Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 436: Chửi rồi, không thèm nghe.
Cập nhật lúc: 2025-06-17 01:25:12
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"A? A!!! Ngươi làm gì vậy, cái đó có thể tùy tiện nuốt sao! Mau nhả ra!!"
Thương của Sở Lạc chỉ vừa đ.â.m vào tâm xà, nghiệp hỏa lập tức đốt cháy trái tim đó. Đám ma tu phía sau khi nhìn rõ tình hình liền như phát cuồng, liều mạng lao về phía nàng.
Nàng không kịp làm thêm động tác gì, đám người đó từng kẻ đều muốn lấy mạng nàng, Sở Lạc không chút do dự bay thẳng ra khỏi Đan Xà mộ khuyết, linh giao thuận thế chui trở lại giáp vai.
Dọc đường, Sở Lạc không ngừng mắng chửi khí linh.
"Ngươi cái gì cũng ăn! Không sợ đau bụng sao!" Càng nghĩ nàng càng giận, "Ba con vũ điệp của đám ma tu kia thì thôi đi, ma khí không quá lớn, nhưng con ma xà này trước kia so với thượng cổ hung thú cũng không kém là bao!"
Sở Lạc vừa nói vừa hận đến ngứa răng.
Sở Lạc nghe thấy giọng nói vang lên trong thức hải: [Sở Lạc, ngươi đừng phí lời nữa.]
"A?! Ngươi cũng bênh nó à?!"
[Không phải, ý ta là, ngươi có mắng nó cũng vô dụng thôi, đầu óc con giao này chỉ biết ăn với đánh, không có khái niệm bị mắng.]
"A? Ngu ngốc vậy sao?"
[Đúng vậy, hiện giờ đang đau bụng đấy.]
Cảm giác giáp vai rung lên dữ dội, bên trong còn tràn ra từng tia ma khí, Sở Lạc vội tháo xuống, hỏi: "Không đến nỗi xảy ra chuyện đấy chứ?"
[ Vậy thì phải xem khả năng tiêu hóa của nó. Hoặc nó luyện hóa được năng lực của ma xà, hoặc bị ma xà luyện hóa. Dù sao cũng đã vào bụng nó rồi, chúng ta cũng không giúp gì được.]
"Thật đúng là tự tìm đường chết..." Sở Lạc lẩm bẩm, lật tay thu giáp vai vào bao đựng phá Chiều, lấy khí tức thần thú trấn áp ma vật, đồng thời nhét thêm không ít linh thạch, dùng linh khí làm bổ dưỡng cho linh giao.
Nhìn đám ma tu phía sau đã bị nàng kéo giãn khoảng cách, Sở Lạc liền lách mình ẩn vào bóng tối. Khi lần nữa xuất hiện, nàng đã hóa thành nữ tu đứt tay xấu xí đi theo Đoạt Linh giáo lúc trước.
Nhìn thấy đám ma tu đuổi thẳng theo hướng nàng vừa bỏ chạy, không ai để tâm đến nàng, Sở Lạc mới nhẹ nhõm thở ra.
"Kích thích thật."
"Ngươi đúng là đùa bỡn đám ma tu kia xoay như chong chóng." Lúc này, thanh âm kia lại vang lên bên tai.
Sở Lạc lập tức quay đầu, chỉ thấy Linh Yểm chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau, không một chút khí tức, không dấu hiệu báo trước.
Một người như vậy mà đột nhiên xuất hiện sau lưng, nàng vừa rồi suýt nữa mất mạng. Nhưng hắn lại không ra tay.
Linh Yểm muốn g.i.ế.c nàng, điều này không nghi ngờ gì. Chỉ là hiện tại hắn chưa thể giết, có lẽ đợi hắn hồi phục thương thế...
Sở Lạc âm thầm quan sát thương thế của hắn, đúng lúc đó, một đạo lưu quang trên không thu hút ánh mắt nàng.
Là Thanh Loan của Sở Yên Nhiên, trên lưng còn chở Sở Yên Nhiên trọng thương và nữ ma đầu của Vũ Điệp giáo.
Phá Chiều thương lại xuất hiện trong tay Sở Lạc. Nàng ngẩng đầu nhìn đạo thanh quang kia lướt qua bầu trời, tay siết thương càng thêm chặt.
Giờ đây nàng đã trở thành kẻ bị ma giới truy sát đứng đầu, làm sao so được với đám ma đầu Nguyên Anh trở lên. Hơn nữa, thể lực đã tiêu hao quá nửa, một khi manh động, liền sẽ lộ thân phận, rơi vào cảnh tứ bề thọ địch.
Hiện tại chỉ có thể tiếp tục ẩn nhẫn, tìm thời cơ ra tay.
Sở Yên Nhiên vĩnh viễn đều dựa vào và lợi dụng ngoại lực, đó có lẽ là điều nàng ta giỏi nhất. Nhưng nếu nàng ta mãi không chịu tự cường, chỉ cần Sở Lạc nắm được một tia cơ hội, nàng ta ắt sẽ không thể xoay người.
