Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 552: Chủ và tớ

Cập nhật lúc: 2025-07-06 12:26:14
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đêm đó cậy mạnh,  một làm hùng. Dù chẳng mấy ai thấy, nhưng vì chính nghĩa trong lòng mà sẵn sàng hy sinh, cũng thấy thật giỏi giang.”

“Chỉ là khi tỉnh , khó tránh khỏi sinh chút oán trách với hoàng thượng, cảm thấy quá dễ bắt. tiếp xúc mới nhận , cố gắng để làm một vị quân vương , như , đáng để bảo vệ.”

“Ta cũng hiểu rõ, trong lòng chất chứa nhiều nhiều chuyện. Vì từng chứng kiến mặt tối nhất của thế gian , nên càng trân quý ánh sáng hiện tại. Ta với lẽ giống , nhưng giống.”

Hứa Niệm bỗng bật .

“Chuyện tình cảm nào điều thể khống chế , chỉ là, hoàng đế thể làm theo ý , nhưng thì thể. Hơn nữa cha vẫn thường dạy, nếu cứ mãi đè nén lòng , sẽ sinh tâm ma đấy.”

Sở Lạc vẻ mặt nàng, cũng khẽ mỉm .

Trên Hứa Niệm mấy phần nghĩa khí, loại như thế khi động tình thể cuồng nhiệt, mà lúc buông tay cũng đủ dứt khoát.

Mọi vị đắng ngọt cay mặn của đời , đều cần tự trải nghiệm, đó cũng là một phần của tu hành.

Khi việc tuyển tú gần tất, Sở Lạc còn gặp  Lương Đình Duyệt một chuyến.

Thánh chỉ sắc phong hoàng hậu ban xuống, nàng cũng dọn khỏi Tú Anh cung, chỉ còn đợi chuẩn thỏa để cử hành lễ sắc phong.

Khi Sở Lạc đến, Lương Đình Duyệt nhiệt tình tiếp đón, nhưng Sở Lạc mang đến tin vui.

“Đổi ?” Lương Đình Duyệt bà v.ú bên cạnh, sang Sở Lạc: “Các bà theo từ nhỏ, là v.ú già một tay nuôi nấng khôn lớn. Sở tiên sư, việc thể linh động chút ? Hay ngài cứ sắp bao nhiêu bên cạnh cũng , nhưng xin hãy để họ ?”

Ngay khi Sở Lạc ý định, mặt v.ú già hiện vẻ hổ thẹn.

tu sĩ đạo môn bản lĩnh lớn, lời bà trong xe ngựa hôm , chắc chắn Sở tiên sư . Dù hối hận thì cũng muộn .

“Không ai thể mãi mãi ở bên cạnh cả,” Sở Lạc bình tĩnh : “Lương tiểu thư  cũng học cách từ bỏ.”

Lương Đình Duyệt vẫn còn lưỡng lự: “ mà…”

“Tiểu thư,” v.ú già đột nhiên mỉm cắt ngang lời nàng, “Tiểu thư , gần đây eo nô tỳ ngày càng đau, chắc là tuổi già , cũng đến lúc nên ngoài an dưỡng. Sở tiên sư đúng đấy, nô tỳ cũng vài năm thanh nhàn.”

Nghe , mắt Lương Đình Duyệt đỏ hoe: “ con cái, ai sẽ phụng dưỡng bà đây?”

“Tiểu thư là oan cho Lương phủ ? Lẽ nào phủ Lương tướng bạc đãi ?” Vú già vẫn , nhưng nơi mũi cũng chua xót: “Hơn nữa còn tiểu thư nhớ đến , là mẫu nghi thiên hạ cơ mà, nhớ đến là phúc khí lớn nhất . Về đến ,  ai dám cung kính?”

“Vú…” Lương Đình Duyệt rưng rưng nắm lấy đôi tay nhăn nheo già yếu .

“Tiểu thư, nô tỳ đuổi kịp nữa ,” nước mắt cuối cùng cũng lăn dài gương mặt già nua, “Nô tỳ xuất hèn mọn, nếu Lương tướng cứu mạng, sớm c.h.ế.t ở góc đường nào , đến xác cũng chẳng còn.”

