Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:15:11
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cổng thành chẳng mấy chốc đã bốc cháy hừng hực, tiếng la g.i.ế.c lập tức bị tiếng hét cầu cứu lấn át. 

Ngọn lửa càng cháy càng dữ, ánh sáng bừng lên rực rỡ đến chói mắt. 

Chẳng bao lâu sau, mùi thịt cháy khét lẹt cũng theo gió lan tới.

 

Quân địch rối loạn, binh lính thì giãy dụa dập lửa trên người, kẻ thì hoảng loạn chạy khỏi đám đồng đội đang bốc cháy. 

Người ngã xuống không ngớt, kẻ tháo chạy càng lúc càng nhiều.

 

Từ xa, có tiếng người gào thét đến xé rách cuống họng:

 

“Không được lui! Không ai được lui! 

Ai lui, c.h.é.m không tha!”

 

Giọng ấy nghe sao mà quen tai, như là của một kẻ vừa mặt dày vừa đáng ghét trong quá khứ.

 

Khóe môi Giang Chẩn khẽ nhếch lên, nhưng trong mắt lại không có chút ý cười nào. 

Nhị tỷ phu thuận thế đưa lên một cây trường cung, Giang Chẩn tiếp lấy, bước lên một bước, gác một mũi tên lửa đã được châm.

 

Cánh cung căng tròn.

 

Vút!

 

Một mũi tên lửa như chim ưng giương cánh, lao vút qua tường thành, xuyên qua trời đêm, xé gió vượt qua đầu quân phản loạn, như có thần linh dẫn dắt, rơi xuống một vị trí cực kỳ chính xác.

Đuôi quân địch ngay sau đó vang lên một trận hỗn loạn lớn — chắc hẳn mũi tên vừa rồi đã ghim trúng một nhân vật không tầm thường.

 

Ta thấy ánh mắt Đại tỷ phu và Nhị tỷ phu đều tràn ngập kinh ngạc, hiển nhiên so với năm xưa Giang Liêm phải mất ba mũi tên mới b.ắ.n hạ được một con nhạn, thì Giang Chẩn hôm nay thực sự khiến người ta phải ngậm miệng tâm phục.

 

Nhưng đêm tối quá sâu, lại thêm khói dày bốc lên, ta căng mắt ra nhìn, càng muốn nhìn rõ, thì lại càng chỉ thấy một mảnh ánh lửa lóa mắt.

Chói đến mức cái gì cũng không thấy được nữa.

 

Chẳng bao lâu sau, ta nghe nhị tỷ phu nói với Giang Chẩn:

“Phản quân đã có dấu hiệu rút lui rồi.”

 

Giang Chẩn gật đầu, nhị tỷ phu như đã hiểu ý, liền thò tay vào ống giày, rút ra một quả pháo hiệu, châm lửa rồi ném vút lên trời.

Pháo nổ tung giữa đêm tối, ngay phía trên cổng hoàng cung, ánh sáng lóe rực như xé toang màn đêm. 

Gần như ngay lập tức, vô số binh sĩ từ các ngõ ngách đổ ra, vây kín những tên phản quân chưa kịp tháo chạy.

 

Lúc đầu, phản quân còn cố gắng liều c.h.ế.t phá vòng vây, nhưng không lâu sau, chúng liền hiểu ra rằng: đây là lấy trứng chọi đá.

Mười hai vệ phủ đã được bố trí từ trước, binh lực đông đảo, trận thế chặt chẽ, dù mọc cánh cũng không thoát nổi.

 

“Trẫm chỉ cần mấy kẻ chủ mưu, còn lại — xử quyết tại chỗ.”

 

Ta nghe xong câu này, không khỏi lén nhìn sắc mặt của mẫu thân. 

Không ngờ bà lại vô cùng bình thản, thậm chí trong ánh mắt còn có vẻ tán thưởng.

 

Ta thu hồi ánh nhìn, cũng từ đó, trái tim đang treo lơ lửng của mình mới thật sự rơi xuống.

 

Hóa ra, ngay cả mẫu thân cũng thấy — Giang Chẩn, quả thật là một người sinh ra để làm đế vương.

 

Giang Chẩn như cảm nhận được thoáng bất an vừa rồi trong mắt ta, liền kéo ta sát vào người, khẽ hỏi:

“Dọa nàng sợ rồi à?”

