Ngọt sủng dây dưa (Trêu chọc! Anh khó kìm lòng động tâm) - Chương 45:--- ‘Anh hung dữ cái gì!’

Cập nhật lúc: 2025-10-21 13:55:04
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trời nhập nhoạng tối, màn mưa bao phủ, bên ngoài lá cây xào xạc.

 

Hôm nay Chu Thời Tự tan đúng giờ, tiếp khách cũng tăng ca, chiếc Aston Martin dừng bên cạnh biệt thự của .

 

Từ khi Kiều Dự Ngưng chuyển đến Cảnh Uyển Công Quán, hầu như mỗi tan về, đều ghé qua chỗ cô một chuyến, đó mới về nhà .

 

Người giúp việc mở cửa cho , thấy bóng dáng quen thuộc ở phòng khách tầng một, “Tiểu thư nhà các cô ngoài về ?”

 

“Chu thiếu, tiểu thư hôm nay vẫn ở lầu xuống ạ.” Người trả lời là nữ giúp việc tên Tiểu Bình.

 

Chu Thời Tự khẽ nhíu mày, “Cả ngày xuống ư? Cơm cũng ăn?”

 

Lúc gọi điện cho cô là buổi trưa, cũng nên là lúc cô mới ngủ dậy, bữa sáng ngủ quên ăn thì thôi , giờ ngay cả bữa trưa cũng ăn luôn ?

 

Muốn thần tiên, ăn sương uống gió ?

 

Tiểu Bình khẽ cúi gật đầu, “Vâng ạ, tiểu thư còn dặn dò, bảo chúng đừng lên lầu phiền cô .”

 

Nghe , Chu Thời Tự đại khái đoán cô đang lầu.

 

Anh sải bước lên lầu, thẳng đến phòng vẽ, khẽ khàng vặn tay nắm cửa, đẩy cửa bước .

 

Quả nhiên, thấy bóng dáng cô ở đây.

 

Cô gái cúi giá vẽ, một tay nâng bảng pha màu rực rỡ, một tay cầm cọ, di chuyển và phết màu lên toan, vô cùng chuyên tâm.

 

Cô mặc một chiếc áo rộng cổ lệch vai màu trắng kem, để lộ một bên vai gầy xinh ; dáng vẻ như mặc quần, đôi chân dài trắng như ngọc lộ ngoài.

 

Mái tóc xoăn đen cô búi củ tỏi lỏng lẻo một cách tùy ý, ánh đèn trắng lạnh trong phòng như ánh trăng, nhẹ nhàng chảy tràn cô, phác họa nên đường nét mềm mại và chiều sâu của cô.

 

Lại toát lên vẻ thanh lãnh vướng bụi trần, như một đóa bạch liên thanh cao thoát tục.

 

Chu Thời Tự lặng ở cửa, cảnh tượng dịu dàng mắt, nhất thời thất thần.

 

Khoảnh khắc , vẽ tranh cũng chính là trong tranh.

 

Nếu lầu tin cô cả ngày ăn gì, Chu Thời Tự nỡ phá vỡ khung cảnh đẽ .

 

Anh cong hai ngón tay gõ nhẹ hai tiếng lên cửa, “Đại tiểu thư.”

 

Tiếng động đột ngột, khiến Kiều Dự Ngưng khẽ rùng , cô ngẩng đầu , đó hờn dỗi trách: “Anh tiếng động gì hết .”

 

“Là em quá nhập tâm .” Chu Thời Tự tiến gần cô, “Bây giờ xuống lầu ăn tối với .”

 

Kiều Dự Ngưng ngẩn , “Ăn tối ư? Bây giờ là mấy giờ ?”

 

Chu Thời Tự thấy dáng vẻ ngơ ngác của cô, bất lực với cô, phẫn nộ vì cô xem trọng sức khỏe của .

 

Anh giơ tay trái lên mặt cô, chỉ thời gian đồng hồ, “Đã năm rưỡi .”

 

“Muộn thế ?” Kiều Dự Ngưng ngoài cửa sổ, trời tối từ lúc nào.

 

Khi cô vẽ tranh, thời gian trôi nhanh như tăng tốc gấp đôi.

