Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 107: Trở mặt vì hám lợi

Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:01:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quảng Hạ Tức Phụ ngẩn , “Ý cô là ?”

 

Chu Hữu Mai kể hết những chuyện từ chồng cô .

 

Thấy Quảng Hạ Tức Phụ kinh ngạc đến ngây , cô mới : “Cô thử nghĩ mà xem, nếu mối , hai nhà chúng qua chứ? Chẳng qua là chú Ba thím Ba thương nó, nên mới ghét bỏ thôi, thật sự chuyện gì, chú Ba thím Ba cũng bằng lòng giúp đỡ nó. Bây giờ nhà các cũng riêng, xem như là hai nhà khác , thật sự chuyện gì, đoán là nhà cô cũng góp sức giúp đỡ, dù thì nhà cô cũng nhận ơn huệ của nó !”

 

Quảng Hạ Tức Phụ nhịn : “Cái thể nào chứ? Một tháng hai mươi đồng nhiều như , mà ăn hết ?” Đối với cô , một tháng hai mươi đồng là một khoản tiền khổng lồ, ăn thế nào cũng hết .

 

Lúc riêng, nhà cô cũng chỉ chia bao nhiêu tiền chứ? Vậy mà một tháng kiếm tận hai mươi đồng!

 

Bây giờ bảo với cô , một tháng hai mươi đồng, tất cả đều phung phí hết sạch ư?

 

“Những lời Triệu Mỹ Hương về , chẳng cô cũng ?”

 

Triệu Mỹ Hương nhà Chu Dã cứ vài ngày g.i.ế.c gà hầm gà, trứng gà thì ngày nào cũng ăn, bánh bao bánh màn thầu bột mì trắng thì đổi món liên tục…

 

Cổ họng Quảng Hạ Tức Phụ khô khốc, “Đó… đó là cô khoác lác ?”

 

“Khoác lác cái gì, là sự thật. Vợ Chu Xuyên cũng chính miệng , lúc đó Chu Xuyên còn tưởng em trai sắp phất . Cô , chạy tới việc cực khổ xây tường rào cho nó hơn nửa tháng trời, cuối cùng còn suýt nó vay tiền mua sữa bột với bình sữa gì đó, con nó mới quý giá !”

 

“Còn cả lúc ở cữ, ngày nào cũng ăn trứng gà, gà hầm, chân giò, cô còn tưởng là giả ?”

 

“Tất cả đều là thật!”

 

“Thím Ba chăm ở cữ xong trở về còn mập lên một chút, là do ăn mà cả!”

 

“Số tiền từ ? Chẳng là do cô vợ thanh niên trí thức của nó kiếm , cứ cái kiểu sống , đừng hai mươi đồng, ba mươi đồng cũng tiêu sạch, một đồng cũng đừng hòng còn ! Thế mà cô còn dám trông mong họ phất lên sẽ giúp đỡ một chút ?”

 

“Bây giờ thời buổi thì gì để , chứ lỡ gặp năm tháng đói kém, hừ hừ, cô thoát cũng khó đấy!”

 

“…”

 

Quảng Hạ Tức Phụ cũng về như thế nào, nhưng trong lòng thì lạnh toát.

 

thật sự nghi ngờ lời của Chu Hữu Mai.

 

Nhà bác cả bác hai đức hạnh thế nào cô rõ hơn ai hết, cháu ngoại tiền đồ như , họ thể trơ mắt qua hỏi thăm chứ?

 

Trước đó cô còn thắc mắc, còn nghĩ hai nhà cũng chút khí phách đấy chứ!

 

Không ngờ rằng, là vì sớm Chu Dã là thứ hàng gì !

 

Khó chịu, cực kỳ khó chịu!

 

Đây chính là bức tranh chân thực về tâm trạng của Quảng Hạ Tức Phụ.

 

Giống như cứ ngỡ họ hàng là một tỷ phú, bản thì sức nịnh nọt lấy lòng, chỉ mong thể nhặt nhạnh chút gì đó rớt từ kẽ tay họ.

 

Kết quả ngờ họ hàng đó là một con nợ bạc tỷ!

 

Chỉ khác một chữ mà khác biệt một trời một vực.

 

Tối đến lúc ngủ, Quảng Hạ Tức Phụ cứ trằn trọc yên, lật qua lật như lật cá khô.

 

“Bà cái gì đấy, cả buổi trời cứ lật qua lật , cho khác ngủ ?” Cố Quảng Hạ nhịn .

 

Quảng Hạ Tức Phụ : “ chuyện với ông.”

 

“Để mai ?”

 

“Không , ngay bây giờ!” Không thì tối nay cô đừng hòng ngủ .

 

“Thì bà mau !” Mụ đàn bà thật là lắm chuyện.

 

Quảng Hạ Tức Phụ bèn thăm dò: “Những lời Triệu Mỹ Hương là thật ?”

 

“Cái gì? Bà nhiều như thế, bà hỏi chuyện nào?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-107-tro-mat-vi-ham-loi.html.]

