Sáng sớm hôm , Kiều Dư Ngưng tỉnh giấc, vị trí bên cạnh cô lạnh.
Bàn tay cô chăn xoa xoa vòng eo đang nhức mỏi, thầm mắng đàn ông , đúng là tiết chế.
Tuy nhiên, cũng coi như chút lương tâm, giúp cô mang quần áo đặt lên ghế cuối giường.
Kiều Dư Ngưng cầm váy ngủ mặc , phòng tắm rửa mặt.
Chung Tư Tư đến nửa tiếng , thấy cô từ lầu xuống, liền đón lên: "Chủ tịch, đây là bữa sáng Tổng giám đốc Chu mua cho cô."
Kiều Dư Ngưng xuống, túi đồ tay cô .
Đây là điều cô mơ màng nhắc đến với khi cô mơ màng buồn ngủ tối qua.
Món bánh bao nhân thịt cua của tiệm ăn sáng lâu đời trăm năm , thể là đỉnh của chóp, ngay cả đầu bếp nhà cô cũng khó lòng hương vị tương tự.
"Anh ?" Kiều Dư Ngưng nhận lấy, xuống bên cạnh.
Chung Tư Tư lắc đầu: "Cái , là trợ lý của Tổng giám đốc Chu mới mang đến."
Dì Ngô ở bên cạnh trả lời cô: "Thiếu gia Chu rời cách đây một tiếng rưỡi ."
Kiều Dư Ngưng , liền hiểu .
Chu Thời Tự đây là tính toán đúng thời gian cô thức dậy, để trợ lý mang đến.
Dù , bữa sáng lò mới là ngon nhất.
Cô lấy điện thoại chụp một tấm ảnh bữa sáng bàn, gửi cho .
[Được đấy, trí nhớ cũng khá đó nha~]
[Tối nay tan , đến bảo tàng mỹ thuật đón em.]
Họ ở gần , cô thể xe của về cùng.
Chu Thời Tự bên chắc đang bận, trả lời tin nhắn của cô ngay lập tức.
Kiều Dư Ngưng đặt điện thoại sang một bên, gọi Chung Tư Tư đối diện: "Em cũng ăn cùng ."
Anh mua khá nhiều loại bữa sáng, hai ăn thừa sức.
Chung Tư Tư bữa sáng thơm lừng hấp dẫn bàn, nhịn nuốt nước bọt, chắc chắn hỏi: "Tổng giám đốc Chu mua cho cô, cái em thể ăn ?"
Mèo con Kute
Thật khi đến đây, cô ăn sáng , nhưng giờ thèm ăn nữa.
Bữa sáng của chủ tịch thôi thấy ngon .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-sung-day-dua-treu-choc-anh-kho-kim-long-dong-tam/chuong-136-cung-nhau-ngu-trua.html.]
Kiều Dư Ngưng: "Tất nhiên thể ăn , em ăn hết, lát nữa cũng phí thôi."
"Vâng, em ăn một chút." Chung Tư Tư cũng khách sáo nữa, xuống đối diện cô.
"Chủ tịch, tháng là sinh nhật cô , cô định tổ chức thế nào?"
Mặc dù cô tiệc sinh nhật của chủ tịch chắc chắn sẽ đội ngũ chuyên nghiệp lên kế hoạch, nhưng lẽ cô cũng thể góp một phần sức lực.
Chính vì cô nhắc nhở, Kiều Dư Ngưng mới chợt nhớ , sinh nhật cô sắp đến.
Khoảng thời gian bận rộn chuẩn cho việc khai trương bảo tàng mỹ thuật, quên mất ngày quan trọng .
"Em cũng nữa."
Hiện tại, cô vẫn quyết định , mấy năm đón sinh nhật ở trong nước.
Những sinh nhật đây, đều do Chu Thời Tự sắp xếp tổ chức, sẽ đặc biệt bay sang Anh, cùng cô đón sinh nhật.
Năm nay, phận đổi, cô cũng sẽ chuẩn bất ngờ gì cho .
"Cũng đúng." Chung Tư Tư khúc khích , "Có Tổng giám đốc Chu ở đó, chuyện chắc chắn cô cần lo lắng."
Kiều Dư Ngưng c.ắ.n một miếng bánh bao trong đĩa mặt, bày tỏ ý kiến rõ ràng.
—
Trên đường đến bảo tàng mỹ thuật, cô nhận tin nhắn trả lời của Chu Thời Tự.
[Được, trưa nay em qua bên ?]
Kiều Dư Ngưng khẽ tựa đầu cửa sổ xe, trầm tư một lát, vẫn từ chối—
[Không qua, phiền.]
[, nếu Tổng giám đốc Chu thời gian, thể qua bên em.]
Chu Thời Tự trả lời nhanh: [Được, cùng ngủ trưa.]
Kiều Dư Ngưng: [……]
Kiều Dư Ngưng: [Anh đừng đến nữa, lát nữa em đến bảo tàng mỹ thuật, sẽ với bảo vệ ở cổng, thấy , cho .]
Chu Thời Tự: [Em đối xử với đối tác của như ?]
Kiều Dư Ngưng hỏi ngược : [Vậy đối tác nào cùng ngủ trưa ?]