"Rầm" một tiếng, Lệ Tiêu Hàn đá Lục Trạch Minh ngã xuống đất, "Mày cũng xứng gọi tên Vãn Vãn của tao !"
"Ông xã~ Anh về ~" Hạ Tri Vãn từ phía vòng tay ôm eo đàn ông, nũng nịu.
Giọng mềm mại đến mức Lục Trạch Minh từng thấy bao giờ.
Ánh mắt Lục Trạch Minh chút chấn động, Hạ Tri Vãn chuyện hóa cũng thể êm tai đến ?
Sao khi ở mặt luôn tỏ vẻ lạnh lùng xa cách!
Thấy ! Hạ Uyển Nhi sai chút nào.
Người phụ nữ quả nhiên thích giả bộ đoan trang!
Lục Trạch Minh trong lòng khinh thường Hạ Tri Vãn hết mực, nhưng ngoài mặt dám bất cứ lời nào.
"Ừm, bé cưng tên trộm chính là ?" Lệ Tiêu Hàn ôm Hạ Tri Vãn lòng, giọng điệu mang theo cảm giác khó tả.
" đó ông xã, trộm tài liệu mật của nhà đó~"
Hạ Tri Vãn như lập công, báo cáo với Lệ Tiêu Hàn tin tức cô điều tra .
"Hắn còn mua chuộc con gái của quản gia Chu, chính là Chu Lệ Lệ đó, xem trong tay , còn cả bản đồ nhà nữa."
Hạ Tri Vãn chỉ tờ giấy đất cho Lệ Tiêu Hàn xem, khuôn mặt nhỏ đầy vẻ tự hào.
"Vãn Nhi." Một tiếng gọi khiến sắc mặt Lệ Tiêu Hàn tối sầm vang lên.
Lúc , Lục Trạch Minh đang sấp đất, ôm n.g.ự.c với vẻ mặt đau khổ Hạ Tri Vãn.
"Bây giờ thật sự cách nào đưa em , nếu em cứ oan uổng cho như mà thấy vui hơn thì cũng , nhưng em bây giờ là nhà họ Lệ , đừng tiếp tục sai lầm nữa."
"..."
Lục Trạch Minh đúng là giở trò ly gián, khiến Hạ Tri Vãn bật .
Mà cái kiểu kịch thường do xanh ? Cái ... đàn ông cũng ?
Tra xanh?
Hạ Tri Vãn sắp nhịn , nhưng chuyện dừng ở đó.
Lục Trạch Minh tiếp tục : "Lệ gia, chỉ coi Vãn Nhi như em gái của , nhưng Vãn Nhi... haizz!"
Lục Trạch Minh cảm thấy, tiếng thở dài của thể hiện đầy đủ sự bất lực của một trai.
Người tự nhận là em gái thích , quả thật bất lực mà.
"..."
chỉ khiến Hạ Tri Vãn bật , ngay cả Lệ Tiêu Hàn, luôn nghiêm nghị bên ngoài, cũng nhịn .
Mèo Dịch Truyện
Chả trách Vãn Vãn tên trộm đầu óc vấn đề, Lục Trạch Minh đầu óc đúng là thông minh cho lắm.
Ở ngay mặt đổ cho Hạ Tri Vãn, đúng là ngu ngốc hết chỗ .
"Vãn Vãn, đây là trai em ?" Lệ Tiêu Hàn giả vờ nghiêm túc Hạ Tri Vãn.
Còn Hạ Tri Vãn ngoan ngoãn tựa lòng đàn ông.
"Ông xã, em chỉ một Hàn thôi, trai nào khác ~"
Lệ Tiêu Hàn và Hạ Tri Vãn thèm để ý đến Lục Trạch Minh, chỉ trò chuyện với .
"Vậy Vãn Vãn, tên trộm trong nhà nên xử lý thế nào đây?"
Lệ Tiêu Hàn giao quyền xử lý Lục Trạch Minh cho Hạ Tri Vãn là tư tâm.
Anh xem, đối với Lục Trạch Minh, Vãn Vãn thật sự thấu .
Hạ Tri Vãn dựa lòng Lệ Tiêu Hàn, suy nghĩ nghiêm túc một chút, "Trộm thì đương nhiên giao cho chú cảnh sát , chúng là công dân , tuân thủ pháp luật mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-quyen-ru-tieu-yeu-tinh-trong-sinh-cua-le-gia-da-tro-lai/chuong-27-tra-tra-xanh.html.]
