Ngọt sủng dây dưa (Trêu chọc! Anh khó kìm lòng động tâm) - Chương 100:--- - Nhớ Anh Rồi
Cập nhật lúc: 2025-10-21 13:56:07
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẫn còn một thời gian nữa mới đến giờ máy bay cất cánh, hai đến phòng chờ hạng nhất để nghỉ ngơi .
Chung Tư Tư đặt hai chiếc vali sang một bên, hỏi: “Sếp, cô ăn gì ?”
“Không cần.” Kiều Dư Ngưng xuống ghế sofa đơn, đặt chiếc túi da cá sấu khóa vàng hồng tay sang một bên, “Nếu cô đói, cô thể ăn một chút.”
“Vâng.” Chung Tư Tư hì hì , “Vậy đây.”
Đây là đầu tiên cô khoang hạng nhất, tò mò về thứ ở đây, cũng nếm thử các món ăn phục vụ trong phòng chờ VIP.
Kiều Dư Ngưng cúi đầu lướt điện thoại, gửi tin nhắn cho đàn ông đang ở Anh xa xôi.
【Chu tổng, ngủ ạ?】
Bên là mười giờ tối.
Mấy phút , Chu Thời Tự mới trả lời cô.
【Vừa tắm xong.】
【Ảnh】
Nhìn thấy bức ảnh hiển thị màn hình, trái tim Kiều Dư Ngưng khẽ run lên, cô lướt mắt quanh.
Mèo con Kute
Thấy ai chú ý đến phía cô, cô mới dám mở ảnh .
Người đàn ông trong ảnh để trần nửa , da vẫn còn vương những giọt nước, đường nét cơ bắp săn chắc hiện rõ ánh đèn vàng ấm áp trong phòng, trông vô cùng bắt mắt.
Kiều Dư Ngưng hai giây nhanh chóng thoát .
【Anh thể chú ý một chút , sợ bên cạnh em ?】
Người ở bên cạnh, còn trêu chọc cô từ xa.
Chu Thời Tự: 【Tin rằng đại tiểu thư sẽ để khác thấy cơ thể của .】
Chu Thời Tự: 【Mấy ngày gặp, nhớ ?】
Kiều Dư Ngưng: 【Không, nhớ.】
Kiều Dư Ngưng: 【Bây giờ em chỉ nhớ những bộ lễ phục cao cấp mà em sắp thấy thôi.】
Chu Thời Tự nhếch môi , lười biếng tựa đầu giường, 【 thì nhớ em .】
【Gọi video nhé?】
Kiều Dư Ngưng chỉ sợ giây tiếp theo sẽ gọi video, cô nhanh chóng gõ chữ màn hình.
【Không , ở đây em tiện lớn tiếng.】
【Đợi em xuống máy bay sẽ gọi video cho .】
Chu Thời Tự khẽ thở dài, miễn cưỡng đồng ý với cô.
【Được thôi, em .】
【Đi Paris định ở bao lâu?】
Kiều Dư Ngưng: 【Bây giờ còn chắc , thể là ba ngày, cũng thể là một tuần.】
Chu Thời Tự: 【Công việc bên sắp kết thúc , đợi qua đó tìm em.】
Mắt Kiều Dư Ngưng cong lên vì ngạc nhiên.
【Thật ạ?】
【Vậy em đợi ở Paris nhé, bao giờ qua?】
Trong từng câu chữ đều toát lên sự phấn khích thể che giấu.
Giọng điệu nôn nóng khiến Chu Thời Tự khỏi bật .
【Nhớ đến ?】
Hơn một tuần gặp, Kiều Dư Ngưng sẵn lòng những lời để dỗ vui.
【Nhớ, đặc biệt nhớ.】
【Nên mau chóng qua đây với em nhé~】
Chu Thời Tự: 【Tuân lệnh, đại tiểu thư.】
Chu Thời Tự: 【Không em ở bên cạnh, buổi tối chẳng ngủ ngon giấc .】
Trong mắt Kiều Dư Ngưng tràn ngập ý , giọng điệu trơn tru.
【Anh lắm, em mới tin.】
Không ở bên cạnh động tay động chân, cô ngủ ngon hơn nhiều.
“Này!”
Đột nhiên, một bóng xuất hiện phía , một bàn tay vẫy vẫy mắt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-sung-day-dua-treu-choc-anh-kho-kim-long-dong-tam/chuong-100-nho-anh-roi.html.]
“Kiều Dư Ngưng, thật trùng hợp, gặp .”
Nghe tiếng, Kiều Dư Ngưng ngẩng đầu lên, trong ánh mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, “Trần Mạt Hinh, ở đây?”
Cô và cô đúng là duyên, cũng gặp.