“Bao năm nay, nô tỳ học nhiều thứ, nhưng tầm mắt thì chỉ bấy nhiêu. Lẽ thể theo kịp tiểu thư, bên cạnh cần hơn. nô tỳ thì còn thời gian nữa .”

“Ngồi vị trí chói sáng , từng cử chỉ lời đều cả Nghiệp quốc . một chút cũng thể làm liên lụy đến , đến cả nhà Lương phủ.”

“Nô tỳ thật còn ơn Sở tiên sư tới hôm nay. So với chia tay với tiểu thư, nô tỳ sợ nhất là sẽ làm điều khiến tiểu thư mang tiếng xứng đáng với phận hoàng hậu. Xin hãy sống thật , làm một hoàng hậu thật , cũng đừng làm khổ bản …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-552-chu-va-to.html.]

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Việc xong, khi rời cung, Thánh thượng đích làm bánh trung thu tặng Sở Lạc mang .

“Ngươi tay nghề của ngươi tệ cỡ nào ?”

Thánh thượng ngượng ngùng , giả vờ thấy lời chê bai: “Lần sẽ để ngự trù làm, đây là bánh đoàn viên, mang ý nghĩa sum vầy. Tiểu tiên tử đừng quên nơi , nhớ về nhiều một chút, Nghiệp quốc vĩnh viễn là nhà của ngươi.”

Thấy , Sở Lạc cũng , nhận lấy bánh từ tay .

“Vậy chắc đến, Nghiệp quốc tiểu hoàng tử tiểu công chúa , ngươi cẩn thận đấy, khi sẽ lừa hết tụi nhỏ lên núi tu tiên.”

“Được Lăng Vân Tông tu hành là phúc phận, chỉ sợ chúng căn cốt.”

“Thôi, nữa.” Sở Lạc , bước nhanh về phía Kỳ Thanh Vũ đang chờ đằng xa, “Về tông môn còn đống chuyện đang chờ, đây!”

Thánh thượng hướng về bóng lưng nàng khom hành lễ, nhưng chẳng bao lâu thấy nàng .

“À đúng , suýt thì quên mất chuyện , cứ thấy lấn cấn mãi,” Sở Lạc dừng mặt , “Chuyện phủ thừa tướng và Doãn Thư Niên, ngươi xử lý thế nào?”

Nghe , sắc mặt Thánh thượng cũng nghiêm túc hẳn.

“Doãn tướng gì về chuyện giữa nữ nhi và nam nhân , giáng chức lưu đày, nửa tháng khởi hành. Doãn Thư Niên thể định, cũng cho đưa nàng về phủ. Ngoài , Lăng Vân Quán vẫn luôn liên hệ, hễ tin tức về kẻ , nhất định sẽ báo đầu tiên.”

“Ừ, .” Sở Lạc gật đầu, “Ta đây!”

Nàng  chạy đến chỗ Kỳ Thanh Vũ, ảnh nhanh khuất khỏi tầm mắt Thánh thượng.

Sau khi về cung, Thánh thượng mới nếm thử chiếc bánh tự làm.

“Mỗi bước đều đúng cả mà, tại bánh đoàn viên làm kém xa ngự trù như …”

“Đây đường về Lăng Vân Tông.” Kỳ Thanh Vũ .

Nghe , Sở Lạc ngoảnh đầu hì hì: “Ta ghé phủ thừa tướng một chuyến.”

Kỳ Thanh Vũ cong môi: “Được thôi.”

Trong phủ thừa tướng, một tiếng tát vang vọng, trong từ đường u ám tràn ngập bầu khí đè nén, đám hạ nhân đều nín thở dám lên tiếng.

“Đồ hổ!”

Doãn tướng giận dữ trừng mắt nữ tử đang quỳ mặt, khóe môi còn vết máu.

“Những điều dạy ngươi bao năm qua, đều đổ xuống sông xuống bể ? Ta nhắc nhở ngươi một ngàn ! Tương lai ngươi là hoàng hậu, như đàn bà thiên hạ ngoài , tưởng rằng tí bản lĩnh là cưới ai bỏ ai tùy ý!”

“Ngươi giữ gìn trinh tiết cho hoàng thượng! Chỉ khi làm hoàng hậu, ngươi mới lập công danh cho cả nhà họ Doãn!”

Loading...