Đối với lời Hạ Tri Vãn , Lệ Tiêu Hàn cảm thấy tệ.
Anh vốn trực tiếp thiến , nhưng vì Vãn Vãn , thì cứ theo lời Vãn Vãn .
Anh liếc vệ sĩ, "Còn mau theo lời Phu nhân!"
"Vâng." Vệ sĩ đáp lời, kéo đầy bùn đất đó dậy và đưa ngoài.
Nghe thấy hai giao cho chú cảnh sát, Lục Trạch Minh mới hoảng sợ.
"Lệ gia, sai , cầu xin ngài nể mặt cha mà tha cho ."
"Vãn Nhi, từng cứu em đó, em thể lấy oán báo ân chứ!"
Hạ Tri Vãn và Lệ Tiêu Hàn đều tại chỗ, thậm chí thèm liếc một cái.
Đợi đến khi Lục Trạch Minh vệ sĩ kéo khuất bóng, Hạ Tri Vãn mới thở phào một .
"Vãn Vãn, đang nghĩ gì ?" Thấy vẻ mặt thất thần của Hạ Tri Vãn, giọng Lệ Tiêu Hàn yếu vài phần.
Chẳng lẽ trong lòng cô vẫn còn luyến tiếc đó ?
"Em đang nghĩ, thế nào để hành hạ một mới là hả nhất."
Lúc , trong lòng Hạ Tri Vãn tràn ngập oán hận dành cho hai , Lệ Tiêu Hàn hỏi cô liền thuận miệng .
lời thốt , Hạ Tri Vãn liền phản ứng .
Cô chút căng thẳng ngẩng đầu đàn ông mặt, sợ rằng sẽ nghĩ cô là lòng độc ác.
Lệ Tiêu Hàn phản ứng gì, chỉ ánh mắt tối sầm , "Vãn Vãn đang đến nãy ?"
"Ừm, chỉ ." Hạ Tri Vãn ngừng , "Ông xã thấy em là độc ác ?"
"Không ." Lệ Tiêu Hàn đưa tay xoa đầu Hạ Tri Vãn, "Bé cưng của là lương thiện đáng yêu nhất mà."
"Có những xứng đáng sống đời , nên, bé cưng của thể quyết định sống c.h.ế.t của họ, lo tất cả."
Lệ Tiêu Hàn tại khi đổi thái độ, Hạ Tri Vãn thù hận lớn đến với Lục Trạch Minh.
dù là vì lý do gì, Vãn Vãn của gì cũng .
Nghe Lệ Tiêu Hàn , Hạ Tri Vãn cẩn thận suy nghĩ, nãy cô chỉ một g.i.ế.c Lục Trạch Minh.
nghĩ đến những tra tấn trong kiếp và cái c.h.ế.t của Lệ Tiêu Hàn, Hạ Tri Vãn thấy g.i.ế.c c.h.ế.t thật quá dễ dàng.
Đặc biệt là đối phó với những loại như Lục Trạch Minh và Hạ Uyển Nhi, thì nên để bọn họ chịu đủ giày vò mới c.h.ế.t từ từ.
"Ông xã, đúng, bọn họ xứng đáng sống đời ."
đó giọng điệu của cô trở nên kiên định, " cái c.h.ế.t đau khổ bằng việc sống."
Lần đầu tiên thấy cô gái giọng điệu lạnh lùng như , Lệ Tiêu Hàn chỉ cảm thấy xót xa cho cô.
"Được, bé cưng gì cũng , ông xã luôn ở đây."
Lệ Tiêu Hàn ôm Hạ Tri Vãn trong vườn, lòng từ nỗi bất an lúc nãy trở nên quang đãng.
Vừa thấy đàn ông đó xuất hiện trong vườn, lòng Lệ Tiêu Hàn thấp thỏm.
Mặc dù Vãn Vãn vô yêu , nhưng khi cô cùng Lục Trạch Minh, trong lòng vẫn cảm giác đủ .
Một từ nhỏ nâng niu như báu vật, mười mấy tuổi tạo dựng cơ nghiệp trong giới kinh doanh, đầu tiên cảm thấy bằng một .
Chỉ vì lựa chọn ban đầu của Vãn Vãn là đó.
Mặc dù cô gái cô bao giờ thích , nhưng cho đến bây giờ, Lệ Tiêu Hàn mới yên tâm.
Người phụ nữ của , rốt cuộc, giờ vẫn luôn là phụ nữ của .
---