 

Ta gật đầu, rồi lại lắc đầu, khe khẽ đáp:

“Có chàng bên cạnh, ta không sợ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngu-thuy-tram-luu/chuong-39.html.]

Giang Chẩn mỉm cười, nhưng trong đáy mắt vẫn ánh lên một chút day dứt.

Chàng cúi đầu, khẽ thì thầm bên tai ta:

 

“Ban đầu trẫm không định để nàng nhìn thấy cảnh tàn khốc thế này, nhưng đêm nay thật sự nguy hiểm. 

Trẫm sợ trong cung có nội ứng, không dám để nàng ở lại hậu cung một mình. 

Chỉ còn cách — đưa nàng, và cả người nhà nàng đi theo bên cạnh trẫm.”

 

Nghe Giang Chẩn nói vậy, trong lòng ấm áp, ta nhón chân, khẽ hôn lên má chàng một cái. 

Giang Chẩn bật cười, nhẹ nhàng siết tay ta, giọng đầy lưu luyến:

 

“Nhưng giờ mọi chuyện đã qua rồi, trẫm còn phải đi xử lý nốt đám phản quân. 

Nàng ngoan ngoãn ở lại với hai tỷ tỷ nhé, được không?”

 

Ta gật đầu, lùi lại hai bước, lặng lẽ đứng bên cạnh đại tỷ.

 

Đại tỷ ghé sát lại, cúi đầu thì thầm với ta:

 

“Hoàng thượng đúng là… cũng không nói trước một tiếng. 

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Biết sớm có kịch hay như vậy, ta đã mang theo ít hạt dưa rồi.”

 

Lời vừa dứt, đã bị nhị tỷ nghe thấy. 

Ta còn tưởng tỷ ấy sẽ mắng mỏ, nào ngờ nàng lôi từ tay áo ra một vốc hạt dưa, đưa thẳng cho đại tỷ!

 

“Văn Thanh Khê, tỷ cũng không biết hỏi muội một tiếng xem có không. 

Muội đã ăn một nửa gói rồi, ôi, chỉ sợ lát nữa lại bị nhiệt miệng thôi…”

 

Ta thật sự không muốn dây dưa với hai người này nữa, chỉ lặng lẽ nhìn về phía Giang Chẩn. 

Lúc ấy, nhị tỷ phu bước lên bẩm báo:

 

“Trong cung an toàn, không có cổng nào bị phản quân phá được.”

 

Giang Chẩn gật đầu, lại hỏi tiếp:

“Vậy còn thiên lao?”

 

Nhị tỷ phu đáp:

“Phản quân đánh thiên lao rất ác liệt, binh lực không kém gì tấn công hoàng cung. 

Nhưng nhờ đã bố trí từ trước, phòng thủ nghiêm ngặt nên cuối cùng không có tổn thất gì. 

Đám phản quân tháo chạy khỏi thiên lao tính toán trốn khỏi thành cũng đều bị Thập Nhị Vệ bắt gọn.”

 

Sau đó, lại có mấy vị võ quan mà ta chẳng nhớ nổi tên liên tục tới lui báo cáo, nói năng nhanh gọn, hành lễ xong lại rời đi. 

Những điều họ bẩm báo với Giang Chẩn, ta nghe không hiểu hết, nhưng dường như… mọi việc đêm nay đều diễn ra suôn sẻ, hoàn toàn nằm trong dự liệu của chàng.

Rốt cuộc thì, mọi sóng gió trong thành Trường An, cũng không thể vượt ra khỏi sự khống chế của vị chủ nhân đích thực của nơi này.

 

Giang Chẩn bận rộn một lúc lâu, cuối cùng mới xoay người lại, hướng về mọi người phía trên cổng thành nói:

 

“Đêm nay khiến mọi người kinh sợ rồi. 

Phản quân đã bị tiêu diệt, tất cả theo trẫm hồi cung.”

 

Dứt lời, chàng sải bước tiến tới trước mặt, nắm lấy tay ta, nhẹ giọng nói:

 

“Thanh Giản, chúng ta đi thôi.

Đi kết thúc tất cả những ân oán này.”

 

Ta khẽ gật đầu, rồi sánh vai cùng chàng, chậm rãi bước xuống khỏi cổng thành hoàng cung.

 

Loading...