Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 544: Quốc độ của phàm nhân
Cập nhật lúc: 2025-07-04 13:12:24
Lượt xem: 152
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trong cảnh giới tâm ma của sư , ... từng xuất hiện ?"
Giọng Sở Lạc dứt, Kỳ Thanh Vũ liền trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng lắc lắc đầu, trong mắt còn mang theo một chút nghi hoặc.
"Ta từng xuất hiện trong cảnh giới tâm ma của , cũng nghĩa là, mỗi thấy ... đều là thật." Sở Lạc mỉm , tiếp: "Vậy về chỉ cần xem , là thể phân biệt là thực, là tâm ma."
Ánh mắt Kỳ Thanh Vũ sáng lên đôi chút.
【Thanh Ngọc tâm ma kiếm thể biến thứ thành cảnh giới tâm ma chân thực nhất, nhưng hoa tai ương ở nó, là điều thể xâm phạm. Do đó, nó duy nhất thể khiến ngươi biến thành tâm ma.】
Sở Lạc cũng thấy lòng nhẹ phần nào. Nếu cảnh giới tâm ma mãi mãi đeo bám lấy sư , thì cũng quá khổ cực . Nay cách giúp nhận là thực là ảo, đúng là còn gì hơn.
Gặp Trọng Sơ thánh tăng nữa, ông khác xa hình tượng nghiêm khắc trong ấn tượng của Kỳ Thanh Vũ năm xưa. Không sự xét nét, những câu hỏi truy vấn dồn dập, Trọng Sơ chỉ còn sự xót xa và thương cảm.
dù là như thế, Kỳ Thanh Vũ vẫn dám công khai phận của với thế nhân.
Trọng Sơ thánh tăng lưu hai ở chùa Quảng Lâm Tự một thời gian, đó rời khỏi biên giới Đại Tĩnh, tiến lãnh thổ Nghiệp quốc.
Sở Lạc báo cho Tạ Dữ Quy, bước nơi cũng thể hiện phận tu sĩ.
Các trấn nhỏ vùng biên cương đều sống trong yên vui và no đủ, khó thể tưởng tượng rằng năm xưa nơi đây từng là chốn ăn thịt .
Nay Nghiệp quốc và Đại Tĩnh đều là cường quốc, nhưng qua cả hai, Sở Lạc vẫn cảm nhận sự khác biệt rõ ràng.
Trước tiên, Đại Tĩnh dù trải qua bao nhiêu năm vẫn vững vàng ở vị trí đại quốc nhất, điều cần nghi ngờ.
Từ khi Tam hoàng tử của Đại Tĩnh – Lý Thúc Ngọc – bái nhập Lăng Vân Tông tu hành, mối quan hệ liên minh giữa hai bên xác lập. Quan trọng hơn cả, vị trí địa lý của Đại Tĩnh ở cực tây Đông Vực, là nơi Ngự Ma quan – tuyến phòng thủ ngăn chặn yêu ma, cũng vì thế mà bản Đại Tĩnh là một cửa ải, là cánh cổng Đông Vực, đáng các tiên môn coi trọng.
Do đó, đất Đại Tĩnh, vài bước thể thấy một tu sĩ. Phàm nhân ai ai cũng rèn luyện thể, mang khí thế gần như dân là binh.
Có thể tưởng tượng, nếu ngày nào đó yêu ma phá Ngự Ma quan, đánh sâu bên trong cũng dễ, trẻ nhỏ đường trông mới vài tuổi mà xách nổi hai bao gạo một tay, quân đội tinh nhuệ thì dân chúng cũng thể chống đỡ.
Một quốc gia mang đậm "khí tiên", tu sĩ nhiều, tự nhiên cũng thiếu mùi khói lửa phàm trần. Nghiệp quốc thì ngược , mùi phàm tục đậm.
Tạ Dữ Quy chú trọng việc nuôi quân, càng chú trọng hơn đến dân sinh. Binh mã cường thịnh thể bảo vệ bờ cõi, khiến dân chúng tránh khỏi cảnh binh đao loạn lạc. Pháp chế ngày một thiện, khiến dân chúng ở đây sống vô cùng thoải mái. Còn nhiều từ quốc gia khác ngưỡng mộ mà đến, định cư luôn nơi .
Nơi đây giống như một quốc độ của phàm nhân. Trên phố mua rau mặc cả, công đường chen chúc còn chỗ trống, trong đó là xóm làng đang cãi vã vì vài chuyện vụn vặt.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Trẻ con tan học, nam nữ đều . Trên bảng yết thị dán đủ loại thông báo: truy nã, cầu hôn, hoặc nhắc nhở của quan phủ về việc b.ắ.n pháo hoa dịp Trung Thu cần cẩn thận lửa, tránh cháy nhà.
