“Ục… ục…”
Mèo Dịch Truyện
Bóng tối vô tận cùng với tiếng gầm thét của nước biển dường như nuốt chửng bộ linh hồn Hạ Tri Vãn.
Cảm giác nghẹt thở mạnh mẽ ập đến như thủy triều, cô như một áp lực khổng lồ trói chặt, mỗi hít thở đều trở nên vô cùng khó khăn.
Thì khi c.h.ế.t, vẫn còn cảm giác đau đớn rõ ràng đến thế.
Vậy còn Lệ Tiêu Hàn thì ?
Anh bây giờ đang ở ?
Hạ Tri Vãn trong bóng tối loạn xạ vươn hai tay, cố gắng nắm lấy thứ gì đó.
Đột nhiên, cảm giác nghẹt thở mạnh mẽ biến mất dấu vết trong chớp mắt, cứ như một luồng sức mạnh bí ẩn rút .
“Lệ Tiêu Hàn!”
Tiếng vang vọng trong căn phòng trống trải, Hạ Tri Vãn bỗng nhiên mở bừng mắt.
Cổ họng cô chẳng axit sunfuric ăn mòn, thể phát âm thanh nữa ?
Sao bây giờ cô thể rõ ràng gọi tên đàn ông đó?
Cô hoảng hốt vén chăn lên, đưa tay sờ đôi chân đáng lẽ mất cảm giác vì gãy từ lâu.
ống quần ngủ, cảm giác chạm hai chân chân thực đến lạ.
Cô vui mừng đến phát , chân cô vẫn còn, và cô cũng thể phát âm thanh.
Chẳng lẽ khi c.h.ế.t, thứ của kiếp sẽ đặt và đầu thai nữa ?
Ánh nắng chói chang chiếu mặt cô, cảm giác ấm áp khiến cô thấy thật chân thực.
Người như cô thì thể thiên thần nhỉ.
Vậy cô thấy ánh sáng rực rỡ chói lòa đến thế?
Hơn nữa, môi trường khi c.h.ế.t giống hệt môi trường cô từng sống.
Nơi cô đang ở lúc thực sự giống căn phòng trong Trang viên Lệ gia mà cô sống khi kết hôn với Lệ Tiêu Hàn.
Nghĩ đến Lệ Tiêu Hàn, nghĩ đến những lời cô kịp khi c.h.ế.t, Hạ Tri Vãn vội vàng dậy khỏi giường tìm .
Không bây giờ linh hồn đàn ông ở , lẽ còn gặp cô nữa.
Không vì trở thành linh hồn , Hạ Tri Vãn cảm thấy chao đảo ngay khi dậy.
Cảm giác giống như mới xuống giường và nhiều ngày bất động.
Cô cố gắng hết sức mở cửa phòng, nhưng cẩn thận ngã sấp mặt ngoài cửa.
"Á!" Mắt cá chân trẹo, cô đau đến mức hít một khí lạnh.
" là xui xẻo, ma mà vẫn xui xẻo thế ." Cô lẩm bẩm tính dậy, nhưng đột nhiên sững sờ tại chỗ.
Ma quỷ đau ?
"Cô Hạ, cô tỉnh ư? Sao ngã ở đây! Nhanh, đỡ cô dậy."
Vương Ma Ma thấy tiếng động lầu vội vàng chạy lên thì thấy cảnh Hạ Tri Vãn đang cứng đờ sàn nhà.
"Cô Hạ, cuối cùng cô cũng tỉnh , mà chắc chắn sẽ vui."
Vương Ma Ma đỡ Hạ Tri Vãn đến bên giường, nhưng vẻ mặt Hạ Tri Vãn vẻ ngây dại.
"Vương Ma Ma, bà... thấy ?"
"Cô Hạ, cô... khó chịu chỗ nào ư? Sao thấy cô chứ?"
Vương Ma Ma vẻ hoảng sợ, Hạ Tri Vãn đang mê sảng với vẻ mặt đầy lo lắng.
