Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 437: Học trộm.
Cập nhật lúc: 2025-06-17 13:12:57
Lượt xem: 176
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngược lại, Dương Bình mới khiến bọn họ phẫn nộ nhất. Lúc vừa đánh nhau thì chẳng thấy bóng dáng hắn đâu, không biết trốn ở xó xỉnh nào, giờ đánh xong rồi lại lòi mặt ra!
Nhưng bọn họ còn chưa kịp mắng chửi "Dương Bình" mấy câu thì đã thấy hắn theo Sở Lạc nhảy xuống vực sâu.
"Từ nay ta không thèm nói chuyện với Dương Bình nữa! Chờ về giáo môn, nhất định phải báo cáo chuyện này với giáo chủ, để giáo chủ trừng trị hắn!"
"Đúng vậy, Dương Bình thật sự quá... khoan đã, hình như trước mắt ta vừa có cái gì lướt qua, có phải lại có người nhảy xuống vực rồi không?"
"Ai? Ta sao chẳng thấy, chắc mắt ngươi hoa rồi!"
"Vậy à? Không có người thứ ba sao, chắc đầu ta bị đám khốn kiếp kia đập cho hỏng rồi, cần đổi cái mới mất..."
Dưới vực sâu, toàn là t.h.i t.h.ể người hoặc yêu thú, trận đại chiến từng xảy ra nơi này hung tàn vô cùng, không biết hao tổn bao nhiêu sức mới g.i.ế.c được con đan xà kia.
Sở Lạc tìm kiếm giữa bãi xương trắng, bỗng trông thấy một luồng ác khí của Thần Ma cảnh.
Xem ra Khúc Vĩnh dùng chính thứ này để vượt cảnh giới đối phó tên ma đầu Hóa Thần kia, nhưng ma tu đã luyện tới mức ấy, chưa chắc c.h.ế.t dưới ác khí.
Có điều nhìn trận chiến khi nãy, Bạch Hỏa tông không hề chiếm thượng phong, còn ma đầu Hóa Thần kia lại vẫn chưa lộ diện, e rằng kế sách của Khúc Vĩnh đã thành.
Sở Lạc lục trong túi trữ vật của Dương Bình – kẻ đã c.h.ế.t từ lâu – lấy ra một tấm Lam phù, rồi đi về phía ác khí.
"Đại ca, huynh ở đó không?"
Trong ác khí vang lên tiếng thở gấp đầy nghi ngờ của Khúc Vĩnh.
"Sao lại là ngươi?"
"Những người khác c.h.ế.t gần hết rồi, ma đầu Hóa Thần cũng không có ở đây, huynh ra đi." Sở Lạc đáp.
"Cái gì?!"
Trong ác khí vang lên tiếng kinh hoảng, kế đó Khúc Vĩnh vừa ôm vết thương vừa lảo đảo bước ra, ánh mắt quét qua Sở Lạc và Linh Yểm.
"Cái gì gọi là c.h.ế.t gần hết rồi?"
"Chúng ta bị Bạch Hỏa tông chặn đánh, sau lại thêm ma tu Vũ Điệp giáo, Hợp Hoan tông kéo tới, đánh cực kỳ thảm thiết, đệ tử c.h.ế.t nhiều nhất chính là chúng ta!" Sở Lạc nói tiếp.
Mắt Khúc Vĩnh trợn tròn: "Vậy con ma xà trọng sinh đâu? Lấy được chưa?!"
Sở Lạc lắc đầu: "Bị một nữ đạo tu xuất hiện bất ngờ đoạt mất rồi, hình như... hình như tên là Sở Lạc."
"Không lấy được? Chuẩn bị bao lâu thế mà lại không lấy được!" Thần kinh Khúc Vĩnh càng căng thẳng, quay ngoắt sang Linh Yểm: "Dương Bình, ngươi nói đi!"
Linh Yểm nhàn nhạt đáp: "Những gì nàng nói đều thật."
"Bây giờ giáo phái và các tông môn đều lo truy bắt nữ đạo tu kia, chúng ta nên thừa dịp này mau rời đi, bằng không đợi họ kịp phản ứng, chúng ta cũng c.h.ế.t tại đây!" Sở Lạc hối thúc.
Nhưng Khúc Vĩnh vẫn chưa thoát khỏi cú sốc thất bại.
"Không được, không được... nhất định phải lấy bằng được ma xà, giáo chủ còn chờ mang nó gắn lên cánh tay, không lấy được ta làm sao ăn nói!"
