Ngọt ngào, quyến rũ! Tiểu yêu tinh trọng sinh của Lệ gia đã trở lại! - Chương 57: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:37:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kẻ rác rưởi si tâm vọng tưởng
Hạ Uyển Nhi thấy tin nhắn điện thoại tức giận vỗ bàn, "Tinh Ngữ! Dám cướp thính giả của ! Con tiện nhân!"
Thấy Hạ Uyển Nhi tức giận như , Giang Nhã Cầm bên cạnh hiến kế cho cô , "Con gái, đừng nóng vội, cho dù cô giỏi giang đến mấy, vẫn thể giỏi hơn tiền ?"
Hạ Uyển Nhi vỗ bàn ôm tay kêu đau, sắc mặt lập tức từ âm u chuyển sang tươi tỉnh.
Hai con , vẻ mặt đắc ý của Hạ Uyển Nhi hiện lên, " , chẳng qua chỉ là một con tiện nhân dám lộ mặt, ném tiền đập c.h.ế.t cô là ."
"Có tí chuyện nhỏ mà giữ bình tĩnh như ." Giang Nhã Cầm bên cạnh lắc đầu, "Thế mà phu nhân nhà giàu chứ."
Bị Giang Nhã Cầm trách móc, Hạ Uyển Nhi lộ rõ vẻ vui.
"Ôi ơi, chẳng con con Tinh Ngữ với con Hạ Tri Vãn đó chọc tức ~ Mẹ yên tâm , con nhất định sẽ gả gia đình giàu nhất Hoa Quốc."
Nghe , Giang Nhã Cầm cưng chiều nắm lấy tay Hạ Uyển Nhi, vẻ mặt đầy lo lắng.
" bây giờ Hạ Tri Vãn gả nhà họ Lệ lâu như , thái độ của nó gần đây bất thường như thế, xảy chuyện gì ? Thiếu gia nhà họ Lục đó rốt cuộc đáng tin cậy ?"
Hạ Tri Vãn đây đừng đến đ.á.n.h , ngay cả lời nặng lời cũng , cứ y như thể ai gì thì .
bây giờ nó chỉ động tay đ.á.n.h Hạ Uyển Nhi, mà còn tàn nhẫn hơn , điều khiến Giang Nhã Cầm nhận một điều bất thường.
"Mẹ, con tiện nhân đó gần đây chỉ là ghen với Lục Trạch Minh thôi, sớm muộn gì gia sản nhà họ Lệ cũng sẽ thuộc về chúng thôi, yên tâm ."
Thấy Hạ Uyển Nhi vẻ mặt tự tin, Giang Nhã Cầm tuy lo lắng nhưng vẫn gật đầu.
"Mẹ chỉ chờ cùng Uyển Nhi của hưởng phúc thôi."
Trong Uyển Hàn Viên, Hạ Tri Vãn ngủ dậy thấy vài tin nhắn điện thoại, cô khỏi giường gọi điện cho Lâm Tịch.
Điện thoại gần như nhấc máy ngay lập tức, giọng bên rõ ràng cũng mang theo vẻ ngái ngủ, "Vãn Vãn."
"Đi mua sắm , hẹn nào~"
Nghe mua sắm, giọng bên rõ ràng hưng phấn hẳn lên, "Địa chỉ, đến ngay đây."
Cơn mưa nhỏ buổi sáng tạnh, bầu trời bắt đầu quang đãng, khí ẩm ướt và trong lành mưa ùa đến.
Hai hẹn gặp tại một trung tâm thương mại, Hạ Tri Vãn xe gửi tin nhắn cho Lệ Tiêu Hàn.
"Chồng ơi, em bây giờ mua sắm với Tịch Tịch nhé, tối về nhà thể sẽ muộn một chút đó~"
Vừa cất điện thoại , tin nhắn của đàn ông gửi đến, "Được, chú ý an , thẻ ở trong túi em, cứ thoải mái chi tiêu."
Hạ Tri Vãn thắc mắc đeo túi nào, nhưng khi mở chiếc túi xách nhỏ màu trắng của , quả nhiên bên trong một tấm thẻ.
"Ôi trời, chồng ơi, mà đoán hôm nay em sẽ đeo chiếc túi , thần thánh quá mất."
Thấy tin nhắn của phụ nữ, khóe môi Lệ Tiêu Hàn giấu nụ , đương nhiên bảo bối của sẽ đeo túi nào, chẳng qua là nhét đầy thẻ tất cả các túi của cô mà thôi.
Và thư ký bên cạnh thấy dáng vẻ của Lệ Tổng mà sợ đến vỡ mật.
Tính khí của Lệ Tổng, đoán , nãy còn u ám như trời sắp mưa, bây giờ trong xanh ngàn dặm ?
Còn so với thư ký mới , những lão già trong phòng họp ngược tỏ vẻ hiểu .
Tình trạng của Lệ Tổng thế , chắc chắn là bảo bối của gửi tin nhắn đến .
Đáng tiếc là Trợ lý Diệp bây giờ thể thấy cảnh , mấy kẻ trong nhóm khi họp xong khó tránh khỏi hả hê một trận.
Lão Vương: "Trợ lý Diệp, chim cánh cụt đáng yêu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-quyen-ru-tieu-yeu-tinh-trong-sinh-cua-le-gia-da-tro-lai/chuong-57.html.]
