Người Dọn Dẹp Duy Nhất Trong Game Kinh Dị 2: Kẹt tại phó bản - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:24:23
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3.

 

trả lời: " là nhân viên vệ sinh của trò chơi, tên là Ngô Tử Du."

 

"Nhân viên vệ sinh?" Nó khẽ động đậy, dùng dây leo cuộn một quả, đưa đến mặt , "Muốn ăn ?"

 

từ chối: "Không cần ."

 

Nó thu quả : "Nơi của lâu khách, gần nhất ghé thăm nơi , là một gã tự xưng là ông chủ."

 

nó: "Ông chủ từng đến đây ?"

 

: "Đã từng, nhưng là lâu đây . Lúc đó là chuyện gì nhỉ... nghĩ xem."

 

yên lặng chờ đợi.

 

Khoảng năm phút trôi qua, cái cây : "Hắn quy tắc nới lỏng , cố gắng hết sức để chơi qua màn nhiều hơn."

 

Để chơi qua màn nhiều hơn?

 

hỏi: "Quy tắc đây là gì?"

 

"Quy tắc đây?" Nó chìm suy tư, "Hình như là đè tỷ lệ chơi qua màn xuống mức thấp nhất."

 

tiếp: "Ở giữa một mức d.a.o động, hình như là.................................."

 

: "Không , vội, cứ từ từ nghĩ."

 

"Trở thành thực vật cảm giác tư duy chậm nhiều." Nó suy nghĩ một chút, "Trước đây là tỷ lệ qua màn 20% - 30%. Bây giờ sửa thành 20% - 50% ."

 

quên rằng khi phó bản Mèo Đen Trắng đời, ông chủ nhắc đến một ông chủ tiền nhiệm.

 

hỏi: "Quy tắc đây cũng do đặt ?"

 

"Không ." Cái cây rung lên, dường như đang lắc đầu, rơi xuống những giọt nước lớn, " nhớ rõ, đó là một bạo chúa hung tàn. Chính sách của nó sáng lệnh chiều , điều duy nhất đổi là sự bóc lột đối với chúng ."

 

"Nó điều chỉnh tỷ lệ thời gian, khiến cho giữa phó bản và hiện thực tồn tại một cách lớn. Cứ mỗi nửa tiếng ở hiện thực, là mở một phó bản."

 

Điều ở hiện tại là thể tưởng tượng , bây giờ chỉ thứ Hai, thứ Tư, thứ Sáu hàng tuần mới mở phó bản, tốc độ trôi chảy của thời gian trong phó bản hề thái quá như .

 

Cái cây : "Trên một vết chém, chính là từ bạo chúa đó."

 

tới, chiếc lá che đầu cũng di chuyển theo.

 

Nhìn kỹ, thấy vết c.h.é.m nào.

 

Nó ngượng ngùng : "Xin , quên mất, nó lành từ lâu ."

 

Chắc nó đau, vết thương lành mà vẫn quên.

 

nó: "Chỗ của gì cần dọn dẹp ?"

 

"Dọn dẹp.................. Ừm, để nghĩ xem." Nó trầm tư, hệt như đang suy nghĩ một vấn đề mang tầm cỡ thế giới.

 

Mưa rơi ào ào lá xanh, sự tĩnh lặng và thanh tịnh khiến thư thái.

 

"À! nhớ , quả thật một ít rác." Nó với , "Xin hãy theo những bông hoa mặt đất nhé."

 

Những bông hoa mặt đất lay động, nở rộ dọc theo con đường.

 

Trong lúc , mưa tạnh, chiếc lá che đầu di chuyển .

 

Mọi thứ xanh tươi và đầy sức sống, đang khoe sắc trong khu rừng mưa .

 

: "Nơi của thật sự ."

 

"Thật ?" Nó , "Ít khen như , chơi thích nhất là 'cái nơi quỷ quái ch.ế.c tiệt '."

 

: "Người chơi đối mặt với sinh tử, đương nhiên mất tâm trạng thưởng thức vẻ . Nếu họ thể giống như , chỉ đến đây để tham quan, nhất định cũng sẽ thốt lên lời tán thưởng chân thành."

 

Nó hỏi: "Thật ?"

 

: "Đương nhiên là thật."

