Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 48: ‘Lão tiên sinh Quý Bạch’

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:58:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cậu của Chu Dã thực ba .

 

Phía còn cả và hai, hai họ đều vẫn còn đó, nhưng về cơ bản thì qua . Chuyện đúng sai của bậc trưởng bối, Chu Dã ý định tìm hiểu sâu.

 

một Chu Dã đến mà ăn quả bế môn canh, cũng qua nữa.

 

Chỉ còn một út thật lòng thương .

 

đối với hai nhà cả và hai, Chu Dã chẳng hề bận tâm.

 

, qua mùng năm Tết, về cơ bản cũng cần thăm họ hàng nữa, thế là thảnh thơi.

 

Cũng chính lúc , thằng nhóc Vương Nhị Anh trùm bao tải đ.á.n.h cho thừa sống thiếu c.h.ế.t, suýt nữa là tắt thở luôn.

 

Chu Dã Lý Thái Sơn chạy tới cho .

 

“Nghiêm trọng ?” Chu Dã kinh ngạc .

 

Lý Thái Sơn gật đầu, “Chứ còn gì nữa, sáng sớm nay đưa bệnh viện !”

 

Chu Dã hỏi: “Là ai ?”

 

Lý Thái Sơn : “ chạy hóng chuyện , thằng nhóc Nhị Anh cũng to gan đáng đời lắm. Dã ca, còn nhớ chuyện Dương Lão Tặc tố cáo, quét sạch tiền sới bạc !”

 

“Dương Lão Tặc cuỗm tiền tìm ?” Chu Dã hỏi.

 

“Sao mà tìm chứ, cứ chối bay chối biến. Dương Lão Tặc dù cũng cùng làng với chúng , dám lớn chuyện nên đành cho qua.” Lý Thái Sơn : “Hắn vì chuyện mà nếm vị ngọt , nên mới ngoài chơi cờ bạc, tiền thua sạch liền cái trò tố cáo. Trước khi chuồn, tiền cũng hốt sạch, nhưng cùng làng với , thể để trò như chứ?”

 

“Thật sự là bọn họ đ.á.n.h ?”

 

“Cụ thể thì cũng , đây là thôi.” Lý Thái Sơn : “ thấy chắc cũng sai biệt lắm .”

 

Anh vẫn hiểu thằng nhóc Vương Nhị Anh đó.

 

“Cũng may , nếu cũng liên lụy ăn một trận đòn nhừ t.ử .” Chu Dã .

 

Lý Thái Sơn hề hề, “Cũng đến nỗi đó , bà nội danh tiếng lớn như , thế nào cũng nể mặt bà vài phần chứ.”

 

Nhắc đến bà nội, Lý Thái Sơn liền với vẻ mặt hâm mộ : “Hôm đến rửa chân cho bà, còn chị dâu m.a.n.g t.h.a.i đôi ?”

 

Đừng tưởng Lý Thái Sơn hiếu thảo đến mức rửa chân cho bà, tất cả là vì bà tiền, là bà lão nhỏ giàu nhất cả làng.

 

Mỗi đến rửa chân cho bà nội đều bà cho chút tiền tiêu vặt.

 

Đứa cháu nên , Lão Lý Bà mới với chuyện , bảo học hỏi một chút.

 

Chu Dã , “Cậu cũng cần hâm mộ, sang năm theo xuống đồng việc cho , với cái đại gia tộc nhà họ Lý các , thêm điều kiện nhà nữa, còn lo vợ ?”

 

Điều kiện nhà Lý Thái Sơn .

 

Lý Thái Sơn chẳng chút nào, nhưng nghĩ đến lời bà nội , nếu tìm một cô gái để kết hôn, đến lúc cưới bà sẽ lén cho một khoản tiền để nuôi vợ...

 

“Được thôi, sang năm sẽ cố gắng việc.” Lý Thái Sơn cảm thấy dù cũng còn nhỏ nữa.

 

đây một lúc, Lý Thái Sơn mới rời , lúc cửa còn gặp Trương Ma Tử.

 

thấy gần đây lượn lờ quanh nhà Dã ca ít nhỉ, ý đồ gì thế?” Lý Thái Sơn .

 

Trương Ma T.ử đương nhiên là rình xem Chu Dã rốt cuộc bí mật gì khác , sự kiên nhẫn của cũng thật , từ cuối năm ngoái đến tận bây giờ vẫn bỏ cuộc.

 

thể ngang qua đây ?” Trương Ma T.ử .

 

Lý Thái Sơn đ.á.n.h giá một lúc, mới hừ hừ : “Tốt nhất là , nếu thì dù Trương Đại Căn đến cũng chịu nổi cơn thịnh nộ của Dã ca !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-48-lao-tien-sinh-quy-bach.html.]

 

Nói xong liền bỏ .

 

Trương Ma T.ử nhổ một bãi nước bọt bóng lưng , nhưng rằng, thật sự d.a.o động .