Tổng Giám đốc Tôn: "Trợ lý Diệp chắc điện thoại đóng băng hết pin nhỉ, cũng thèm báo bình an cho mấy lão ca một tiếng."
Tổng Giám đốc Cao: "Ôi trời, mùa hè năm nay nhiệt độ cao đấy nhỉ, nóng đến nỗi khỏa chạy bộ luôn."
Tiểu Tôn, vẫn luôn im lặng trong nhóm, thấy lời Tổng Giám đốc Cao liền đột nhiên xuất hiện: "Tổng Giám đốc Cao, g.i.ế.c diệt tâm, đỉnh thật!"
Hiện tại Nam Cực sắp đến lúc lạnh nhất, đợt khoe khoang của Tổng Giám đốc Cao, thuộc về kỹ năng nâng cấp tối đa.
Trong nhóm "Trợ lý Diệp chịu khổ" chỉ thiếu pháo hoa nổ tưng bừng ăn mừng nữa thôi.
Ở một bên khác, Hạ Tri Vãn đến trung tâm thương mại hẹn với Lâm Tịch, Lâm Tịch cũng xuống xe, hai mật khoác tay trung tâm thương mại.
"Hôm nay tất cả chi tiêu đều do bà chủ Hạ đây thanh toán, Tiểu Tịch Tịch, đừng khách sáo với nhé."
Nghe Hạ Tri Vãn , Lâm Tịch lập tức hai mắt sáng rỡ, ơi, bạn là phú bà, ai mà hiểu sướng cỡ nào chứ.
" , tiền của Vãn Vãn chính là tiền của Lâm Tịch , sẽ khách sáo ."
Mặc dù sáng sớm mưa và điều hòa trong trung tâm thương mại bật mạnh, nhưng mùa hè suy cho cùng vẫn oi bức, nên hai mỗi một cây kem ăn dạo cũng thật nhàn nhã.
Hạ Tri Vãn thực gì cần mua, quần áo, túi xách trong nhà đều là những mẫu mới nhất theo mùa chuyên trách đưa đến tận nhà, thứ cô ăn mặc dùng đều cần tự mua.
là mua sắm, thì cứ mua tất cả những gì thích là , mua sắm bản nó là một việc thể mang niềm vui, thì cứ vui vẻ đến cùng là .
Hai cô gái phụ trách mua sắm, còn vệ sĩ phía thì phụ trách xách đồ.
So với dịch vụ gói ghém và giao tận nhà, Hạ Tri Vãn vẫn thích tự chọn lựa từng món, cảm thấy như hứng thú hơn. Cô chọn vài món ưng ý ở mỗi cửa hàng, thử nhiều phong cách khác .
Đi dạo vài cửa hàng xong, đồ trong tay vệ sĩ phía chất đầy, vì Hạ Tri Vãn liền để họ mang đồ về xe .
“Các cứ về xe đặt đồ xuống , hoặc là đợi chúng xe cũng , chúng tự dạo.”
Hai cô gái mua sắm, phía mấy vệ sĩ vạm vỡ theo, trong trung tâm thương mại quả thật chút nổi bật.
“Phu nhân, chúng đặt đồ xuống sẽ ngay.” Các vệ sĩ kiên quyết từ chối ý kiến của Hạ Tri Vãn rời .
Hạ Tri Vãn một tiếng cũng tiếp tục miễn cưỡng, dù vài bên cạnh bảo vệ cô và Tịch Tịch vẫn hơn.
Sau khi vệ sĩ , hai tiếp tục tùy ý dạo. Khi đến một cửa hàng khác, giọng Lâm Tịch đột nhiên reo lên đầy bất ngờ.
“Vãn Vãn, xem chiếc váy ?”
Nhìn theo ánh mắt Lâm Tịch, chỉ một cái liếc mắt Hạ Tri Vãn thấy chiếc váy vô cùng lộng lẫy.
Bản cô thường mặc váy dài, nhưng loại váy ngắn gợi cảm như thế là sở thích của Lâm Tịch.
Phong cách gợi cảm nhẹ nhàng, mất sự trang nhã, thể tôn lên vóc dáng và khí chất của mặc.
Mèo Dịch Truyện
“Bạn của tớ đúng là mắt , chiếc váy , mặc chắc chắn mê ly.” Hạ Tri Vãn chân thành khen ngợi, và Lâm Tịch quả thật cũng thích chiếc váy .
Một nhân viên bên cạnh thấy hai vị khách hứng thú với chiếc váy liền lập tức tiến lên giới thiệu.
“Hai vị tiểu thư thật sự mắt độc đáo, chiếc váy là tác phẩm tâm đắc nhất của nhà thiết kế cửa hàng chúng , chỉ một chiếc duy nhất, độc nhất vô nhị.”
“Tịch Tịch, mau thử xem .” Hạ Tri Vãn thúc giục Lâm Tịch phòng thử đồ, mới sang với nhân viên.
“Lấy chiếc , quẹt thẻ.”
Dáng Lâm Tịch , thật cần thử cũng là sẽ , nhưng chiếc váy tương đối đắt hơn những bộ quần áo mua đó, Hạ Tri Vãn sợ cô sẽ ngại nên mới âm thầm chuẩn thanh toán.
“Ấy, khoan .”