Ngọt sủng dây dưa (Trêu chọc! Anh khó kìm lòng động tâm) - Chương 19:---
Cập nhật lúc: 2025-10-21 13:53:51
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Càng ngày càng chuyện giống
Bảy giờ rưỡi sáng.
Bình minh hé rạng, mặt trời rực rỡ, từng đàn chim bay lượn trung tạo thành những đường cong, tiếng hót vang lên ngừng.
Kiều Dự Ngưng vẫn đang chìm trong giấc mơ, một tiếng chuông điện thoại chói tai đ.á.n.h thức.
Cô cau mày khó chịu, đưa tay mò loạn điện thoại tủ đầu giường, đôi mắt khó khăn hé một khe nhỏ, rõ tên gọi đến nhanh chóng nhắm .
“Trạch Diệu, nhất là chuyện gấp đến mười vạn lửa cháy.” Giọng cô mang theo sự bực bội rõ rệt.
Nghe giọng điệu đầy giận dữ của cô, Trạch Diệu cuộc điện thoại của gọi đúng lúc, đ.á.n.h thức cô đang bệnh “khó ở” khi ngủ dậy.
Trạch Diệu lấy lòng, giọng điệu ôn hòa: “Em gái, hỏi em một chuyện nhé.”
Kiều Dự Ngưng ném điện thoại sang một bên, lên tiếng, nhưng cũng cúp máy, chờ đợi lời tiếp theo của .
Trạch Diệu cũng vòng vo, trực tiếp và rõ ràng mục đích của cuộc gọi , “Đêm qua trong buổi đấu giá, mua bí ẩn bỏ một nghìn vạn để mua viên phỉ thúy trị giá ba trăm triệu, là thiếu gia Chu ?”
Kiều Dự Ngưng thấy gọi điện đến chỉ để hỏi chuyện quan trọng , cơn “khó ở” buổi sáng trong lòng tăng lên mấy phần, “Cậu hỏi Chu Thời Tự .”
Trạch Diệu: “Anh điện thoại của .”
Hai đều tính khí khó chịu khi ngủ dậy, nhưng nếu bắt chọn một trong hai, đắc tội với một , sẽ chọn Chu Thời Tự.
Đắc tội với , tệ nhất cũng chỉ là lôi sân boxing, trải qua một trận đ.ấ.m đá khổ sở.
nếu đắc tội với Kiều Dự Ngưng, sẽ đối mặt với những lời “hỏi thăm” từ các bậc trưởng bối trong gia tộc.
“Đáng đời, cũng sẽ điện thoại của nữa!” Kiều Dự Ngưng cuộc gọi quấy rầy đến mất hết buồn ngủ, những suy nghĩ mơ hồ cũng dần trở nên rõ ràng, “Chuyện xảy ở buổi đấu giá tối qua, ?”
Trạch Diệu: “Đã nhanh chóng lan truyền trong giới cá cược đá quý , thậm chí còn tiếc trả giá cao để gặp mặt vị khách mua bí ẩn .”
Kiều Dự Ngưng bừng tỉnh, tại tối qua Chu Thời Tự xuống lầu lộ diện , như thể tiết kiệm nhiều rắc rối.
Trạch Diệu nhân cơ hội , đề nghị: “Hôm khác em bảo thiếu gia Chu cũng giúp mua vài viên đá .”
Kiều Dự Ngưng lớp chăn mềm mại lăn , “Cậu tự với ?”
“Em tưởng ? Cái đồ ch.ó c.h.ế.t đó c.h.ế.t sống cũng chịu đồng ý.” Trạch Diệu đến đây thì tức giận, “ bỏ tiền mời , còn thèm ngẩng đầu lên nữa.”
Đây là chuyện Chu Thời Tự thể , Kiều Dự Ngưng hề bất ngờ, cô học theo giọng điệu mà tối qua Chu Thời Tự “giáo huấn” cô, để giáo huấn Trạch Diệu –
“Thần tiên khó đoán ngọc trong đá, chữ ‘cờ bạc’ tuyệt đối thể chạm , nếu cẩn thận sẽ lừa đến tán gia bại sản đấy.”
Trạch Diệu ở đầu dây bên mà ngây , ngờ một cô em gái nhỏ hơn rao giảng, “Sau em ít tiếp xúc với Chu Thời Tự , bây giờ chuyện cứ như nhập hồn .”
Kiều Dự Ngưng: “ là lòng khuyên đừng sai đường, coi chừng đến cuối cùng còn tiền cưới Tẩm Nhiễm đấy.”
Trạch Diệu thấy cô càng càng quá đáng, bèn cất giọng quái gở, “Vậy thì cảm ơn sự quan tâm của em , em gái của .”
“Không gì.” Kiều Dự Ngưng vén chăn khỏi giường, “Nếu chuyện gì thì cúp máy đây.”
