Ngọt sủng dây dưa (Trêu chọc! Anh khó kìm lòng động tâm) - Chương 41:--- Thoa son
Cập nhật lúc: 2025-10-21 13:54:14
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Dư Ngưng chằm chằm mục lịch sử duy nhất , khóe mắt cong lên, cầm điện thoại giày cao gót đến bàn việc, xuống đối diện đàn ông.
Đẩy màn hình về phía , cô trêu chọc, "Ai bảo cần xem hướng dẫn nhỉ."
Tay Chu Thời Tự đang ký bỗng dừng , nâng mi mắt , khi thấy nội dung màn hình điện thoại, vẻ mặt khẽ biến đổi, hối hận vì đưa điện thoại cho cô chơi.
Tuy nhiên, những lời vô cùng bình tĩnh, "Không là để trải nghiệm của cô hơn ?"
Mắt Kiều Dư Ngưng chớp chớp, "Vậy ngại gì mà chịu thừa nhận là xem hướng dẫn chứ."
Ngón tay Chu Thời Tự nhẹ nhàng chạm màn hình, xóa lịch sử tìm kiếm, giọng điệu kiêu ngạo, "Cũng tất cả những xem hướng dẫn đều kỹ thuật mát xa , chuẩn xác như ."
Kiều Dư Ngưng: "..."
Cái cũng thể nhân cơ hội tự khen ?
" phát hiện đúng là cứng miệng." Kiều Dư Ngưng cảm thán, "Lại còn cực kỳ tự luyến nữa."
Chu Thời Tự lười biếng ngả về phía , "Chúng hòa ."
"Còn chơi điện thoại nữa , nếu thì trả ."
"Chơi!" Kiều Dư Ngưng sợ giật lấy điện thoại, nhanh chóng vươn tay lấy từ bàn, nắm chặt trong tay , "Điện thoại của còn bí mật gì khác , sợ thấy?"
Chu Thời Tự vắt chéo đôi chân dài một cách thong thả, đối mắt với cô, " quang minh lạc, bất cứ thứ gì thể cho khác thấy."
"Vậy thì đừng để phát hiện nhé." Kiều Dư Ngưng xoay ghế, lưng , phiền việc nữa.
Mặt trời lặn dần, mây trời nhuộm thành một bức tranh tự nhiên với những tầng màu rõ rệt, rực rỡ sắc màu.
Xét thấy một cô tiểu thư đang chờ đợi bên cạnh, Chu Thời Tự tan sớm hơn nửa tiếng so với thường lệ.
Anh cầm chiếc áo vest vắt lưng ghế mặc , bước đến mặt Kiều Dư Ngưng, "Đi thôi."
Cũng cô gì suốt cả buổi chiều cuộn ghế sofa , dù thì yên tĩnh một cách lạ thường.
Không giống tính cách của cô chút nào.
"Đây." Kiều Dư Ngưng lắc đầu, đưa một tờ giấy A4 đến mặt .
Chu Thời Tự cúi mắt , tờ giấy A4 trắng tinh, bóng dáng đang cúi đầu việc vẽ một cách tinh tế và sống động.
Mỗi đường nét đều chuẩn xác, uyển chuyển, tỷ lệ nhân vật hài hòa, chiều sâu.
Kiều Dư Ngưng đặt bút xuống, dậy, "Chỗ dụng cụ vẽ, nên chỉ thể vẽ đại, phác thảo một chút."
" vẫn thể nhận là ."
Chu Thời Tự ánh mắt vẫn đặt tờ giấy, chân thành khen ngợi, "Vẽ ."
Đây là đầu tiên nhận bức tranh cô vẽ cho .
Kiều Dư Ngưng thích lời khen, vui vẻ hứa hẹn, "Để hôm nào tặng một tác phẩm tinh xảo hơn."
Chu Thời Tự hỏi thêm, "Hôm nào là hôm nào?"
Anh gấp tờ giấy A4 trong tay gọn gàng, cẩn thận đặt túi áo vest bên trong.
Kiều Dư Ngưng: "???"
Cần cụ thể đến ?
"Hoàn thành chắc chắn sẽ đưa cho mà, bây giờ chắc ."
"Được thôi, cô tiểu thư đây nhớ những lời đấy." Chu Thời Tự điều kiện, "Vẽ chân dung ."
