Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 723: Vẻ đẹp nơi đường cùng

Cập nhật lúc: 2025-08-24 12:54:25
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nơi yên . Khi Sở Lạc rời , về chỗ ở tạm ban đầu thì Tô Kỳ Mộc cũng sớm trở về, từng .

“Vết thương cũ của ngươi thế nào , hồi phục ? Có cần về Đông Vực chữa trị ?” – Sở Lạc hỏi.

Tô Kỳ Mộc khẽ thu đóa bạch đồ mi trong tay áo, do dự nên lấy , hờ hững đáp: “Giờ còn gì đáng ngại nữa, cần về Đông Vực.”

“Thật sự nghiêm trọng chứ?”

Sở Lạc luôn cảm thấy tâm trí vẫn luôn tập trung. Hồi lâu , Tô Kỳ Mộc mới tạm gác việc ngọn dị hoả, nghiêm túc đáp rằng .

Tiếp đó, Sở Lạc còn một chuyến tới Hồ Trung Tâm. Lần Chu Anh ở bên, đưa dân chúng đảo sẽ khó khăn hơn.

May , ma thú hồ Chu Anh đánh trọng thương, tính theo thời gian chắc chắn hồi phục, sức mạnh cũng giảm sút nhiều. Nếu thật xảy biến cố gì, nàng và Tô Kỳ Mộc hợp sức cũng chống đỡ .

Nghe tin bọn họ định đến Hồ Trung Tâm, Nhất Cửu cũng chạy tới góp chút sức.

Cứ mà xoay sở một thời gian dài, khuyên nhủ dân chúng, đưa họ , đến khi tất thì cũng cuối tháng.

Sau đó, Thần Mộng Tông tới tiếp ứng, Nhất Cửu liền đưa dân chúng rời .

Khi tháng mới bắt đầu, Sở Lạc lấy một tờ Thượng vi nguyệt báo xem.

“Giáo chủ Hồng Y từ tháng ngã xuống ư?” – trong mắt Sở Lạc đầy vẻ kinh ngạc – “Ta chẳng chút tin tức nào, hơn nữa gặp còn thấy bà bình thường mà…”

Nàng ngẩng đầu Tô Kỳ Mộc đối diện, phát hiện mặt biểu cảm ngạc nhiên.

“Nghe tính kế, rơi trong một pháp trận gian, khi ngoài thì thành một t.h.i t.h.ể . Trưởng lão Vũ Điệp Giáo nghi ngờ kẻ dựng trận chính là Hạc Dương Tử…”

Sở Lạc ngẩng mắt Tô Kỳ Mộc.

Chỉ thấy vẫn luôn cúi mắt xuống, như đang thứ gì bàn. Trong lòng bàn tay Tô Kỳ Mộc, kẹp chặt lấy đóa hoa đồ mi.

Đã hơn nửa tháng , vẫn tìm cơ hội trao . Phải trao bằng cách nào đây…

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Tô Kỳ Mộc ngẩn ngơ hoa, Sở Lạc cũng như , càng càng cảm thấy chuyện mờ ám.

【Tên tiểu tử nhất định lén chuyện gì mờ ám lưng ngươi!】

Hoa Hoa nghi ngờ như , Sở Lạc bất ngờ cúi xuống gầm bàn. Động tác của Tô Kỳ Mộc cũng nhanh, lập tức dùng tay áo che kín đóa đồ mi.

Sở Lạc chẳng thấy gì, khi thẳng dậy thì thấy Tô Kỳ Mộc ngẩng đầu, mặt mang theo nụ chuẩn mực.

“Sao ?” – Tô Kỳ Mộc nhẹ giọng hỏi.

Sở Lạc khó hiểu gãi gãi đầu.

“À… gì, chúng tiếp tục xem mấy chuyện mờ ám … khụ, nhầm, là tiếp tục xem báo!”

“Ngươi xem , ngoài mua chút đồ.” – Tô Kỳ Mộc vội vàng dậy, rời khỏi lâu.

Nơi phía tây, vốn là lãnh địa của Ân Băng Giáo. Sau khi Ân Băng Giáo diệt vong, các ma môn khác vì cách quá xa nên hiếm khi đến chen tay , trừ phi bên họ  thiếu phàm nhân thì mới tới bắt.

Người dân ở đây sống tự do yên suốt năm năm nay, coi như một vùng đất hiếm hoi thanh bình.

Trên đường, thấy nhiều đôi tình nhân. Đi tới đầu phố, là một cửa hàng bán hoa.

Một đàn ông trung niên đang khiêng một chậu phù tang ngoài.

