Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ngựa Béo Dương Châu - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-06-20 10:57:58
Lượt xem: 313

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đó chính là A Sử Na Sa Tất và kỵ binh của hắn ta.

Khi hắn ta dẫn thiết kỵ xông thẳng về phía bọn ta, Tần Vương tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Không ngờ thiết kỵ lại vòng qua bọn ta, lao thẳng về phía người của Thôi Thừa tướng.

"Ân oán cá nhân, không tính là tuyên chiến!" A Sử Na Sa Tất vừa xông lên vừa giải thích.

Dù sao đã ký hòa ước, xung đột trên một nghìn người tương đương với tuyên chiến rồi.

Bắc Địch vừa đánh một trận chớp nhoáng, hao tổn không ít, khó khăn lắm mới ký được hòa ước với tư cách bên thắng, hắn ta không muốn gây chiến vào thời điểm nhạy cảm này.

A Sử Na Sa Tất dẫn chín mươi tám tinh binh, g.i.ế.c sạch sẽ người của Thôi Thừa tướng.

Nhìn t.h.i t.h.ể của Thôi Ngọc Thư, hắn ta thậm chí còn cảm thấy chưa hả giận, lại điên cuồng c.h.é.m thêm mấy nhát.

Mỗi nhát đều như c.h.é.m vào tim ta.

Vừa kích thích vừa sợ hãi.

Chém đến khi cơn giận nguôi ngoai, hắn ta mới ngẩng đầu hỏi: "Tần Vương, các người không sao chứ?"

"Không sao."

"Đại Hoàng tử sao lại ở đây?"

"Không rõ, có người viết thư báo cho ta, nói hôm nay đến đây nhất định sẽ hả dạ."

Đây là một phần trong kế hoạch đã được ta sắp đặt.

Ta đoán Thôi Ngọc Thư chắc chắn sẽ nhân cơ hội báo thù, và đi săn là thời điểm tốt nhất.

Nếu thành công g.i.ế.c c.h.ế.t Nhiếp Chính Vương, ta còn có thể đổ tội cho Bắc Địch.

Nội dung bức thư ta viết cho A Sử Na Sa Tất là:

[Ngài muốn gột rửa nỗi nhục "đội mũ xanh" không? Ngài muốn tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t tên tiện nhân Thôi Ngọc Thư này không? Hãy nhanh chóng cưỡi con ngựa của ngài đến biên giới thảo nguyên vào mùng mười tháng ba mà chờ đợi đi! Nhân mã vừa phải là được, không cần chín nghìn tám, không cần chín trăm tám, chỉ cần chín mươi tám!]

A Sử Na Sa Tất này thật thà đến lạ, hắn ta thật sự chỉ mang theo chín mươi tám tinh binh.

Tần Vương và hắn ta bắt tay ôm chầm lấy nhau, còn muốn vào lều trò chuyện thêm.

Ta kéo vạt áo ông ấy, khuyên ông ấy nhanh chóng rời đi.

"Vương gia! Lợn nái trong Vương phủ sắp đẻ rồi, dù sao cũng là một thành viên của Vương phủ ta, phải nhanh chóng về xem sao!"

Tần Vương: "?"

A Sử Na Sa Tất ban đầu vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lại tỏ vẻ hiểu ý.

Tần Vương còn ngây ngốc muốn giải thích với người ta, ta kéo ông ấy trèo lên ngựa, phi nước đại một mạch, cho đến khi đã rời xa người của A Sử Na Sa Tất.

"Ngươi vội vàng trở về làm gì? Bổn vương muốn nhân cơ hội này nói chuyện với hắn, biết đâu có thể củng cố hòa ước, điều này tốt cho cả hai nước mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngua-beo-duong-chau/chuong-10.html.]

Ta bảo ông ấy hãy quay đầu lại nhìn.

Chín mươi tám người kia giờ chỉ còn lại vài người, phía sau A Sử Na Sa Tất, vậy mà lại là cả nghìn kỵ binh.

Tần Vương trợn tròn mắt, trơ mắt nhìn chính A Sử Na Sa Tất thân thể và đầu bị lìa ra dưới lưỡi đao c.h.é.m ngựa.