Trạch Diệu: “Được thôi, khi nào rảnh thì đến tìm chơi nhé.”
Kiều Dự Ngưng rửa mặt xong xuống lầu, phát hiện bố cô giờ vẫn còn ở nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-sung-day-dua-treu-choc-anh-kho-kim-long-dong-tam/chuong-19.html.]
“Chào buổi sáng ạ, bố .” Cô chạy nhanh tới.
Kiều Hạc Vân kéo ghế bên cạnh , “Chào buổi sáng, mau đây ăn sáng cùng bố .”
“Vâng ạ.” Kiều Dự Ngưng xuống, nhận lấy bộ đồ ăn do giúp việc đưa tới, nhẹ nhàng hỏi: “Mẹ, hôm nay bố ạ?”
Dung Nhàn gắp một cuộn măng tây cuộn thịt xông khói đặt đĩa cô, “Con quên hôm nay là thứ mấy ?”
Kiều Dự Ngưng mở màn hình điện thoại xem, lúc mới phát hiện hôm nay là thứ Bảy.
Bố cô tuy ngày thường bận trăm công nghìn việc, nhưng ngày nghỉ vẫn cố gắng thoát khỏi công việc bận rộn để thư giãn đúng lúc.
Dung Nhàn tiếp tục hỏi: “Con dự định gì tiếp theo ?”
Kiều Dự Ngưng còn kịp trả lời, Kiều Hạc Vân chen , “Mới về nước hai ngày, cứ để con bé chơi thêm một thời gian nữa .”
Dung Nhàn liếc một cái, “Mẹ chỉ hỏi về kế hoạch của con bé thôi, chứ ép nó gì, đừng ở đây mà phá đám.”
Họ hỏi, Kiều Dự Ngưng cũng đang định suy nghĩ của với họ.
Cô chậm rãi : “Con định mở một bảo tàng nghệ thuật.”
Đây là kế hoạch cô lên từ khi nghiệp, cô yêu hội họa, yêu nghệ thuật.
Thích đắm chìm trong vẻ thuần khiết, rực cháy mà tĩnh lặng.
Kiều Hạc Vân lập tức bày tỏ sự ủng hộ, “Được thôi, bố sẽ đầu tư cho con.”
Vợ chồng họ cởi mở, chỉ cần là chuyện con gái họ , họ đều tôn trọng và ủng hộ.
Sẽ ép buộc cô tiếp quản sự nghiệp của họ, trói buộc tương lai của cô một quỹ đạo định sẵn.
Vì , khi Kiều Dự Ngưng chọn một chuyên ngành nghệ thuật liên quan đến kinh doanh và quản lý, họ cũng hề phản đối, mà để cô theo ý .
Mèo con Kute
Người những đứa trẻ sinh trong gia đình giàu , nhiều chuyện thể tự quyết định, cần hy sinh một điều tương ứng cho sự nghiệp gia đình.
ở nhà họ Kiều, điều bao giờ tồn tại. Gia đình bao giờ là sự ràng buộc của Kiều Dự Ngưng, mà là một động lực và sự đảm bảo.
Họ đủ sức mạnh và tự tin để con cái họ cần thỏa hiệp hy sinh vì lợi ích gia đình.
“Bố, con tiền mà.” Sợ ông đồng ý, Kiều Dự Ngưng vội vàng bổ sung, “ mà, bố thể giúp con chọn địa điểm.”
Bảo tàng nghệ thuật yêu cầu cao về địa điểm, gian chỉ đủ rộng để chứa đựng các tác phẩm nghệ thuật và hoạt động triển lãm, mà còn thuận tiện giao thông, thu hút nhiều khán giả đến tham quan hơn.
Kiều Hạc Vân việc luôn nhanh gọn dứt khoát, “Lát nữa bố sẽ gọi điện cho trợ lý, bảo tổng hợp một bản khảo sát chi tiết cho bố.”
Dung Nhàn cẩn thận nhắc nhở, “Công việc chuẩn ban đầu khá phức tạp, nếu con gặp vấn đề gì, cứ với bố .”
Kiều Hạc Vân hào sảng vẫy tay, “Sau khi chọn địa điểm, bố sẽ trực tiếp cử một đội ngũ chuyên nghiệp đến cho con, từ khâu thiết kế đến khai trương, con cần lo lắng gì cả.”
Kiều Dự Ngưng lắc đầu, “Không , phần thiết kế , con tham gia bộ quá trình.”
Những việc khác thể giao cho khác , nhưng việc thiết kế bảo tàng nghệ thuật, cô tự kiểm soát.
Mỗi góc, mỗi chi tiết, thậm chí là những vật trang trí nhỏ bé đáng chú ý, cô đều đảm bảo chúng thể hảo thể hiện phong cách và khí nghệ thuật mà cô mong .