Ngọt ngào, quyến rũ! Tiểu yêu tinh trọng sinh của Lệ gia đã trở lại! - Chương 22: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:36:44
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẳng thắn đối mặt

 

Vì đeo tai , cái giọng the thé trong phim truyền hình tràn ngập khắp đầu Hạ Tri Vãn. "Hy phi hồi cung~"

 

Hạ Tri Vãn giọng kết hợp với nhạc nền khiến cả chút kích động. Nếu vì cơ thể vẫn còn ê ẩm, cô hận thể lập tức quỳ xuống bái lạy nương nương một cái.

 

Bộ phim truyền hình xem nhiều , nhưng mỗi xem đến đây đều kích động như .

 

Ngay khi Hạ Tri Vãn đang hưng phấn, bàn tay đang cầm khoai tây chiên một cảm giác lạnh lẽo chạm . Cô giật , vội vàng rụt tay sang bên cạnh.

 

Bên cạnh giường, một đàn ông cúi xuống, đối mặt với vẻ mặt còn kinh hãi của Hạ Tri Vãn. "Chồ..." Lời của Hạ Tri Vãn còn kịp .

 

Nửa miếng khoai tây chiên vị xanh liền môi đàn ông đưa đến bên miệng Hạ Tri Vãn. Lệ Tiêu Hàn nhướng mày, giữ lấy gáy Hạ Tri Vãn để hương vị xanh lan tỏa đầu lưỡi hai .

 

Cho đến khi hương vị xanh tan biến hết, đàn ông mới luyến tiếc buông khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô.

 

"Ông xã, , , về ?" Hạ Tri Vãn che miệng, bầu trời bên ngoài vẫn còn sáng.

 

Tuy cô hiểu chuyện công ty, nhưng tổng tài đều bận ? Vì Tịch Tịch luôn than phiền bố cô bé quan tâm , nên Hạ Tri Vãn nghĩ A Hàn chắc chắn sẽ bận hơn. Dù công ty của A Hàn lớn hơn nhà Tịch Tịch nhiều.

 

"Anh về, bảo bối vui ?" Đôi mắt Lệ Tiêu Hàn nhuốm một chút thất vọng, khiến Hạ Tri Vãn mềm lòng đến mức tan chảy.

 

dậy giường, vòng tay ôm lấy cổ đàn ông, vuốt ve đầu Lệ Tiêu Hàn cứ như vuốt ve một chú cún con. "Không , A Hàn thể về sớm em đặc biệt vui."

 

Khóe miệng đàn ông nhếch lên một độ cong, hai tay ôm lấy vòng eo thon của cô. "Vậy thì , còn tưởng Vãn Vãn là kiểu phụ nữ 'ăn sạch sành sanh quên béng' chứ."

 

Mùi " xanh" trong lời còn nồng hơn cả khoai tây chiên xanh Hạ Tri Vãn ăn. Nghe lời , Hạ Tri Vãn giận dỗi rời khỏi vòng tay đàn ông, nhưng eo giữ chặt.

 

"Rốt cuộc là ai 'ăn sạch' ai chứ, hừ, ... chỗ đó... bây giờ vẫn còn ê ẩm đây ..."

 

"Vẫn còn khó chịu ?" Nghe lời tố cáo đầy tủi của cô, giọng Lệ Tiêu Hàn đầy vẻ tự trách.

 

Rõ ràng khi cô ngủ say bôi t.h.u.ố.c cho cô . Hơn nữa kiềm chế, chỉ nhẹ nhàng dỗ dành Vãn Vãn... một hai ba bốn... chừng mấy ...

 

"Xin bảo bối, là ông xã sai ." Lệ Tiêu Hàn đau lòng cúi bế Hạ Tri Vãn kiểu công chúa lên, "Ông xã bôi cho em nữa nhé."

 

Bôi? Thuốc? Vậy chẳng ... Thẳng thắn đối mặt ?

 

Hạ Tri Vãn hoảng loạn lắc đầu, "Không cần cần, ông xã để em nghỉ một tuần là ."