 

Bao nhiêu ngày nay theo dõi tên sói con Chu Dã , chỉ phát hiện cực ít khi ngoài, buổi tối càng cần , sớm cùng cô vợ trí thức tắt đèn ngủ.

 

Bỏ một chịu rét vô ích, suýt chút nữa thì gió tuyết vùi lấp.

 

vẫn cảm thấy Chu Dã gì đó mờ ám, dự định sẽ tiếp tục chờ đợi.

 

Đợi mãi đợi mãi, đợi đến ngày mười bốn tháng Giêng, Chu Dã vẫn ngoài như liệu, thật đúng là lấy mạng già mà.

 

Dù cho Trương Ma T.ử sức chịu đựng kinh , cũng thật sự tiếp tục chịu đựng như nữa, thấy đầu nặng chân nhẹ , đây rõ ràng là cảm nặng .

 

Thế là Trương Ma T.ử chỉ đành gạt bỏ cái ý nghĩ đó trong lòng, về nhà nghỉ.

 

nào chỉ còn thiếu một bước chân cuối cùng là thể rình Chu Dã.

 

Ngày rằm tháng Giêng , chẳng chính là ngày Chu Dã ngoài ?

 

Bạch Nguyệt Quý cũng ngăn cản, bởi vì trong những ngày , trong nhà ngoài một ít trứng gà còn sót thì những thứ như thịt thà đều ăn hết sạch .

 

Hồi cuối năm ngoái, Chu Dã chẳng đổi một con gà mái già từ một vị Đại Nương , con gà mái già đó về cơ bản đều chui hết bụng của Bạch Nguyệt Quý.

 

Chu Dã ngoài việc húp một bát canh thì ăn gì khác.

 

Bạch Nguyệt Quý thật cũng kiểm soát ăn uống một chút, nhưng trong nhà thật sự chẳng gì ngon, con gà mái già đó ăn đến mùng bảy Tết ăn hết sạch.

 

Dĩ nhiên còn những thứ khác, nhưng dù thì tiết kiệm thế nào nữa, đồ đạc cũng chỉ bấy nhiêu, còn thể ăn bao lâu chứ?

 

ngoài, cô cũng ngăn cản, chỉ dặn ngoài hết sức cẩn thận.

 

Chu Dã ngoài từ lúc nửa đêm, Bạch Nguyệt Quý tiễn ngoài xong liền đóng chặt cửa lên giường đất ngủ.

 

nghĩ, lâu như , tòa soạn chắc là nhận bản thảo của chứ? Chỉ họ duyệt thôi.

 

Bạch Nguyệt Quý nghĩ sai, vì lý do thời tiết, bức thư mà Chu Dã gửi theo địa chỉ cô đưa cũng đến Tết mới gửi tới tòa soạn.

 

Bởi vì dù là bưu điện những nơi khác, họ đều chỉ định kỳ thu gom thư một , thể nào ngày nào cũng gửi một .

 

Cộng thêm thời tiết gió tuyết, nên đến mùng mười Tết, bản thảo mới gửi đến tòa soạn.

 

Bên tòa soạn cũng quá bận rộn, thời buổi gửi bản thảo quá nhiều, vì bản thảo của Bạch Nguyệt Quý đương nhiên nhanh chóng biên tập viên của tòa soạn .

 

Ngay từ cái đầu tiên khi biên tập viên mở và thấy nét chữ, cảm thấy khoan khoái, chữ thật, đó tiếp thì phát hiện nội dung còn hơn nữa!

 

Sau khi mấy , phát hiện rằng ngờ chẳng chỗ nào cần chỉnh sửa, gọt giũa, liền chút do dự mà gửi nó cho tổng biên tập.

 

Tổng biên tập thu hút bởi nét chữ khải đoan trang, ngay ngắn như in từ máy đ.á.n.h chữ, quả nhiên khi xong cũng vô cùng kinh ngạc.

 

“Vị ‘Quý Bạch’ lão nhất định là một học rộng tài cao, bụng đầy kinh luân!” Lão tổng biên tập .

 

Biên tập viên : “ ạ, chỉ là điều kiện sống của vị ‘Quý Bạch’ lão dường như cho lắm, ông trong thư rằng, nếu tòa soạn đồng ý đăng bài, thì hy vọng đừng chỉ đưa nhuận bút, mà còn thêm một ít tem phiếu nữa.”

 

Lão tổng biên tập gõ gõ lên mặt bàn, : “Bản thảo đưa hai mươi đồng nhuận bút…”

 

“Chỉ hai mươi đồng nhuận bút thôi ? Tổng biên tập, ít ạ?” Biên tập viên sững sờ một lúc, nhịn hỏi.

 

Với văn phong và bút lực thế , bản thảo tuyệt đối chỉ đáng giá bấy nhiêu ạ.

 

--------------------

 

 

Loading...