Cuộc sống nơi đây, lẽ dùng hai chữ “náo nhiệt” là đủ, khiến bất kỳ tu sĩ nào đến đây cũng cảm thấy mới mẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-544-quoc-do-cua-pham-nhan.html.]
Tu sĩ thọ nguyên dài, ngày ngày khổ tu, khiến bọn họ thường cảm giác thời gian tính bằng "năm", còn phàm nhân thì thể sống trọn từng ngày.
Sở Lạc phố, vốn đang kể với Kỳ Thanh Vũ về đầu tiên đến Nghiệp quốc , nhưng cuối cùng cũng nhịn chen đám đông công đường, lắng vụ án thú vị đang thẩm vấn bên trong.
Dù đến muộn nhưng Sở Lạc lo, luôn những nhiệt tình kể đầu đuôi cho nàng .
"Cô nương họ Vương là tú tài, cáo trạng chính là phu quân của nàng. Cả hai cùng thi năm đó, nam rớt bảng, cứ ở nhà ăn . Nữ thì du học, khi về nạp thêm chồng, gã đồng ý liền ầm lên. Giờ thì đến chia gia sản ."
Mọi xung quanh cũng bàn luận rôm rả.
"Ta thấy Vương cô nương nạp chồng thì cứ nạp, gã chẳng gì nên hồn, chỉ ăn bám, Vương cô nương tài, chừng còn bổ nhiệm quan, vinh hiển phát đạt. Giờ chỉ vì nửa cái gia sản mà đòi ly hôn, thiệt to !"
"Ta thấy ly hôn sớm cho , chia một nửa thì chia cho , còn bớt bao phiền toái."
"Ly hôn lắm, ly hôn là đúng, thế thì vị trí chính phu sẽ trống, thể đến lượt chúng !"
Nghe xong một vụ kiện náo nhiệt, dân chúng mới lục tục tản trong tiếc nuối.
"Hóa những lời từng với , đều thấy," Sở Lạc khẽ lẩm bẩm, "Bảo Lý sư kiên quyết bảo trở về Nghiệp quốc xem thử, nơi . Nếu ngày nơi đều như Nghiệp quốc thì mấy."
Nghe , Kỳ Thanh Vũ im lặng hồi lâu.
"Lục đạo luân hồi, vẫn còn yêu giới và quỷ giới."
"Cũng đúng, vẫn từng thấy cuộc sống nơi yêu giới quỷ giới, vẫn còn nhiều nơi đặt chân đến. sư , năm xưa thường theo chân sư tổ chu du, từng đến những nơi ? Trông như thế nào?"
"Tu chân giới năm trăm năm , khác hẳn ngày nay ."
"Cảm giác chẳng dễ gì," Sở Lạc lười nhác duỗi vai, tiếp tục bước : "Thôi để khi bế quan một thời gian, tu vi cao hơn chút hãy tính tiếp."
Sở Lạc dạo chơi tiêu dao, cho Kỳ Thanh Vũ chút thời gian để tái hòa nhập với tu chân giới, nên suốt chặng đường , hai thong thả, lúc nghỉ lúc .
Trong Nghiệp quốc nhiều đạo quán lớn nhỏ thuộc Lăng Vân Tông, nhiều tử trấn giữ. Dân chúng nơi đây từng quên năm xưa Nghiệp quốc từng hỗn loạn và tàn ác đến mức nào, vì hương khói ở các đạo quán vẫn luôn thịnh vượng.
Ở những nơi gần quan phủ và đạo quán, thường sẽ chuyện xảy . ở một đường quan sửa xong, đường nhỏ hẻo lánh, nên vẫn thỉnh thoảng gặp cướp đường.
Đi ngang qua một đoạn như , Sở Lạc khéo gặp bọn thổ phỉ đang cướp một cỗ xe trông như của nhà quyền quý. Nàng tiện tay tay, đánh ngã hết bọn cướp trói chúng từng tên một.
"Các ngươi là đám thổ phỉ đầu tiên đụng từ khi bước Nghiệp quốc," Sở Lạc buộc dây trói đột nhiên nổi hứng: "Không bằng thử xem, vì các ngươi chọn cái nghề ?"
"Mau tiền! Mấy nữ quyến nhà giàu là dễ cướp nhất, nhát gan, hù một cái là đưa tiền, bao nhiêu bấy nhiêu!"