“Tớ Paris chứ .” Trần Mạt Hinh tiện thể xuống bên cạnh cô, bắt chuyện, “Điểm đến của giống tớ ?”
“Cậu cũng xem tuần lễ thời trang ?”
Kiều Dư Ngưng nhấn nút khóa màn hình điện thoại, buộc ngừng trò chuyện với Chu Thời Tự.
“ .”
Trần Mạt Hinh nhận câu trả lời khẳng định của cô, vui vẻ , “Tuyệt quá, bạn đồng hành .”
“Cậu ở khách sạn nào?”
Kiều Dư Ngưng trả lời mà hỏi ngược : “Cậu định gì?”
Trần Mạt Hinh buột miệng : “Đương nhiên là ở cùng khách sạn với , thì tớ ở một cô đơn lắm.”
Kiều Dư Ngưng: “...”
Thấy cô im lặng, Trần Mạt Hinh vỗ cánh tay cô giục, “Nói mau, tớ đổi khách sạn ngay đây.”
Kiều Dư Ngưng, “Khách sạn do ban tổ chức sắp xếp.”
Vừa dứt lời, động tác cầm điện thoại của Trần Mạt Hinh khựng , “Vậy cần đổi nữa, khách sạn của tớ cũng là do họ sắp xếp.”
“Cậu ngại ở chung phòng với tớ ?” Cô thăm dò hỏi.
“Ngại.” Kiều Dư Ngưng từ chối thẳng thừng.
Trần Mạt Hinh đúng là một chiếc đài phát thanh, miệng thể ngừng nghỉ suốt hai mươi bốn tiếng.
Cô sợ thời gian ngủ buổi tối của đều cô chiếm dụng, ngay cả một khoảnh khắc yên tĩnh cũng .
Trần Mạt Hinh bĩu môi vui, “Vậy tớ ở phòng bên cạnh , cũng tiện.”
Cô đó cảm thán, “Tuyệt thật, chuyến Paris của tớ còn cô đơn nữa .”
“Sớm cũng , tớ nên nhắn tin hỏi mới .”
Kiều Dư Ngưng: “Bây giờ cũng muộn.”
“Cũng đúng.” Trần Mạt Hinh đổi giọng đột ngột, “Cậu nãy chuyện với ai mà mặt tươi roi rói thế?”
Kiều Dư Ngưng bình thản : “Không ai.”
“Đừng lừa tớ.” Trần Mạt Hinh rõ ràng tin lời biện minh , “Vẻ mặt của nãy, đừng hòng thoát khỏi mắt tớ.”
“Thật thà khai báo , đang yêu .”
Thần thái của cô nãy cô quá quen thuộc, rõ ràng là đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt.
Kiều Dư Ngưng tinh nghịch liếc mắt đưa tình với cô , “Cậu đoán xem.”
“Tớ đoán chắc chắn là .” Trần Mạt Hinh tra hỏi cô, “Là ai, đó tớ quen ?”
“Đến lúc đó sẽ .” Kiều Dư Ngưng cố vẻ bí ẩn, khơi gợi sự tò mò của cô , “Hai hôm nữa sẽ đến Paris tìm tớ, lúc đó mời chúng tớ ăn cơm.”
Trần Mạt Hinh: “???”
“Tại là tớ mời?”
Kiều Dư Ngưng vô tư nhún vai, “Nếu tò mò về , thì cũng thể mời.”
“Tớ, mời.” Trần Mạt Hinh tình nguyện, nghiến răng đồng ý.
Cô xem thử, mắt của cô hơn cô một chút nào .
Đừng vết xe đổ của cô , tìm một chỉ trọng tiền tài.
Còn vài phút nữa là đến giờ lên máy bay, Kiều Dư Ngưng tiếp tục trò chuyện phiếm với cô , “Còn thì , gần đây quen bạn trai mới ?”
“Nếu , tớ còn Paris một ?” Trần Mạt Hinh thở dài một tiếng, “Bây giờ tớ dám dễ dàng bắt đầu một mối quan hệ nào nữa.”
“Cuối cùng đều là lãng phí tình cảm và thời gian của tớ thôi.”
Kiều Dư Ngưng đỗi hài lòng gật đầu, “Bị thiệt hai vẫn ích đấy chứ, xem bây giờ, trưởng thành lên nhiều .”
“Cậu cũng thiệt như tớ ?” Trần Mạt Hinh nhiệt tình, “Tớ thể giới thiệu cho một đàn ông kiểu như bạn trai cũ của tớ.”
Kiều Dư Ngưng: “...”
Cô bệnh gì trong đầu , mới nghĩ đến việc tìm một kẻ ăn bám phụ nữ.
“Cảm ơn, cần.”
Nếu Chu Thời Tự mà , chắc chắn sẽ dặn dò cô, bảo cô ít qua với cô hơn.