 

Chu Thời Tự bước sang một bên, đối diện cô, nghiêm nghị thẳng: “Ngày mai để chú Kiều đón em về nhà ở .”

 

“Tại ?” Kiều Dự Ngưng ngẩng đầu, ánh mắt đối diện với .

 

“Em xem tại .” Giọng Chu Thời Tự nhạt nhẽo cứng rắn, “Cả ngày ăn, em sợ ngất xỉu trong phòng vẽ , tự huyết áp thấp, quên ?”

 

Dù trong nhà giúp việc chăm sóc cô cũng vô ích, họ dám trái lời cô.

 

Kiều Dự Ngưng, vốn luôn nuông chiều dỗ dành, chịu nổi giọng điệu như của , oán ức trừng mắt ––

 

“Anh hung dữ cái gì!”

 

“Nếu vì vẽ tranh cho , em thèm xuống lầu ăn cơm ?”

 

Chu Thời Tự sững sờ một lát, đầu sang giá vẽ bên cạnh.

 

Trên tấm toan 1m1.5m là một bức tranh sơn dầu sống động, các màu sắc phối hợp và chồng chất lên , tạo nên các lớp rõ ràng.

 

Cảnh cưỡi ngựa đua ở câu lạc bộ BK , thể hiện bằng nét vẽ sống động như thật.

 

Phần của bức tranh, màu xanh tươi trải dài phác họa sự nhấp nhô của thảo nguyên và sự mềm mại của lá cỏ; trạng thái vận động của Hắc lão bản sống động như thật, như thể bất cứ lúc nào cũng thể phi nước đại vọt khỏi khung tranh.

 

Còn , cưỡi lưng ngựa, dáng cao thẳng hảo hòa quyện với động tác của con ngựa.

Mèo con Kute

 

Sự đan xen của ánh sáng và bóng tối cùng sự chuyển đổi sắc độ màu sắc, khiến bức tranh còn là một tấm toan tĩnh lặng, mà sở hữu sức hút thị giác mạnh mẽ và sự sống động.

 

Có thể dẫn dắt xem tranh, xuyên qua khung tranh, đích đến trường đua ngựa.

 

Chu Thời Tự đang say sưa thưởng thức, bỗng nhiên, một bóng dáng uyển chuyển chắn giá vẽ.

 

Kiều Dự Ngưng dang hai tay, mím chặt môi, “Không cho xem, em cũng thèm tặng nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-sung-day-dua-treu-choc-anh-kho-kim-long-dong-tam/chuong-45-anh-hung-du-cai-gi.html.]

Lúc Chu Thời Tự còn gì mà hiểu, cô nhốt trong phòng vẽ, chính là để tặng một bức tranh khác, dốc hết tâm huyết và ý tưởng tinh xảo của cô.

 

Khiến đổi cái ảnh đại diện đơn điệu .

 

Nghĩ , thực trách nhiệm chính là ở , nếu đợi cô tặng tranh mới đổi ảnh đại diện, cô cần gấp gáp vẽ tranh .

 

Rõ ràng cô trong một phương diện, những tiêu chuẩn cực đoan và sự cố chấp.

 

“Không hung dữ với em.” Chu Thời Tự hạ giọng ôn hòa, nhẫn nại giải thích với cô, “ lo lắng em cả ngày ăn, cơ thể sẽ chịu nổi.”

 

“Có thể giọng điệu gấp gáp một chút.”

 

Cô vốn nuông chiều từ nhỏ, nếu vẫn vì tặng tranh cho màng đến sức khỏe của , thì trong lòng chắc chắn sẽ bất an, lo lắng.

 

Kiều Dự Ngưng hừ lạnh, “Anh chính là hung dữ với em, giọng điệu của nãy lạnh như băng.”

 

“Còn em với ba em nữa chứ.”

 

Chu Thời Tự bất lực lắc đầu khẽ , thở dài: “ xin em, nãy là do giọng điệu của .”

 

“Dù giận , bây giờ cũng xuống lầu ăn cái .”

 

Kiều Dự Ngưng cũng đang quan tâm , khi trút hết sự vui của bản , liền thu thái độ tiểu thư của .

