên đều tung bộ binh lực, trận huyết chiến kéo dài dứt, thề sống c.h.ế.t mới chịu buông tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-820-truy-duoi-anh-sang.html.]

Đây cũng là một trận quyết chiến cho vận mệnh của cả yêu giới.

Thực lực Ứng Ly Hoài mạnh hơn , và trong vòng tám mươi mốt năm tới cũng sẽ tiến thêm bước nào, điều khiến Cửu Tiêu Ẩn nắm chắc vài phần.

Song, nếu như thể kìm hãm Ứng Ly Hoài chiến trường, thì ở phần còn , quân lực của bằng đám yêu cải tạo mà Ứng Ly Hoài dày công rèn luyện. Nhược điểm dần hiển lộ.

Bọn cải tạo yêu khống chế tâm trí, đau đớn, tiếc sinh mạng, phối hợp càng kín kẽ, càng phát huy sức mạnh khủng bố.

Gần nửa tháng trôi qua, quân đội của Cửu Tiêu Ẩn hiển nhiên mỏi mệt hơn hẳn đối phương.

Cùng lúc đó, Sở Lạc và Kỷ Thanh Vũ bên bờ Bắc Hải xa xăm, bởi Kim Tịch Ninh ở nơi nhiều ngày liền.

Trên , từng cánh chim lượn vòngđó là tai mắt của Ứng Ly Hoài.

Gió chiều lướt qua, sóng biển từng hồi vỗ bờ. Bầu trời đêm, tinh quang lấp lánh, dịu dàng rải sáng.

Kim Tịch Ninh về phía chân trời vô tận. Mái tóc bạc phơ tung bay theo gió, tựa như mảnh tuyết rơi.

Những ngày , ký ức nàng bỗng trở nên rõ ràng. Nàng tham lam hồi tưởng, bởi nàng , nếu giờ nhớ , e rằng chẳng khi nào ký ức sẽ mờ nhạt, rơi rụng.

Mỗi khi hồi tưởng, ánh mắt nàng đều dịu dàng, mang theo nụ thánh khiết.

Sở Lạc hiểu vì , nhưng thấy sư tôn như thế, trong lòng dấy lên một nỗi bất an vô hình.

Khi trời rạng, ánh sáng ban mai ló rạng chân trời.

Nàng thấy    mỹ nhân  mặc y phục đỏ khẽ dậy, ngẩng đầu về phía ráng sáng đang dần hé mở.

Kim Tịch Ninh bỗng mỉm , thanh âm nhẹ nhàng đến từng : “Sư tôn đến đón .”

Nàng bước thẳng Bắc Hải, hướng về nơi vầng quang đầu tiên rọi xuống.

Chân giẫm lớp sóng dữ, tựa như đang mặt đất bằng phẳng.

Trong quang huy , dường như thứ gì đang chờ đợi. Nàng chút do dự đuổi theo. Trong khoảnh khắc, năm trăm năm  mỏi mệt đều tan biến, nàng như trở dáng hình ban sơ.

Là thiếu nữ khi mới nhập Lăng Vân Tông. Là đứa trẻ hồn nhiên, ngày ngày theo sư tôn, với tất cả đều tràn ngập hiếu kỳ.

Mặt trời càng lúc càng rực, bước chân nàng cũng ngày càng nhanh.

Cứ thế, nàng đuổi theo ánh sáng, hướng về phương xa .

Nơi ắt hẳn đang chờ đợi nàng.

Trên bờ biển, bóng dáng ngày càng xa, sắp sửa biến mất khỏi tầm mắt, Sở Lạc cuối cùng cũng nhịn nữa, lao thẳng lên.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Sư tôn!”

“Sư tôn!”

Nàng gấp gáp đuổi theo hướng Kim Tịch Ninh, nhưng phía dường như thấy tiếng gọi của nàng, thế nào nàng cũng bắt kịp.

Tuy Kỷ Thanh Vũ vẫn luôn theo ngay lưng Sở Lạc, nhưng ánh mắt bóng dáng đỏ ngày càng mờ nhạt , trong lòng dâng lên một nỗi phức tạp khôn cùng.

“Sư tôn… sư tôn!”

Bọn họ đuổi đến nơi nào của Bắc Hải, nhưng phía vẫn từng dừng .

Đến lúc mới hiểu, nàng sẽ bao giờ dừng bước nữa.

Gió biển gào thét, tà váy tung bay trong gió.

Trời sáng hẳn, cuối cùng Sở Lạc kiệt sức, ngã xuống mặt biển, vẫn chằm chằm về phía bóng dáng áo đỏ đang xa dần, nước mắt cách nào ngăn , tuôn trào mãi thôi.

Đến khi bóng dáng áo đỏ biến mất khỏi tầm mắt, trái tim nàng cũng như hụt một nhịp.

Có lẽ bởi vì nàng , , sư tôn sẽ bao giờ nữa.

Loading...