Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 522: Di ngôn cuối cùng
Cập nhật lúc: 2025-07-01 12:12:20
Lượt xem: 103
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người trong Vong Ưu Hắc Thủy tuy vẫn chưa tỉnh lại, nhưng thân thể lại hoàn toàn không bị ăn mòn, ngay cả một sợi tóc cũng không mất.
Nhìn lâu như thế, Sở Yên Nhiên cũng cảm giác có điều không ổn, nghiêng người tiến lại gần quan sát.
Ngay đúng lúc ấy, người trong hắc thủy đột nhiên mở mắt, thân hình trong chớp mắt hóa thành hỏa diễm biến mất.
Tim Sở Yên Nhiên chợt siết lại, nàng không vội tìm vị trí của Sở Lạc, mà vội thu hồi hắc thủy phòng vệ quanh thân — nhưng đã chậm.
Trường thương được bao phủ bởi nghiệp hỏa ầm ầm bổ xuống, cho dù nàng phản ứng cực nhanh cũng vẫn bị c.h.é.m đứt một cánh tay.
"A a ——" Sở Yên Nhiên cắn răng rên khẽ, vội vàng nhặt lấy đoạn tay bị chặt rơi, nhanh chóng lui về phía sau.
Sở Lạc không hề ngừng lại lấy một khắc, toàn thân bốc cháy lách tách, truy kích như hỏa tinh giáng thế, thân ảnh nhanh đến mức chỉ thấy một vệt lửa xẹt qua trời.
Sở Yên Nhiên chỉ cảm nhận được hơi nóng phả thẳng vào mặt, còn chưa thấy rõ thân ảnh Sở Lạc đã phải vội vã né tránh, từng chiêu công kích tuy tạm thời tránh được, nhưng da thịt cũng bị hỏa diễm thiêu đốt đến bỏng rát.
Trận chiến trước với Sở Lạc đã tiêu hao gần hết ma khí trong người nàng, sau đó dù có nuốt bản mệnh chi điệp để hồi phục, lại còn bố trí huyễn trận hãm địch vào Vong Ưu Hắc Thủy, nhưng nàng nào ngờ được — Sở Lạc chẳng những không bị ăn mòn, mà khi thoát ra khí thế lại càng cường đại hơn trước.
Sở Yên Nhiên cắn chặt răng, một lần nữa thả ra bầy bướm đa sắc, để chúng hút lấy chút ma khí cuối cùng còn sót lại trên người nhằm đối kháng với Sở Lạc. Nhưng lần này, không có bản mệnh chi điệp che chắn, pháp thuật của nàng dễ dàng bị đối phương phá vỡ.
Thương chiêu nối tiếp nhau đánh tới, Sở Yên Nhiên chỉ có thể liều mạng dùng kiếm chiêu chống đỡ.
"Tại sao! Tại sao ngươi có thể chịu được Vong Ưu Hắc Thủy!"
"Còn phải hỏi sao? Ngươi tưởng pháp thân của ta chỉ để ngắm à?"
"Nhưng vừa rồi rõ ràng ngươi không thể thoát ra khỏi hắc thủy!"
"Đó là vì ta không muốn trốn," Sở Lạc bật cười lạnh, "Thì ra là chỗ này khiến ngươi hiểu lầm à? Vậy thì ta xin lỗi, có điều — hình như ngươi cũng không còn thời gian để nghe lời xin lỗi này nữa rồi."
Vừa dứt lời, thanh trường kiếm chắn trước người Sở Yên Nhiên vỡ vụn thành từng mảnh, mũi thương lạnh lẽo lóe lên ánh bạc, dứt khoát đ.â.m thẳng vào tim nàng.
Tay Sở Lạc khẽ xoay, mũi thương đang cắm trong n.g.ự.c nàng ta bùng lên Tam Tịnh Nghiệp Hỏa, trong chớp mắt thiêu cháy cả một lỗ lớn nơi ngực.
Không thể cứu vãn.
Thế nhưng, nghiệp hỏa kia lại không tiếp tục lan ra mà chỉ cháy tại chỗ.
Vì Sở Lạc nhìn thấy đôi mắt đối diện kia đã rưng rưng đầy lệ.
"Ngươi còn gì muốn nói không?"
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Tay còn lại duy nhất của Sở Yên Nhiên vẫn gắt gao nắm lấy cán thương đ.â.m vào n.g.ự.c mình, ánh mắt cũng không rời khỏi Sở Lạc.
Vẻ kinh ngạc trong mắt nàng còn chưa tan hết, nước mắt đã lã chã rơi xuống.
Cơn đau bị nghiệp hỏa thiêu đốt là thứ nàng chưa từng nếm trải, nhưng giờ đây, lại chẳng còn để tâm đến nữa.
"Có…" Vừa hé môi, m.á.u đã trào ra khỏi miệng Sở Yên Nhiên.
"Có một lão đạo sĩ mù mắt cụt tai… chính hắn đã trồng lên ta và ngươi đóa song sinh hoa ấy…"
"Ngươi và ta vốn có thể chỉ là hai tỷ muội bình thường mà thôi…"
"Giết hắn đi… tiểu muội… nhất định phải g.i.ế.c hắn cho ta…"
"Tất cả bi kịch của chúng ta… đều do hắn tạo nên! Khụ… khụ khụ…"
Càng nói, Sở Yên Nhiên càng kích động, m.á.u từ vết thương chảy ra càng lúc càng nhiều.