“Khách quan đúng là mắt ! Xem chậu phù tang nở rực rỡ bao, mang về tặng phu nhân đảm bảo nàng  vui thích. Hơn nữa phù tang còn mang ý nghĩa nữa chứ!” – ông chủ tiệm theo giới thiệu.

“Ta chỉ thấy hoa thôi, còn ý nghĩa gì chứ?”

“Có chứ! Ngài xem, nó đỏ thắm thế , chẳng tượng trưng cho việc ngày tháng của ngài và phu nhân sẽ luôn đỏ thắm, hưng vượng ?”

Người đàn ông trung niên ôm chậu hoa đầy mãn nguyện rời . Ông chủ vẫn ngoài cửa, thấy Tô Kỳ Mộc cứ sang liền vẫy tay gọi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-723-ve-dep-noi-duong-cung.html.]

“Này, tiểu công tử, ngài cũng mua hoa ? Là tặng khác tự ngắm ?”

Tô Kỳ Mộc bóng lưng đàn ông trung niên xa dần ngẩn , vô thức ông chủ tiệm gọi sang. Khi tới cửa mới giật trở .

“Không tới mua hoa, sẵn , xin .”

Nói xong định , nhưng ông chủ giữ .

“Hóa tiểu hoa . Thế là hoa gì ?”

Gặp ánh mắt hiền hòa của ông , Tô Kỳ Mộc khẽ đáp: “Đồ mi.”

“Đồ mi? Ôi chao, loài thì .”

Bước chân Tô Kỳ Mộc vốn định rời chợt khựng .

“Vì ?”

“Người vẫn : Khai tận đồ mi hoa sự liễu— khi đồ mi nở, mùa hoa cũng tàn, chỉ là vẻ cuối cùng nơi đường cùng. Như thì ho? Chi bằng tiểu công tử xem qua chậu phù tang nhà , đỏ thắm rực rỡ, mang ý nghĩa lành…”

Nghe , Tô Kỳ Mộc khẽ nhíu mày.

“Ngươi chỉ là dựa kỳ hoa nở mà suy đoán thôi. Hơn nữa, hoa là hoa, những thứ khác là những thứ khác. Cáo từ.”

Sau khi vòng quanh một lượt về, Tô Kỳ Mộc hít sâu một . Hôm nay nhất định đưa.

Thế nhưng khi đẩy cửa thất, ánh mắt trong thì cả chợt khựng .

Sở Lạc lưng về phía , còn đang đối diện nàng, thẳng về phía , chính là Hạc Dương Tử.

Ánh mắt Tô Kỳ Mộc lóe sáng, lập tức cúi xuống đất. Sợi tơ đỏ do linh khí ngưng tụ cũng nhanh chóng rút về trong cơ thể Hạc Dương Tử.

Mọi thứ chỉ xảy trong thoáng chốc, nhưng cần nghi ngờ gì nữa — , ngay tại đây, sư tôn g.i.ế.c Sở Lạc.

“Ờ… ngươi ở đây?” Sở Lạc đầu , thấy Tô Kỳ Mộc trở về thì thoáng ngượng ngập.

Vừa Hạc Dương Tử tìm tới, nàng còn cứng miệng khẳng định Tô Kỳ Mộc ở cùng . Dù đoán lão già nhất định sẽ nghi ngờ, nhưng Tô Kỳ Mộc xuất hiện đúng lúc thế , nàng vẫn thấy khó xử vô cùng…

Tô Kỳ Mộc quan sát Sở Lạc từ đầu đến chân, thấy nàng hạ xuống pháp trận ẩn nào mới thở phào, ngẩng mắt Hạc Dương Tử.

“Sư tôn.”

Hạc Dương Tử mặt lạnh, chỉ chằm chằm , một lời.

Tô Kỳ Mộc bước phòng, do dự lâu mới quỳ xuống.

“Đệ tử sai.”

“Ngươi sai ở ?” Ánh mắt Hạc Dương Tử cuối cùng cũng rời khỏi , nghiêng sang Sở Lạc.

“Đệ tử sai ở chỗ, lệnh sư tôn, nán ở Ma giới.”

“Còn gì nữa?”

“Không nên… phớt lờ tin tức sư tôn truyền đến.”

“Còn nữa!” Giọng Hạc Dương Tử bỗng trở nên lạnh lẽo, trong ánh mắt Sở Lạc hề che giấu sự chán ghét.

Tô Kỳ Mộc lặng thinh.

“Rõ ràng như thế ngươi thấy ? Là ngươi dám , ?!” Hạc Dương Tử nghiến răng.

Bị Hạc Dương Tử chằm chằm quá lâu, Sở Lạc cũng thấy bực bội.

“Còn nữa, để . Hắn nên chơi cùng , nên theo khắp nơi du ngoại.”

Loading...