Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 75: Ai mà không thích một cô nương như vậy

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:59:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mợ Cố mỉm , cũng tiếp tục chọc ghẹo cô.

 

bà cụ đều thấy hết.

 

Cháu dâu của bà đúng là cưng chiều chồng, dù đang mang thai, nhưng món gì ngon cô cũng đều chia cho cháu trai một miếng, để nó cũng nếm thử.

 

Sau khi nó đồng về, cô cũng gần gũi mật với nó, vì , mỗi khi đôi vợ chồng trẻ ở trong phòng, bà tuyệt đối bao giờ phiền.

 

Nếu việc gì, bà sẽ gọi một tiếng ở ngoài cửa.

 

Người cháu dâu bản lĩnh, nũng, xinh , tính tình thì dịu dàng, hề dùng những điều đó để vẻ chèn ép khác.

 

Khiến bà mà cũng thương thêm mấy phần.

 

Không ai là thích một cô nương như .

 

Cho nên bà cảm thấy cháu trai cưới vợ quá , nhất định là do cô và dượng khuất suối vàng phù hộ.

 

Trước đây tình cảm của bà và , chỉ là cô mất sớm, nếu chắc chắn hưởng phúc của con trai út.

 

Chu Dã việc đến tận chạng vạng tối mới về, nhưng chỉ trong một buổi chiều, vẫn kiếm bốn công điểm.

 

Đàn ông đủ sẽ mười công điểm, những như Lý Phong Thu, Lý Đại Sơn, Cố Quảng Thu đều mười điểm, nhưng Chu Dã chỉ lấy tám điểm, hai điểm còn nổi.

 

Bởi vì thực sự quá mệt.

 

dù chỉ lấy tám điểm, Lão Đội Trưởng vẫn hết lời khen ngợi .

 

Thằng nhóc tiến bộ nhỏ , đây bảo nó thế mà trời sập, cũng vô ích, nhưng bây giờ xin nghỉ một buổi sáng, buổi chiều vội về , chẳng là hiểu chuyện hơn nhiều ?

 

Được dẫn dắt, Lý Thái Sơn cũng tiến bộ theo.

 

Có điều Lý Thái Sơn còn bằng , chỉ bảy điểm, nhưng dù cũng dáng hình .

 

Thái Sơn tha mụ vô cùng vui mừng, vì chuyện còn mang hai miếng đậu phụ đến cho Bạch Nguyệt Quý ăn. Nghe bà kể, Bạch Nguyệt Quý cũng nhịn .

 

Đưa đậu phụ xong, Thái Sơn tha mụ cũng vội về, mà bóc lạc trò chuyện với Mợ Cố.

 

“Bà đây sầu đến mức nào , chỉ lo nó theo Vương Nhị Anh con đường tà đạo, may mà bây giờ dáng một chút, chịu theo Chu Dã xuống đồng việc, năm nay định tính chuyện cưới vợ cho nó.”

 

Mợ Cố cũng quen Lý Thái Sơn, đến đây khá thường xuyên. “Cũng đến tuổi kết hôn , thấy nó cũng còn nhỏ nữa.”

 

“Chỉ nhỏ hơn Chu Dã một tuổi, năm nay Chu Dã sắp cha mà nó vẫn cứ như , mà cứ như đứa trẻ lớn!”

 

“Tiểu Dã khi kết hôn cũng gần giống nó thôi, là cái thời định tính nết, cưới vợ chắc chắn sẽ khác.”

 

cũng nghĩ , để ý một cô gái , bây giờ đang bận thì thôi, đợi thu hoạch vụ hè xong rảnh rang hơn một chút, đến lúc đó sẽ xem mắt thử.”

 

Mợ Cố liền : “Vậy thì bà xem xét cho kỹ , vợ thể cưới bừa , lỡ tìm một chuyên gây rối trong nhà, Thái Sơn khó khăn lắm mới lên , đừng để nó lôi kéo hư hỏng trở . Cưới đúng vợ là chuyện vô cùng quan trọng!”

 

“Câu của bà đúng là trúng tim đen của , quan trọng cho ? Phải xem cho thật kỹ!”

 

Đừng thấy bà chê bai Lý Thái Sơn là con trai út, nhưng bà chê chứ khác thì , nhà họ Lý ở đại đội Ngưu Mông là một họ lớn đấy.

 

Điều kiện nhà bà cũng thuộc loại .

 

Bây giờ con trai út hiếm dịp bắt đầu hiểu chuyện và chí tiến thủ, chẳng tìm cho nó một vợ ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-75-ai-ma-khong-thich-mot-co-nuong-nhu-vay.html.]