"Chuyện này ta sẽ làm, nhưng không phải bây giờ." Sở Lạc đáp.
Nàng hiểu rõ năng lực bản thân. Tên Tả Hoằng Thận kia, dù sau khi ra khỏi Thần Ma Cảnh tu vi chỉ còn Nguyên Anh kỳ, vẫn có thể g.i.ế.c c.h.ế.t tu sĩ Hóa Thần kỳ, thậm chí khiến cả hợp thể kỳ như Nguyên Thương Quyết phát điên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-522-di-ngon-cuoi-cung.html.]
Nếu lúc này nàng trực diện đối đầu, chính là con đường chết.
Nhưng những lời ấy cũng đủ để Sở Yên Nhiên thở phào một hơi.
Đã c.h.ế.t dưới tay Sở Lạc, sao nàng có thể cam tâm.
Nhưng còn có thể làm gì? Đến nước này rồi, còn gì đáng để lừa mình dối người?
Nàng đã sớm không bằng được Sở Lạc nữa.
Không đánh lại, tu vi không theo kịp, đến cả bằng hữu bên người cũng lần lượt rời xa.
Cả đời này nàng bị đóa song sinh hoa kia trói buộc, còn Sở Lạc đã sớm thoát khỏi xiềng xích ấy, đi về nơi xa xăm hơn — đây mới là điều nàng không thể sánh bằng.
Thế gian này, luôn lấy lợi ích làm trọng. Kẻ mạnh sống, kẻ yếu chết.
Có lẽ, người còn sống như Sở Lạc, mới là hy vọng cuối cùng để diệt trừ tên đạo sĩ mù kia — kẻ đã hủy cả cuộc đời hai tỷ muội.
Trên gương mặt Sở Yên Nhiên, nụ cười càng lúc càng cay đắng. Bàn tay dính đầy m.á.u buông kiếm xuống, rồi lại nâng lên, trong tay là một cây trâm hoa tử vi nhuốm máu.
"Trả lại hắn… giúp ta."
Nhìn cây trâm ấy được nàng trao vào tay mình, Sở Lạc lặng lẽ cất đi.
Sở Yên Nhiên khẽ nhắm mắt.
Tam Tịnh Nghiệp Hỏa lần nữa bùng lên, trong khoảnh khắc bao trùm toàn thân nàng, đốt thành tro bụi.
Ngay cả tro cũng chẳng để lại.
Trường thương Phá Chiều khẽ phát ra ánh sáng, Sở Lạc cảm nhận được Hoa Hoa như đã có chút biến hóa.
Ngay khi Sở Yên Nhiên ngã xuống.
Sở Lạc lặng yên đứng đó một lúc, rồi quay người, thu lại Vong Ưu Hắc Thủy.
Lúc này, pháp trận cũng bắt đầu thay đổi.
Trận pháp nàng bày ra này, có thể chọn lọc đưa những kẻ bước vào từ Yên Vân thành đến thẳng Yên Lung sơn này.
Không còn đám ma tu của Vũ điệp giáo cản trở, Sở Lạc cũng càng nắm chắc phần thắng khi g.i.ế.c Sở Yên Nhiên.
Cho dù bất trắc, nàng vẫn còn Trương Dực Xuyên và Nguyên Yếm để lại cho mình bao món đồ trong Thần Ma Cảnh — tùy tiện phá hủy một món thôi, cũng đủ khiến Sở Yên Nhiên không còn đường sống.
Mà lý do để nàng lựa chọn chân chính đấu tay đôi, một là để biểu thị sự tôn trọng đối với Sở Yên Nhiên, hai là bởi trong lòng nàng còn có chút tâm nguyện muốn bảo vệ thế giới này.
Khí tức Thần Ma Cảnh, vẫn là không nên xuất hiện trong tu chân giới.
Thế nhưng trận pháp này đâu chỉ chuyển mỗi Sở Yên Nhiên đến, mà còn có không ít Ám Vệ nàng mang theo. Giờ khắc này, thời hạn đã đến, bọn họ trong chớp mắt lại bị chuyển trở về chiến trường tại Yên Vân thành.
Vài Ám Vệ vẫn đang giao đấu cùng Giao Long, cảnh sắc xung quanh bất ngờ biến đổi. Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì trên không trung đột nhiên vang lên một giọng thiếu nữ lanh lảnh.
"Đồ ngốc! Đừng đánh nữa, mau về đây!"
Vừa dứt lời, mọi người chỉ thấy con Giao Long vốn đang chiến đấu hứng thú bỗng tỏ vẻ uể oải, không tình nguyện bay về hướng phát ra giọng nói kia.
Bọn Ám Vệ lúc này mới giật mình phát hiện, vị thủ lĩnh mới của họ — Sở Yên Nhiên — đã biến mất không thấy đâu. Hình như... bị Sở Lạc g.i.ế.c rồi?
Tức thì, tất cả đều ngẩng đầu nhìn về phía không trung, chỉ thấy con Giao Long ngoan ngoãn bay về bên cạnh một nữ tử mặc y phục đỏ rực như lửa — Sở Lạc.
Nàng nở nụ cười, từ trên cao tung xuống từng tấm phù lôi bạo, rải đầy lên đám ma tu bên dưới, sau đó xoay người, ung dung bay xa về phía chân trời.
"Chúng ta gặp lại? Không — vĩnh viễn chẳng gặp lại nữa."