Kiều Dư Ngưng đồng ý, "Được thôi, đến lúc đó cứ đặt nó ở nơi dễ thấy nhất trong nhà ."
"Bức tranh tặng , để ở góc nhà cho nó bám bụi đấy."
Chu Thời Tự liếc cô, "Cô tặng món quà nào mà giữ gìn cẩn thận chứ?"
Kiều Dư Ngưng còn lời nào để phản bác.
"Đi thôi, tan ." Chu Thời Tự thêm một nữa.
" trang điểm một chút ." Kiều Dư Ngưng cúi mở túi bàn , lấy một chiếc gương nhỏ hình vuông và một thỏi son.
Thỏi son đỏ tươi chậm rãi xoay từ vỏ son tinh xảo, thoa lên đôi môi đầy đặn của cô.
Chu Thời Tự yên một bên quan sát, đôi môi mềm mại của cô gái nhẹ nhàng thoa son, ánh lên sắc đỏ quyến rũ, càng thêm kiều diễm.
Ánh mắt Chu Thời Tự động tác của cô cuốn hút, yết hầu khẽ trượt lên xuống theo động tác nuốt nước bọt, trong lòng dâng lên một sự xao động.
Kiều Dư Ngưng nhận sự khác lạ của , còn chu môi gần , giữa khe môi hé mở toát vẻ quyến rũ tự nhiên, "Màu son hôm nay của , ?"
Mắt Chu Thời Tự gợn sóng, để lộ vẻ gì mà mặt , "Không khác gì so với bình thường cả."
Giọng trầm khàn đến đáng sợ.
"..."
Kiều Dư Ngưng bằng ánh mắt cạn lời, "Anh đúng là một tên đàn ông khô khan, khác biệt lớn lắm đấy chứ."
"Mà với thì cũng như đàn gảy tai trâu thôi." Kiều Dư Ngưng cất son, xách túi, "Đi thôi."
M1, một câu lạc bộ sang trọng tích hợp nhiều tiện ích giải trí cao cấp và nhà hàng, trang trí lộng lẫy, mỗi mét vuông đều toát lên vẻ tráng lệ huy hoàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-sung-day-dua-treu-choc-anh-kho-kim-long-dong-tam/chuong-41-thoa-son.html.]
Khi Kiều Dư Ngưng và Chu Thời Tự đến nhà hàng ở tầng cao nhất, đẩy cửa phòng riêng , đều chỗ, chỉ còn thiếu hai họ.
"Chào buổi tối nha." Kiều Dư Ngưng vui vẻ chào hỏi họ.
"Chào buổi tối Công chúa Kiều." Hạng Tử Thừa nhiệt tình đáp , liếc phía cô, nghi ngờ hỏi, "Sao hai cùng nữa ?"
"Không cùng , chẳng lẽ còn thể đến nhà cô đón ?" Chu Thời Tự tự nhiên kéo ghế cho cô gái bên cạnh.
"Chỉ cần tiểu thư đây lên tiếng, một câu chuyện nhỏ thôi." Hạng Tử Thừa lắc ly rượu vang đỏ trong tay, khoa trương : " phái trực thăng đến đón cũng ."
Bọn họ lớn lên cùng , tình cảm bền chặt thể phá vỡ, thể là tình như em, nhưng mà Kiều Dư Ngưng thích sai vặt nhất, vẫn là Chu Thời Tự.
Mỗi , dù là chuyện chuyện , cô vô thức tìm đến đầu tiên luôn là , hơn nữa hai đều một sự ăn ý mà bản hề .
“Ngày mai ngoài, cứ để phái trực thăng đến đón cô.” Chu Thời Tự xúi giục Kiều Dư Ngưng, “Nếu , cô cứ đến công ty mà loạn.”
Kiều Dư Ngưng: “…”
“ là đồ đàn bà chanh chua ?”
“ đấy.” Hạng Tử Thừa hùa theo, “Cô nghĩ Kiều của chúng cũng vô lý như cô ?”
Trạch Diệu xen một câu, “Nghe gần đây hai đang bàn chuyện hợp tác?”
Kỳ Thế Châu: “Ai với ai bàn?”
Trạch Diệu hất cằm về phía đối diện, “Hai vị .”
Cậu cũng là hôm qua ăn cơm cùng chú mới tin .