 

“Thật , cũng tìm một con dâu như Nguyệt Quý, chỉ là cái .” Thái Sơn tha mụ thật lòng.

 

Mợ Cố liền , “Bà cũng thật dám nghĩ, bà xem xung quanh bao nhiêu nàng dâu, tìm thứ hai giống như vợ thằng Tiểu Dã ? Phải vận may như thằng Tiểu Dã nhà mới gặp đấy.”

 

Thái Sơn tha mụ giấu vẻ hâm mộ, “ tìm thứ hai , bà xem vận may của Chu Dã như chứ? Chuyện nào cũng để nó gặp hết.”

 

“Thằng bé hiếu thảo, những đứa trẻ hiếu thảo thì vận may đều kém .” Mợ Cố .

 

Hai buôn chuyện một lúc lâu, thấy cũng muộn , Thái Sơn tha mụ mới về.

 

Mợ Cố liền với Bạch Nguyệt Quý: “Bà cũng dám nghĩ thật, còn tìm một cô gái lớn như cháu về con dâu. Tổ tiên mà tích đức thì đừng hòng rước phượng hoàng như cháu cửa.”

 

Bạch Nguyệt Quý cảm thấy Chu Dã ở điểm giống Mợ Cố, khen khác thẳng thắn, cô : “Bên ngoài còn nhiều hơn cháu mà.”

 

“Còn nhiều , mợ sống đến từng tuổi thấy thứ hai .” Mợ Cố cất đậu phộng , để dành đến lúc hầm giò heo cho lợi sữa.

 

Chu Dã ngoài tắm rửa, thời tiết nước sông vẫn còn lạnh lắm, nhưng chẳng hề để tâm, chỉ thích đó bơi lội.

 

Đối với , đây cũng coi như là một cách để thư giãn.

 

Nếu xuống nước vẫy vùng một lúc, hai vai thật sự sẽ cứng đờ mất.

 

Lần giao dịch giữa tháng Hai, nhưng đến cuối tháng Ba mới , thời gian giao dịch bên đó cố định.

 

Có lúc là một ngày nào đó giữa tháng, lúc là cuối tháng, khi là đầu tháng.

 

Trước khi , Chu Dã với Mợ Cố một tiếng, nhưng chắc chắn chuyện đó, mà là mua chút đồ ngon về cho vợ tích trữ để ăn.

 

Qua bao ngày, bột mì và gạo trắng cũng vơi gần hết, mà mỗi tháng chỉ thể một chuyến như , ?

 

“Có nguy hiểm ? Mợ thấy dạo gắt lắm.” Mợ Cố liền .

 

Nhà cháu ngoại thiếu bột mì gạo trắng, bà chắc chắn là mua từ bên ngoài về, mua sắm thêm cũng gì ngạc nhiên, chỉ là lo lắng.

 

“Dù gắt gao hơn nữa cũng liên quan đến con, con chỉ mua chút đồ thôi mà.” Chu Dã , “Vợ con chắc cũng sắp sinh trong mấy ngày tới , giờ mua thì kịp nữa.”

 

Mợ Cố hỏi, “Cháu chắc là chuyện gì khác chứ?”

 

“Mợ Cố, mợ nghĩ . Giờ con là nuôi vợ con, đừng từng , mà dù thể con cũng . Nếu vì chuyện trong đó thì cả đời của con coi như xong, con chẳng nghèo đến phát điên mà chuyện đó.” Chu Dã một mực phủ nhận.

 

Mợ Cố lúc mới hài lòng, nhưng vẫn dặn dò: “Chúng là dân thường, sống cho an phận mới , ?”

 

Vợ chồng nó sống với thế nào bà sẽ nhiều lời, nhưng nếu dính đến chuyện đó thì .

 

“Con hiểu mà.” Chu Dã gật đầu, “Giờ con , vợ con mỗi tháng cũng tiền nhuận bút. Nếu con lười biếng , cô cũng thể nuôi sống con, con cần chuyện đó.”

 

Mỗi tháng hai mươi đồng tiền nhuận bút, đủ để nuôi sống cả nhà, chỉ là sống tằn tiện một chút, cũng khó mà để dành tiền.

 

Vợ từng bằng lòng nuôi .

 

“Không hổ, lời mà cũng .” Mợ Cố lườm một cái.

 

Chu Dã hì hì : “Con chỉ ví von thôi mà.”

 

Mợ Cố lúc mới yên tâm, “Vậy cháu mau mau về, đường nhớ cẩn thận, nếu thật sự chuyện gì thì vứt đồ , chạy thoát đấy!”

 

“Con .” Chu Dã mỉm .

Loading...