 

Nó vui vẻ : " dùng nhiều thời gian để chăm sóc thứ ở đây, thực quan trọng, quan trọng nhất là thể cảm nhận sự sống ngoài . Chúng sinh sôi nảy nở, bén rễ ở đây, tự do sinh trưởng."

 

Hoa lay động trong gió, gió thổi những giọt nước, một con suối nhỏ uốn lượn kéo dài.

 

Băng qua con suối, nó : "Rác ở ngay đây."

 

Một đống quần áo rách nát, giống như một ngọn núi rác trong bãi rác, chất đống lộn xộn và cao.

 

: "Những thứ cần vài năm để phân hủy, gây ảnh hưởng lớn đến môi trường ở đây. Phiền cô giúp chuyển , ?"

 

"Không thành vấn đề." nghĩ , " chỗ cách lối khá xa, cần tìm một chiếc xe đẩy nhỏ."

 

Tìm xe đẩy nhỏ, bắt đầu công trình vận chuyển. Đầu tiên ném quần áo sang bên con suối, đó đặt lên xe đẩy.................. Lặp lặp nhiều .

 

: "Thân cây của ở quá xa, thể giúp , thật ngại quá."

 

"Không , đây là công việc của mà."

 

Nếu cần khác giúp đỡ thì quá kém cỏi ... Trừ Tiểu Lý .

 

Khi đóng gói xong đống quần áo cuối cùng. Đồng hồ chỉ bốn giờ chiều.

 

Cái cây : "Hôm nay cô vất vả cả ngày ."

 

Nó rủ xuống một chiếc lá lớn, quạt gió cho như một cái quạt mo: "Hy vọng còn thể gặp cô."

 

lau mồ hôi trán, : "Chỉ cần nghỉ việc ở đây, chúng sẽ thường xuyên gặp ."

 

: "Vậy thì quá, đặc biệt thích chuyện với cô. Xin cô yên tâm, sẽ nhớ tên cô, là Lưu Điều Ngư ?"

 

nó, trí nhớ là quá kém ?

 

ngại phiền phức : " tên là Ngô Tử Du."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-don-dep-duy-nhat-trong-game-kinh-di-2-ket-tai-pho-ban/chuong-2.html.]

 

Nó xin : "Thật ngại quá, nhớ . Lần gặp mặt nhất định sẽ gọi sai."

 

"Không , hẹn gặp ." vẫy tay, kéo xe đẩy bước khỏi phó bản. Trong lòng thầm nghĩ, hy vọng gặp mặt tên sẽ là "Ô Ngư" "Vô Ngữ Tử".

 

Ông chủ : "Không tệ nha, dọn dẹp xong trong một ngày."

 

: "Đương nhiên , đời mấy nhân viên vệ sinh mạnh như . Ông chủ, chọn là ông hời to ."

 

Ông : "Điều chứng tỏ mắt của tồi. Cũng còn sớm nữa, mau tan ."

 

con mắt duy nhất của ông , : "Ông chủ, một câu hỏi hỏi."

 

Ông rời khỏi bàn việc, : "Nói xem, xem thể giải đáp thắc mắc của cô trong thời gian hạn ."

 

hỏi: "Tại ông chơi qua màn nhiều hơn?"

 

Trong ấn tượng của , việc chơi qua màn nhiều hơn dường như lợi cho ông .

 

Ông : "Cô chơi đến từ ?"

 

lắc đầu: "Không ."

 

"Mỗi trở thành chơi đều điền một danh sách ước nguyện. Trong danh sách , những việc họ đạt . Ví dụ như...............", ông , "Hồi sinh ."

 

Tim đập mạnh một cái, hỏi: "Thật sự thể đạt ?"

 

Ông dường như thấu suy nghĩ của , : "Cô thì thể . Không ai thể chơi trọng tài, điều công bằng với bất kỳ ai."

 

Không để ý đến tâm trạng lên xuống của , ông : "Tùy thuộc độ khó của ước , lượng phó bản mà mỗi vượt qua cũng khác . Nếu chỉ ăn một bữa no, chỉ cần vượt qua một phó bản; nếu thế giới hòa bình, thể cần vượt qua một vạn phó bản."

 

hỏi: "Việc thả chơi qua màn liên quan gì đến nguồn gốc của chơi?"