 

Một tuần là Hạ Tri Vãn sớm nghĩ kỹ , gì cũng thể liên tục nữa. Ngày nào cũng "tập thể dục"... thì sắp "hư" mất ...

 

Lệ Tiêu Hàn vốn dĩ áy náy, lời cô một tuần là phản bác. cúi đầu đôi mắt long lanh như sương của cô trong lòng thể phản bác. "Được, để bảo bối nghỉ ngơi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-quyen-ru-tieu-yeu-tinh-trong-sinh-cua-le-gia-da-tro-lai/chuong-22.html.]

 

"Chụt~ A Hàn thật ~~~" Một nụ hôn lướt nhẹ như chuồn chuồn đạp nước rơi môi Lệ Tiêu Hàn, chỉ thể bất lực cô.

 

"Đói ? Có xuống ăn cơm ?"

 

Nghe thấy nhắc đến cơm, Hạ Tri Vãn liền phấn chấn tinh thần, "Muốn! Ông xã mau bế em đồ, em đói từ sớm ."

 

Vừa chỉ lo xem phim truyền hình, đồ ăn vặt thực cũng ăn bao nhiêu.

 

"Đói ăn cơm?" Người đàn ông đang ôm Hạ Tri Vãn về phía phòng đồ nhíu mày, trong mắt tràn đầy sự hung dữ, "Là Vương Ma Ma mang lên ?"

 

"Không ." Hạ Tri Vãn hai tay ôm lấy cổ Lệ Tiêu Hàn thể vẫy tay nên chỉ lắc đầu. "Là em với Vương Ma Ma, Vương Ma Ma ."

 

"Bảo bối đói ?" Nghe cô , Lệ Tiêu Hàn tuy hiểu, nhưng ánh mắt hung dữ tan biến.

 

Hạ Tri Vãn dựa đầu vai đàn ông, hổ đến mức giọng khẽ. "Cũng đói lắm, chỉ là... Vương Ma Ma đoán lý do em... dậy... ..."

 

Mèo Dịch Truyện

Mỗi ngày ban ngày đều ngủ giường, còn "dâu tây" nhỏ, cái mà để Vương Ma Ma thấy, chẳng sẽ ngại c.h.ế.t .

 

Nói đến đây, Lệ Tiêu Hàn những vết hằn chiếc cổ trắng ngần của cô liền hiểu . "Hóa bảo bối của là vì hổ dám gặp khác."

 

Lệ Tiêu Hàn nghiêng mặt về phía Hạ Tri Vãn đang dựa vai , mở lời như mê hoặc, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

 

Không , Hạ Tri Vãn bỗng nhiên cảm thấy đàn ông "bỏ bùa". Nếu thì tại cảm thấy chỉ một câu đơn giản của cũng thể lay động trái tim .

 

"A Hàn, mau đặt em xuống, em đồ, đói quá." Hạ Tri Vãn suýt chút nữa mê hoặc, cứng nhắc chuyển chủ đề nhanh chóng thoát khỏi vòng tay đàn ông.

 

Nhìn vẻ mặt đỏ bừng của cô, Lệ Tiêu Hàn một nữa đắm chìm.

 

Hạ Tri Vãn khi vệ sinh cá nhân đơn giản tìm mãi thấy một bộ quần áo nào thể che dấu vết cổ. Dù cũng là mùa hè, ai mặc áo cao cổ chứ.

 

Dưới sự phản đối kịch liệt của cái bụng, Hạ Tri Vãn đành từ bỏ ý định che những dấu vết đó.

 

"Ông xã, em xong , chúng xuống ăn cơm thôi."

 

"A!" Vừa mới đến bên cạnh Lệ Tiêu Hàn, Hạ Tri Vãn bế bổng lên nữa.

 

"Bảo bối chân mỏi, ông xã bế em xuống."

 

"Ông xã, em, em tự mà." Hạ Tri Vãn giãy giụa tự nhưng ôm chặt cứng.

 

"Hử? Tự ?" Lệ Tiêu Hàn ghé sát tai cô. "Vậy tối nay chúng ... tiếp tục nhé?"

 

---

Loading...