Phá Chiều thương lại được thu hồi, Sở Lạc đè xuống sát ý trong lòng, nhìn Linh Yểm: "Chúng ta quay lại, tìm người của Đoạt Linh giáo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-436-chui-roi-khong-them-nghe.html.]
"Ngươi đã đạt được thứ mình muốn, còn quay về làm gì?"
Sở Lạc nghe ra hàm ý trong lời hắn, là nói đến hồn phách ma xà kia. Tuy rằng ban đầu nàng không nhắm đến thứ đó, nhưng cũng lười giải thích.
"Vẫn chưa." Nói xong, nàng liền xoay người, nhanh chóng trở lại hướng Xà Tâm chi địa.
Không còn Xà Tâm, bốn phía chìm vào bóng đêm . Sở Lạc cầm đèn lồng trong tay, men theo vách đá tròn tìm tung tích đám người Đoạt Linh giáo.
Luồng ma khí cực mạnh kia cũng đã biến mất, hẳn là lão ma tu hóa thần kỳ kia cũng vì truy bắt nàng mà rời đi rồi.
Đột nhiên phía trước vang lên những tiếng gọi dồn dập.
"Trưởng lão, trưởng lão, người thấy thế nào rồi?"
"Mau bổ sung linh khí, linh thạch... đem hết linh thạch ra đây!"
"Có đan dược không?!"
"Vốn đã bị người của Đoạt Linh giáo đánh trọng thương, nay lại thêm loài bướm quái dị của nữ ma đầu Vũ Điệp giáo, hiện tại tình trạng của Bác Hoằng trưởng lão không thể tiếp tục lưu lại ở Ma giới nữa, phải lập tức quay về Đông Vực!"
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
"Không thể về! Sở Yên Nhiên còn chưa bắt được!"
"Nhưng mà... không xong rồi, có ma tu tới!"
Tiếng nói vừa dứt, đám người ấy đồng loạt nhìn về phía Sở Lạc cùng Linh Yểm, ai nấy đều bày trận thế phòng ngự.
Sở Lạc thì nhân ánh sáng đèn lồng, len lén nhìn tình hình của Bác Hoằng trưởng lão, chỉ thấy ông nằm dưới đất, hơi thở yếu ớt, trên n.g.ự.c vết thương do Vũ Điệp tạo ra vẫn không ngừng rỉ máu, hoàn toàn không thể tự lành, thậm chí tóc cũng bạc thêm không ít, giống như sinh cơ bị cưỡng ép đoạt đi.
Thuật pháp của nữ ma đầu Vũ Điệp giáo tà môn đến vậy sao?
Sở Lạc trầm ngâm giây lát, thấy đám người kia đối diện diện mạo đã thay đổi của nàng dốc toàn lực đề phòng, bèn vội vàng lớn tiếng hô.
"Không ổn rồi, là đạo tu! Mau chạy!" Nói xong liền kéo Linh Yểm chạy thẳng về phía xa.
Đợi hai người họ đi khuất, đệ tử Linh Thú tông mới thở phào nhẹ nhõm.
"May mà bọn họ không phát hiện ra tình trạng chúng ta bị thương, vừa rồi mà động thủ, e là chúng ta khó mà rời khỏi Đan Xà mộ khuyết này."
"Đúng vậy... may mà họ bỏ đi, chúng ta cũng nên mau rời khỏi đây thôi, khắp nơi ma khí nồng đậm, không thích hợp để dưỡng thương."
"Không biết giờ Sở Lạc thế nào rồi, con ma xà đã bị khí linh của nàng nuốt mất, giờ chắc chắn trở thành mục tiêu bị toàn bộ ma tu truy lùng, không rõ nàng có nơi nào để ẩn thân không."
"Nhưng trước đó Sở Lạc không phải nói nàng sẽ không vào sâu trong mộ khuyết này sao?"
Bên kia, Sở Lạc sau khi rời khỏi tầm mắt bọn họ liền nhanh chóng truyền tin cho thế lực của Lăng Vân tông và Thượng Vi tông trong Ma giới, đệ tử Linh Thú tông thương tích thảm hại, tốt nhất để người đến tiếp ứng bọn họ.
Nàng men theo vách đứt gãy hình vòng cung tìm một vòng, cuối cùng chỉ tìm thấy hai kẻ còn sống của Đoạt Linh giáo, còn mấy kẻ hấp hối khác, Sở Lạc thẳng tay b.ắ.n một thương, tiễn chúng về âm phủ.
Tìm mãi vẫn chẳng thấy tung tích tên Khúc Vĩnh, ánh mắt Sở Lạc dần nhìn xuống đáy vực sâu.
Trước đó Khúc Vĩnh vẫn luôn giao đấu với lão ma Hóa Thần dưới vực, nếu còn sống, hẳn là ở dưới đó.
Nghĩ đến đây, Sở Lạc liền quay sang nói với hai tên giáo đồ mệt mỏi kia: "Hai người tạm ở đây đợi, ta xuống dưới tìm đại ca."
Cái nghĩa tình chiến hậu còn cố sức tìm người này, khiến hai giáo đồ Đoạt Linh giáo ấy đã coi nàng như người một nhà.