Vương Ma Ma là chuyên chăm sóc Hạ Tri Vãn, và cũng là thường xuyên vun vén cho cô và Lệ Tiêu Hàn trong kiếp .
Hạ Tri Vãn nghi ngờ đầu óc úng nước khi rơi xuống biển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-quyen-ru-tieu-yeu-tinh-trong-sinh-cua-le-gia-da-tro-lai/chuong-2-trong-sinh.html.]
Nếu , linh hồn của cô thể sống thấy chứ?
Hay là... Vương Ma Ma cũng c.h.ế.t... ?
, Vương Ma Ma cũng thể c.h.ế.t ?
Cô dùng sức lắc lắc đầu, đó véo đùi , cảm giác đau đớn dữ dội khiến đầu óc cô tỉnh táo hơn một chút.
"Vương Ma Ma." Toàn Hạ Tri Vãn như sôi sục, cô lắp bắp hỏi Vương Ma Ma.
" ở đây bao lâu ?"
"Cô Hạ, kể từ khi cô đến đây đều do chăm sóc cô, cô và kết hôn hơn nửa năm ."
Vương Ma Ma tuy thắc mắc về những câu hỏi của cô, nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời.
Nghe lời Vương Ma Ma, tim Hạ Tri Vãn đập nhanh như bay, cô dám tin mà cẩn thận quanh.
Trong căn phòng trống rỗng chỉ một chiếc giường, gì khác.
Bốn góc giường đều bọc , sàn nhà cũng phủ kín bằng lớp xốp dày.
Cảnh tượng căn phòng chính là "nhà tù" mà Lệ Tiêu Hàn đặc biệt chuẩn cho cô nhiều cô tìm cách tự sát.
Cô thật sự về thời điểm khi hai kết hôn đầy một năm.
Quay về khi thứ vẫn còn kịp cứu vãn!
Cô mềm nhũn chân phịch xuống giường, vẻ mặt hoảng sợ vui sướng như tái sinh.
"Cô chủ, cô chứ? Sao sắc mặt cô khó coi ?"
Vương Ma Ma gương mặt trắng bệch của Hạ Tri Vãn đầy lo lắng.
"Rầm."
Tiếng đồ vật rơi xuống đất vang lên kéo Hạ Tri Vãn từ trạng thái hoảng hốt trở về với thực tại.
Lệ Tiêu Hàn ở cửa, đồ vật tay rơi vãi khắp nơi.
Đôi mắt đàn ông đỏ ngầu phụ nữ đang im lặng giường.
Cô cuối cùng cũng tỉnh .
"Tiên sinh, cô Hạ thể quá yếu, chuẩn chút canh gà bồi bổ cho cô ."
Người đàn ông hề phản ứng, chỉ vẫn chằm chằm giường, nhưng trong lòng dậy sóng dữ dội.
Vương Ma Ma xong liền rời khỏi phòng, gian lầu hai chỉ còn một sự tĩnh lặng bao trùm.
Lại một nữa thấy Lệ Tiêu Hàn, cảm giác của Hạ Tri Vãn thật chân thực.
Trời xanh thật sự cho cô một cơ hội để sửa chữa ?
Cô rằng cô sai , cô tất cả sự thật khi chuyện vỡ lở, cô mới nhận sai lầm đến mức nào.
Cô rằng cô yêu , từ lúc nào yêu mất .
cô cố chấp tin những lời đáng tin, vì những lý do bịa đặt mà luôn kìm nén nội tâm .
Cô còn nhiều điều ...
kịp mở lời, đôi mắt Hạ Tri Vãn ngập tràn nước mắt.
Nhìn đàn ông ngoài phòng cử động, cô khập khiễng dậy đến cửa phòng.
Lệ Tiêu Hàn động tác của phụ nữ, đau lòng c.h.ế.t.
Thế nhưng.
Anh cứ nghĩ cô như đến để đóng cửa, trong ánh mắt ngoài sự đau lòng còn sự thất vọng sâu sắc mà đang cố gắng kìm nén.
Cô vẫn luôn như ...
Thậm chí còn cho một cái.
---