 

Cô nhấn mạnh: “Sau chuyện với em như chuyện với ngoài.”

 

“Nếu em sẽ dễ dỗ như bây giờ nữa .”

 

“Nhất định .” Chu Thời Tự chút do dự đáp lời.

 

“Hôm nay đại tiểu thư của chúng vất vả .” Ánh mắt nữa dừng bức tranh sơn dầu bên cạnh, “Rất .”

 

“Đương nhiên .” Kiều Dự Ngưng kiêu ngạo ngẩng mặt , “Cũng xem là tác phẩm của ai.”

 

“Cái cứ để ở nhà là , đừng lấy ảnh đại diện.” Kiều Dự Ngưng đến bàn bên cạnh, cầm lấy iPad, “Em vẽ cho một bức tranh khác phù hợp ảnh đại diện hơn.”

 

Cô mở khóa iPad đưa cho , màn hình là một bức ảnh đại diện vẽ tay.

 

Người đàn ông với mái tóc ngắn đen nhánh chia ba bảy, ánh mắt ung dung sâu thẳm. Cổ áo sơ mi trắng mở hai cúc, xương quai xanh gợi cảm ẩn hiện, toát lên vẻ quý phái tùy ý.

 

Màu sắc của bức tranh trong trẻo và tươi sáng.

 

“Thế nào, em giỏi lắm đúng .” Kiều Dự Ngưng mong khen ngợi mà .

 

“Đại tiểu thư là tuyệt vời nhất.” Chu Thời Tự khen ngợi từ tận đáy lòng, chuyển ảnh đại diện trong máy tính bảng sang cho , nhấn lưu lập tức thế.

 

“Đây là món quà quý giá nhất.”

 

Hai bức tranh quý giá hơn bất kỳ món quà đắt đỏ nào thể mua bằng tiền, bởi vì cô dành một phần thời gian quý báu của cuộc đời để tạo nó cho .

 

Khi Chu Thời Tự chuẩn cất điện thoại, liếc thấy ảnh đại diện của liên hệ ghim, ảnh đại diện của cô phong cách y hệt , cũng là một tác phẩm vẽ tay.

 

Tóc đen dài xoăn, buông xõa ngang vai, đôi mắt quyến rũ hếch lên, vô cùng sáng ngời, môi đỏ mọng.

 

Váy hai dây màu trắng, cổ áo điểm xuyết viền ren tinh xảo, toát lên vẻ gợi cảm khẽ khàng.

 

Hai bức ảnh đại diện đặt cạnh , giống như là…

 

Ảnh đại diện đôi.

 

Đôi mắt dài hẹp của Chu Thời Tự cong lên nụ đầy ẩn ý, hối hận vì tìm cô đặt ảnh đại diện sớm hơn.

 

Kiều Dự Ngưng một bên, ánh mắt vô tình lướt qua màn hình điện thoại của , khẽ cong môi duyên, “Em là liên hệ ghim duy nhất của đó nha.”

 

mà, ghi chú là Kiều tổ tông, ghê c.h.ế.t .”

 

Chu Thời Tự cất điện thoại túi, “ thấy mà.”

 

“Đi thôi, xuống ăn cơm.”

 

Kiều Dự Ngưng bên cạnh khỏi phòng vẽ, vẫn bỏ cuộc , “Anh đổi ghi chú , đổi thành công chúa đại tiểu thư gì cũng .”

 

Yêu cầu của cô cũng cao.

 

“Không đổi.” Chu Thời Tự dứt khoát từ chối.

 

“Ghi chú em đặt cho , chắc cũng chẳng ho gì .”

 

“Ai chứ, ghi chú em đặt cho lắm đó.” Kiều Dự Ngưng mở mắt dối.

 

“Thế ?” Chu Thời Tự nghi ngờ liếc cô một cái, “Cho xem một chút là gì nào.”

 

Kiều Dự Ngưng vô tội xòe hai tay, “Ngại quá, điện thoại bây giờ .”

 

Làm thể để , ghi chú của trong điện thoại cô là ‘Chó Husky xí’.

 

 

Loading...