“Kiều cũng sắp tiếp quản công ty ?” Kỳ Thế Châu hỏi, “Hay là tự khởi nghiệp mở công ty?”
“Sao cô chỉ tìm mỗi Chu công tử hợp tác, mấy công ty của bọn cũng kém , cô tìm bọn ?”
Ngày thường, những doanh nghiệp mà khác tranh giành hợp tác, giờ nhiệt tình tự tiến cử.
Hạng Tử Thừa cũng chen một chân, “ , Chu Thời Tự chính là một con cáo già xảo quyệt.”
“Kiều cô đơn thuần như , cẩn thận lừa, đến lúc đó còn đếm tiền.”
Chu Thời Tự ung dung bắt chéo chân, khẩy: “Cô từng chịu thiệt bao giờ?”
“Hợp đồng đều là từng chữ từng chữ một mà duyệt.”
Phương Thấm Nhiễm tò mò hỏi: “Kiều Kiều, hai hợp tác gì?”
Kiều Dư Ngưng cũng thể giấu nữa, liền kể chi tiết cho bọn họ , “Xây một bảo tàng nghệ thuật…”
Nghe xong, Kỳ Thế Châu lập tức lên tiếng, “Quả nhiên là một xảo quyệt, động tác nhanh đến , một chút tin tức cũng tiết lộ cho bọn .”
“Nếu bọn mà , nhất định sẽ tranh giành với cô một phen.”
Có kiếm tiền cũng quan trọng, chỉ thích đấu với Chu Thời Tự một trận, mặc dù rằng bên thua cuộc luôn là .
“Điều kiện các đưa thể hơn ?” Chu Thời Tự kiêu ngạo lướt mắt qua bọn họ.
Câu , nghi ngờ gì chọc giận tất cả.
Hạng Tử Thừa đập bàn la lớn, “Kiêu ngạo, quá kiêu ngạo .”
“Anh đây là coi thường ai chứ.”
Mèo con Kute
“Kiều , bây giờ hủy hợp đồng với , đến hợp tác với .” Kỳ Thế Châu nhiệt tình đề nghị, “Tiền phạt vi phạm hợp đồng sẽ trả cô.”
“Ít bày mấy cái ý kiến tồi tệ đó , đừng dạy hư cô .” Chu Thời Tự lạnh giọng , “Đến cả sự thành tín cũng , sự nghiệp chi bằng sớm từ bỏ .”
Nếu là chuyện khác, Kiều Dư Ngưng thể sẽ đối đầu với Chu Thời Tự, nhưng trong công việc chính sự, thứ đều tuân theo quy tắc định.
Không thể đùa giỡn.
Cô vỗ vỗ cánh tay Chu Thời Tự, “Yên tâm , tinh thần hợp đồng, sẽ tùy tiện hủy hợp đồng .”
“ .” Chu Thời Tự gắp một miếng thịt vải thiều đặt đĩa mặt cô, “ cô vẫn nên ít hai họ chuyện, đều lành gì.”
Kỳ Thế Châu, Hạng Tử Thừa: “???”
Chủ đề là do Trạch Diệu khơi mào, nhưng tham gia, tránh một màn công kích cá nhân.
Lúc , mới chậm rãi lên tiếng, “Đợi đến ngày bảo tàng nghệ thuật khai trương, bọn sẽ đến cắt băng khánh thành cho cô, hoành tráng.”
Phương Thấm Nhiễm nhanh chóng tiếp lời, “Em sẽ nhiếp ảnh gia, ghi bộ quá trình.”
“Được.” Kiều Dư Ngưng đáp.
Dù bọn họ , cô cũng sẽ mời bọn họ.
Trừ khi trường hợp đặc biệt, nếu mấy họ sẽ bao giờ vắng mặt trong những dịp quan trọng của .
“Hai các , chút biểu hiện gì .” Chu Thời Tự đưa mắt hai im lặng đối diện.
“Bảo tàng nghệ thuật một phần của tham gia, ủng hộ lắm.” Hạng Tử Thừa thừa cơ trả đũa, “ cũng lành gì, thích từ thiện.”
Kỳ Thế Châu: “Tấm lòng của bọn , sẽ gửi đến Kiều hình thức khác, tuyệt đối để chiếm bất kỳ lợi lộc nào.”
Khóe môi Chu Thời Tự nhếch lên một nụ châm biếm, “ thèm ?”
“…”