Đồng thời, người của Vương phủ cũng đã tìm thấy bọn ta.

---

Bắc Địch đã đi trước một bước trong việc thay đổi triều đại.

Đệ đệ của A Sử Na Sa Tất, Nhị Hoàng tử Bắc Địch Tiêu Tinh Thỉ, đã g.i.ế.c huynh g.i.ế.c phụ để lên làm Bắc Địch Vương.

Bởi vì y là một phe chủ hòa.

Y rất không thích tác phong hiếu chiến, thích mở rộng bờ cõi, chinh phạt khắp nơi của phụ huynh mình.

Nhị Hoàng tử Tiêu Tinh Thỉ và Đại Hoàng tử A Sử Na Sa Tất vẫn luôn ngấm ngầm đấu đá vì ngôi vị trữ quân.

Tất cả những điều này đều được hệ thống tin tức của Tần Vương phản hồi lại cho ta.

Hệ thống tin tức của Tần Vương trải rộng khắp thiên hạ, tiếc rằng những năm qua ông ấy chỉ tập trung vào việc đấu đá nội bộ với Thôi Thừa tướng, chỉ chú trọng truyền bá mà không chú trọng việc liên lạc qua lại.

Ta phát hiện mạng lưới liên lạc này, đã âm thầm thâm nhập vào các quốc gia lân cận, bao gồm cả Bắc Địch.

Hơn nữa, nó còn thông suốt khắp triều đình và giang hồ các nước.

Điều đó có nghĩa là, chỉ cần có tin tức muốn truyền bá, thiên hạ đều có thể nhanh chóng biết được.

Những tin đồn nhạy cảm về A Sử Na Sa Tất cũng khiến dân chúng Bắc Địch oán thán khắp nơi.

Họ tin chắc rằng, A Sử Na Sa Tất này hiếu chiến thích công lao, nếu sau này hắn ta trở thành Bắc Địch Vương, chiến tranh sẽ còn thường xuyên hơn nữa.

Hơn nữa, tin đồn nhạy cảm còn lan ra rằng hắn ta ăn chơi trác táng, hoang dâm vô độ, khiến dân chúng Bắc Địch cũng kiêng dè hắn ta ba phần.

Không có quốc gia nào mà người dân lại nhiệt tình đánh trận, cũng không muốn bị một hôn quân vô đạo thống trị.

Trong khi đó, Nhị Hoàng tử Tiêu Tinh Thỉ lại luôn chủ trương hòa thuận với láng giềng, dừng chiến thông thương.

Tin đồn nhạy cảm về A Sử Na Sa Tất nổi lên khắp nơi, lòng dân mất đi, càng khiến tiếng nói của Tiêu Tinh Thỉ tăng lên.

Trong thời gian làm thư lại, ta không chỉ chuyên tâm bịa đặt tin đồn nhạy cảm, đôi khi còn phải giao thiệp với nhân viên tình báo, thỉnh thoảng ta cũng cho họ một chút lợi lộc.

Nhờ vậy, thư tín mới có thể truyền chính xác đến vương thất Bắc Địch.

Khi ta gửi thư cho A Sử Na Sa Tất, ta cũng gửi một bức cho Tiêu Tinh Thỉ:

Mỗi bước mỗi xa

[Ngươi có muốn làm Bắc Địch Vương không? Ngươi có muốn thiên hạ vĩnh viễn không có chiến tranh không? Hãy mau dẫn theo thiết giáp kỵ binh của ngươi đến biên giới thảo nguyên vào mùng mười tháng ba! Không cần chín mươi tám, không cần chín trăm tám mươi tám, tốt nhất hãy mang theo chín nghìn tám trăm! Cơ hội không thể bỏ lỡ, thời cơ không đến lần thứ hai! Ngay bây giờ hãy cầm lấy lệnh bài trong tay mà bố trí đi!]

Ta biết, ai nhìn thấy bức thư như vậy cũng sẽ ngơ ngác.

Nhưng cơ hội ngàn vàng, nếu là thật, lợi ích thu được sẽ quá lớn.

Cũng giống như tin đồn nhạy cảm, nó đầy cám dỗ và kích thích.

Loading...