 

Ông : "Có vẻ lạc đề , vấn đề chính. Linh hồn của chơi là một loại tài nguyên, họ đến đây để thực hiện ước của , sống ch.ế.c tự chịu, đặt cược thì hối hận. cần quá nhiều linh hồn, cách khác, đủ ."

 

"Dục vọng vô tận là t.h.u.ố.c độc. sẵn lòng cho họ một đường đua thoải mái, thể thực hiện ước , dựa chính họ."

 

Ông : "Câu trả lời cho vấn đề với cô , nên tan thôi."

 

Ông khẽ vỗ tay, gian xung quanh đổi, thoát khỏi hậu trường phó bản.

 

lấy điện thoại xem giờ, 16:30.

 

Quả thật là tính giờ nghiêm ngặt.

 

Tuy nhiên, câu cuối cùng của ông chủ cũng tỉnh ngộ, thể nhân viên vệ sinh ở đây may mắn . Không nên nghĩ đến những chuyện nữa.

 

Thật sự trở thành chơi, cũng nghĩ thể sống sót đến lúc thành ước nguyện.

 

Mặc dù hiện tại hòa hợp với những NPC , nhưng điều một tiền đề— và chúng ở cùng một phe.

 

Đối với chơi, chúng tuyệt đối sẽ mềm lòng.

 

Ngô Tử Du ơi Ngô Tử Du, hãy bình thản đối diện với sự của sinh mệnh , đây là con đường tất yếu .

 

Ngày hôm , cửa phó bản Mèo.

 

gõ cửa phó bản.

 

Mèo đen : "Mang thịt bò ?"

 

: "Mang , nhưng đồ vật tự nhiên mà ."

 

Mắt nó động đậy, cảnh giác hỏi: "Quả nhiên, đời bữa trưa miễn phí. Cô gì?"

 

: " với một tiếng cảm ơn."

 

Nó ngẩn : "Chỉ đơn giản thôi ?"

 

"Trở thành một chú mèo lễ phép là chuyện đơn giản . mua đồ cho thì nên bày tỏ sự cảm ơn với ." đưa đồ cho nó, "Cậu thì sẽ mua nữa."

 

, chân thành : "Cảm ơn. Cũng hoan nghênh cô đến phó bản của chúng chơi."

 

Mèo trắng ló đầu từ phía bên : "Meo meo?"

 

đưa tay vuốt đầu mèo trắng, mèo trắng dụi lòng bàn tay , vẻ thoải mái.

 

Khi đưa tay vuốt mèo đen, mèo đen né tránh: "Đừng chạm ."

 

"Được ." thất vọng, ngay đó hỏi, "Phó bản của các chỗ nào cần dọn dẹp ?"

 

Nó lắc đầu: "Không , khi nào cần sẽ bảo Tiểu Bạch tìm cô."

 

Mèo trắng gật đầu, "Meo" một tiếng.

 

thiên phú xuyên qua phó bản, là một con mèo tầm thường. Tiếc là .

 

Nhìn chú mèo đen lạnh lùng, hỏi: "Lần còn ăn gì nữa ?"

 

Mắt mèo đen màu xanh biếc lóe lên ánh sáng: "Phiền mang theo một ít cá khô, cảm ơn. vị cay, nó vị bình thường."

 

: "Được, thành vấn đề."

 

gõ cửa phó bản Huyết Nguyệt.

 

Một giọng trầm thấp kỳ quái vang lên: "Chào mừng đến với Quy tắc quái đàm của dì Ngô."

 

"Quy tắc một, cầm chổi, giẻ lau, hót rác, khăn lau là dì Ngô, cầm Từ điển Tân Hoa là dì Ngô. Xin đừng mở cửa cho là dì Ngô."

 

"Quy tắc hai, dì Ngô thể tin tưởng , nhưng khi cô về kiến thức thì xin hãy tránh xa cô , đừng gần, lúc dì Ngô khá nguy hiểm."

 

"Quy tắc ba......"

 

gõ cửa, ngắt lời cô : "Yên tâm, mang từ điển."

 

Giọng điệu của Tiểu Trương lập tức đổi, trở nên vô cùng nịnh hót: "Thật ? Dì Ngô mời , sẽ dẫn đường cho dì. Quý khách VIP một ! Phòng riêng, chỗ danh dự!"

 

Loading...