"Gắn ma xà lên tay?" Linh Yểm bỗng cười khẽ, "Không phải thứ này giáo chủ cũng bắt chước người khác sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-437-hoc-trom.html.]
"Câm miệng!" Khúc Vĩnh giận dữ trừng mắt: "Ngươi dám báng bổ giáo chủ?!"
"Ta nói sai chắc?" Linh Yểm vẫn cười, nụ cười đầy quái dị: "Thứ gì cũng bắt chước, thứ gì cũng không giống, thật nực cười."
Nghe thế, ánh mắt Sở Lạc không khỏi liếc qua cánh tay phải Linh Yểm.
Xiềng xích đã giấu trong tay áo, nếu không có nó trói buộc, cánh tay ấy sẽ hóa thành nguyên hình của hung thú Thao Thiết thời thượng cổ.
Chẳng rõ Linh Yểm tìm đâu được Thao Thiết rồi g.i.ế.c nó, chặt lấy tay nối vào mình, nhìn giáo chủ của Đoạt Linh giáo muốn bắt chước, không phải học theo Linh Yểm hay sao?
"Dương Bình! Ngươi thật to gan!" Khúc Vĩnh giận tím mặt, mặc kệ vết thương rách toạc, nhào tới Linh Yểm: "Hôm nay ta thay giáo chủ lột da ngươi!"
Sở Lạc vội giữ chặt Khúc Vĩnh.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
"Đại ca không được! Thương thế huynh nặng lắm rồi, nếu ra tay với Dương Bình, chắc chắn sẽ bị phản sát!"
Khúc Vĩnh trừng mắt nhìn Sở Lạc, trong mắt đầy giận dữ, nhưng nhiều hơn là kinh ngạc khó hiểu.
Sao nàng có thể mặt không đổi sắc nói ra những lời không chừa đường lui như thế?
"Giờ chúng ta chỉ còn năm người, vẫn nên mau quay về giáo môn!" Sở Lạc lại giục.
Khúc Vĩnh trầm ngâm giây lát, rồi nghiến răng trừng Linh Yểm, bay lên vực.
"Đi, rút về giáo môn!"
Rời khỏi Đan Xà mộ khuyết, Sở Lạc lấy thân phận tàn nữ cụt tay Khấu Hạ theo bọn Đoạt Linh giáo trở về bản bộ.
Đoạt Linh giáo hoạt động ở Ma giới, từ khi thành lập đã đắc tội ba giáo sáu tông, nhưng đến giờ không ai biết bản bộ ở đâu để tận diệt.
Sở Lạc quyết đi theo họ, vừa tránh lũ ma tu truy bắt, vừa có thể dò la tin tức, tra manh mối tấm lam phù cho Hoa Hoa.
Trong lúc họ lên đường, Ma giới đã loạn thành một mớ, chân dung Sở Lạc dán khắp nơi, danh tiếng vang lừng, toàn Ma giới ai ai cũng biết đạo tu này là mục tiêu truy sát của ba giáo sáu tông.
Ngoài Bạch Thanh Ngô năm xưa từng khuấy Ma giới gió tanh mưa máu, đây là lần đầu đạo tu bị toàn Ma giới phong sát.
Khi bọn ma tu biết Sở Lạc chính là đồ tôn của Bạch Thanh Ngô, cơn truy sát càng thêm dữ dội, dân chúng bình thường cũng đổ xô vào cuộc.
Lúc này, Sở Lạc – Khấu Hạ của Đoạt Linh giáo – ngồi lười biếng trong một trà quán, nhìn đám ma tu giơ tranh truy nã trước mắt, giả vờ nghiêm túc ngó rồi lắc đầu.
"Chưa từng gặp."
Đám ma tu hỏi hết lượt các giáo đồ Đoạt Linh giáo, ai nấy đều lắc đầu.
Đợi bọn họ đi rồi, lão chủ trà quán bưng trà nóng tới.
"Đại gia, trà của các vị đây..."
Sở Lạc nhìn vào chén trà, thấy một con mắt người lềnh bềnh, liền đập bàn đứng dậy, túm cổ áo lão chủ.
"Lão nương nói bao nhiêu lần rồi không cho thêm nhân châu, không cho nhân châu! Tai ngươi nếu nghe không rõ thì ta cắt luôn cho khỏi phiền!"
Chủ quán trà run lẩy bẩy, vội vàng cúi đầu xin lỗi.