“Là chuyện bà về cách sống của Chu Dã , nó ngày nào cũng hầm thịt, ăn bánh bao bột mì trắng các kiểu.”

 

Nhắc tới chuyện , Cố Quảng Hạ chép miệng một cái, “Chắc là thật đấy nhỉ?” Cậu em họ hưởng thụ, chút hâm mộ.

 

“Ăn như thế, bao nhiêu tiền cho đủ chứ?”

 

“Bà quan tâm chuyện đó gì? Cũng chẳng liên quan gì đến chúng , đó là tiền của nó, nó tiêu thế nào thì tiêu.” Cố Quảng Hạ , nếu tiền đó thì cũng… lẽ cũng nỡ tiêu như .

 

đều là lớn cả , vợ chồng em họ sống thế nào cũng đến lượt nhiều lời.

 

Nếu thật sự sống , ba chắc chắn sẽ nhắc nhở.

 

“Với chúng thì liên quan, nhưng cái kiểu ăn uống thế chắc chắn cũng chẳng để dành đồng nào , lỡ mà gặp năm tháng như mười ba năm , dựa ai giúp đỡ?”

 

Cố Quảng Hạ thản nhiên , “Chúng là họ hàng mà, đến lúc đó nếu thật sự cần, chắc chắn giúp đỡ lẫn chứ.”

 

cảm thấy cần lo, em họ của trông vẻ cà lơ phất phơ, nhưng bao giờ khiến khác lo lắng chuyện gì, và Quảng Thu cộng cũng thông minh bằng .

 

Quảng Hạ Tức Phụ tức c.h.ế.t , cô ngay mà cái gã xui xẻo sẽ như !

 

“Dựa !” Cô nghiến răng nghiến lợi, “Dựa mà bây giờ ăn ngon mặc chúng chẳng hưởng ké chút nào, đến khi chuyện thì chúng gánh cho ?”

 

Cố Quảng Hạ sững một lúc, “Em ăn t.h.u.ố.c s.ú.n.g , mà nóng tính thế?”

 

“Em quan tâm, tóm tránh xa một chút!”

 

Cố Quảng Hạ, “...Em ?” Ban ngày vẫn còn mà, còn khen Chu Dã ngớt, còn ngày mai thăm họ hàng cùng nữa.

 

Quảng Hạ Tức Phụ lạnh, “Em bệnh đấy, mà còn bệnh nhẹ !” Vậy mà hai mươi đồng cho mờ mắt, quên mất chuyện để dành tiền mới là mấu chốt!

 

kể một lượt những lời Chu Hữu Mai với cô hôm nay.

 

Cố Quảng Hạ, “...”

 

“Anh thấy , nếu còn thiết với như , em với xong !”

 

Ngày hôm , Quảng Hạ Tức Phụ cứ trốn trong nhà, con cá nuôi trong chậu gỗ mang phòng cất giấu từ sáng sớm!

 

Thà vứt cũng cho Chu Dã ăn!

 

Mợ Cố vốn dĩ vẫn đang đợi cô , kết quả là con trai đến với bà hôm nay vợ nó nữa.

 

“Chẳng là sẽ .” Mợ Cố .

 

Vợ thực dụng mất mặt thế , Cố Quảng Hạ tài nào lời, nhưng chẳng lẽ Mợ Cố ?

 

Vừa khỏi cửa hàng xóm với bà, bảo là hôm qua thấy Quảng Hạ Tức Phụ và Chu Hữu Mai thì thầm to nhỏ đang gì.

 

Mợ Cố là thông minh cỡ nào chứ, thấy là Chu Hữu Mai, thấy chuyện hẹn hôm nay thăm họ hàng mà cuối cùng nữa, trong khi đó, cô con dâu thúc giục chuyện thăm họ hàng bao nhiêu .

 

Nhiệt tình lắm!

 

Mợ Cố lạnh một tiếng, cũng chẳng thèm để tâm đến cô con dâu nữa, tự xách trứng gà sang nhà cháu ngoại thăm hỏi.

 

“Nguyệt Quý, một cháu ở nhà thôi ?”

 

Mợ Cố thấy cửa đóng nên cũng , thấy cháu dâu, liền .

 

Bạch Nguyệt Quý đang tưới nước cho cà chua, thấy bà cụ qua chơi cũng vui vẻ, “Chỉ cháu ở nhà, Chu Dã dẫn Đâu Đâu và Đô Đô ngoài , cũng nữa. Mợ Cố, cứ ạ, cháu tưới nốt chỗ nước là xong ngay.”

 

Mợ Cố cũng ngoài, tự tìm chỗ xuống trong sân, những luống rau quả xanh um tươi : “Mới đó mà mấy thứ lớn thế , cũng đủ ăn đấy.”

 

“Vâng ạ, bây giờ ngày nào cũng rau quả tươi, ngon lắm ạ.”

 

Bạch Nguyệt Quý tưới nước , rau củ hữu cơ xanh sạch ô nhiễm, tươi non ngon miệng.

 

--------------------

 

 

Loading...