Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 36: Khoai tây hầm thịt bò

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:58:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hấp xong bánh màn thầu bột tạp, thái thịt muối hấp chín, thế là món cực kỳ đưa cơm .

 

Ăn sáng xong, Chu Dã ngủ bù, còn Bạch Nguyệt Quý thì bắt đầu sách mới.

 

Bất kể bản thảo cô xong duyệt , thì cô vẫn quyết tâm con đường .

 

Không thể cứ để một Chu Dã gánh vác mãi , tuy gã đàn ông thô kệch thật sự cưng chiều cô, nhưng cũng chính vì mà cô cố gắng hết sức , trở thành gánh nặng của .

 

Nhất là còn con sắp chào đời.

 

Nếu chỉ dựa một Chu Dã, tuy giỏi , nhưng lẽ vẫn thể sống cuộc sống mà cô mong .

 

Yêu cầu của cô cũng cao lắm, nhưng trứng gà ăn hằng ngày thì chứ? Thịt cần ăn thường xuyên, nhưng một tháng ăn ba năm bữa cũng quá đáng nhỉ?

 

Với kinh nghiệm của cô từ lúc đến đây tới giờ, nếu bắt cô giống như trong thôn, cả năm trời chắc ăn một miếng thịt, thì lẽ cô chịu nổi .

 

Còn những thứ khác nữa, ví dụ như rong biển, tôm khô, sữa mạch nha, kẹo sữa, sữa bột các loại.

 

Thế nên dựa Chu Dã là .

 

Vốn dĩ chỉ định thử xem , nhưng xem bây giờ, con đường gửi bản thảo của cô nhất định cho thông suốt mới .

 

Viết một lúc, Bạch Nguyệt Quý thấy bụng đói...

 

nhịn cúi đầu bụng , rõ ràng bữa sáng cô xử gọn ba cái bánh màn thầu bột tạp, nửa miếng thịt muối Chu Dã chỉ ăn một miếng nhỏ, còn là cô gắp đút cho mới chịu ăn, phần còn đều bụng cô hết, kết quả mới qua một tiếng đồng hồ đói ?

 

Bạch Nguyệt Quý hết cách, đành dậy ngoài lấy khoai lang trong nồi để ăn, cũng là hấp từ buổi sáng.

 

Ăn hai củ khoai lang mới thấy đỡ hơn một chút, cô tiếp tục bản thảo.

 

Viết nửa tiếng, cô mới dừng khỏi phòng ngó một chút, nhưng thật thì cũng chẳng để ngắm, đập mắt là một trắng xóa mênh mông, cũng thấy khói bốc lên từ ống khói của những nhà khác, ngoài chẳng còn gì nữa.

 

Bạch Nguyệt Quý thèm ăn vặt , cô phát hiện từ khi m.a.n.g t.h.a.i thật sự dễ thèm ăn.

 

Cô cũng quá kiềm chế bản , sân cắt một miếng thịt bò trong chum đá, gian nhà phía tây lấy khoai tây, tự bếp nhóm lửa, nguyên một món khoai tây hầm thịt bò.

 

Chu Dã chính là mùi thơm đ.á.n.h thức, ngái ngủ : “Vợ ơi, em hầm cái gì thế, thơm quá ?”

 

Bạch Nguyệt Quý dáng vẻ ngái ngủ ngơ ngác của , mỉm , “Khoai tây hầm thịt bò.”

 

Chu Dã hít hít mũi, “Không nha, tay nghề của vợ tệ , con sâu thèm ăn trong bụng trỗi dậy hết cả .”

 

Bạch Nguyệt Quý cảm thấy dáng vẻ của đàn ông nhà chút ngây ngô đáng yêu, nhịn liền sà tới thơm một cái, “Đợi chút nữa, sắp ăn .”

 

Chu Dã lập tức thơm cho ngây ngất, “Vợ ơi, thêm cái nữa ?”

 

Bạch Nguyệt Quý khẽ, nâng mặt lên thơm thêm một cái, hai cái, ba bốn cái...

 

Chu Dã mãn nguyện mới : “Vợ ơi, em đói ? Anh bưng cho em ăn.”

 

“Để em , cái gì cũng nổi .” Bạch Nguyệt Quý xua tay.

 

Cô nàng “phá gia chi tử” chỉ mỗi món khoai tây hầm thịt bò, mà còn hấp cả hai bát cơm trắng nữa, thời gian cũng vặn, bưng thẳng phòng ăn thôi.

 

“Dậy ăn cơm thôi.” Bạch Nguyệt Quý gọi.

 

Một chậu lớn khoai tây hầm thịt bò, cùng hai bát cơm trắng bưng lên, cho dù Chu Dã vốn định ăn trưa, cũng mùi thơm khơi dậy cơn thèm ăn triệt để.

 

“Thơm quá.” Chu Dã chan nước sốt lên cơm, gắp thêm chút khoai tây thấm vị thịt bò, cứ thế cúi đầu ăn ngon lành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-36-khoai-tay-ham-thit-bo.html.]

 

Bạch Nguyệt Quý gắp thịt bò bát nhưng ăn, mãi đến khi Bạch Nguyệt Quý lườm, mới giải thích: “Vợ ơi, ăn cũng , ăn cũng chẳng béo lên lạng nào, chủ yếu là em và con thể thiếu dinh dưỡng .” Từ “dinh dưỡng” cũng là ở trong thành phố.

 

“Một em ăn thì ăn cũng chẳng thấy ngon.” Bạch Nguyệt Quý .

 

Chu Dã vợ thương chứ, nhưng công nhận rằng, món bò hầm khoai tây ngon kinh khủng thật.

 

Anh thấy vợ ăn ngon lành như , cảm thấy giữ mười cân thịt bò là ít quá, đáng lẽ nên giữ nhiều hơn một chút. Tổng cộng lấy hơn hai mươi cân thịt bò, chỉ giữ mười cân, còn đều bán hết .

 

Anh thể kiếm lời gấp đôi, trướng bán lẻ thì còn thể kiếm lời gấp đôi nữa.

 

Tức là giá nhập hàng tám hào, bán thị trường hơn hai đồng, nếu thì nhiều sẵn lòng liều một phen như chứ?

 

Cộng thêm những thứ khác, nếu tiết kiệm một chút, tiền kiếm trong một ngày đủ cho cả tháng ăn tiêu mà vẫn còn dư ít.

 

Đương nhiên đây là tình trạng của Chu Dã, nhưng bây giờ thì nữa , thêm vợ con, nên sang năm khi mùa xuân đến, xuống đồng kiếm công điểm để chia nhiều lương thực hơn.

 

Vừa mới nghĩ , vợ gắp một miếng thịt bò đưa tới, Chu Dã vợ một cái há miệng ăn luôn.

 

Bạch Nguyệt Quý cũng ngờ một ngày, cô thể để tâm đến nước bọt của một đàn ông như , đũa ăn qua mà cô vẫn thể tiếp tục ăn, hề thấy phản cảm chút nào.

 

Bữa cơm nghi ngờ gì là vô cùng ngon miệng, hai vợ chồng ăn xong thì ngả giường sưởi mà âu yếm.

 

Chu Dã cảm thấy những ngày tháng bây giờ mới thực sự gọi là cuộc sống. Bao giờ mới thể sống những ngày mỗi bữa đều cơm trắng, mỗi bữa đều thịt ăn đây? Vậy thì thật sự là quá tuyệt vời .

 

Sáng hôm , Chu Dã dậy từ sớm.

 

Vốn dĩ định một thành phố, nhưng bây giờ thì .

 

Đi cùng còn Trương Xảo Muội và Lão Trương thẩm, hai con họ thành phố sắm sửa chút đồ.

 

“Cháu cũng là hưởng phúc của thẩm đây, nếu thì chẳng xe lừa miễn phí của Đào Lão Thúc .” Chu Dã lên xe lừa, híp mắt .

 

Người đ.á.n.h xe lừa là Đào Lão Thúc trong đội, đây cũng từng lính, nhưng may mắn như Lão Trương thúc trở về vẹn, Đào Lão Thúc chỉ còn một chân. Hôm nay Lão Trương thẩm đặc biệt nhờ ông một chuyến, đưa tiền, nhưng Đào Lão Thúc nhận, ông và Lão Trương thúc là bạn bè sinh tử, con gái của Lão Trương sắm sửa của hồi môn, ông đưa một chuyến cũng chẳng .

 

“Vậy thì cháu cảm ơn Đào Lão Thúc của cháu đấy.” Lão Trương thẩm .

 

“Đào Lão Thúc, hôm nào nếu ông việc gì cần đến cháu, ông cứ đừng khách sáo ạ.” Chu Dã liền với Đào Lão Thúc.

 

Lão Đào một tiếng, “Cậu nhóc cứ nuôi vợ con cho .”

 

“Đó là chuyện đương nhiên ạ.” Chu Dã , hỏi Lão Trương thẩm, “Thẩm , thẩm định sắm sửa gì thế ạ? Thật theo cháu thấy thì chẳng cần mua gì cả , đến lúc đó chẳng đều sẽ mang về Lão Trương gia , cần gì tốn kém tiền bạc như chứ ạ?”

 

Lời khéo, sắm sửa nhiều một chút cũng chẳng , dù thì cuối cùng cũng vẫn là đồ của Lão Trương gia, nhưng của hồi môn bên nhà gái nhiều thì bên Lão Cố gia cũng sẽ thể diện.

 

“Nói thì , nhưng Xảo Muội là gả đến Lão Cố gia, của hồi môn đương nhiên chuẩn .” Lão Trương thẩm .

 

Bởi vì Chu Dã và Lão Trương thẩm ở đây, suốt cả quãng đường sợ thiếu chuyện để , thế nên, đoạn đường vốn cảm thấy khá dài, cảm giác như chẳng mấy chốc tới nơi.

 

Ngay cả Trương Xảo Muội cũng thể cảm thán, lẽ cũng chỉ Bạch Tri Thanh mới chịu nổi cái miệng ngớt của Chu Dã mà thôi?

 

Hẹn xong thời gian về, Chu Dã liền thẳng đến bưu điện, dựa theo địa chỉ vợ đưa mà gửi bản thảo của cô . Gửi cái cũng tốn tiền, nhưng Chu Dã để tâm.

 

Chỉ mong trời phật phù hộ cho bản thảo của vợ chọn, tiền nhiều ít quan trọng, chủ yếu là thể mang sự tự tin cho vợ .

 

Vợ đặt nhiều hy vọng cuốn sách .

 

--------------------

 

 

Loading...