Ngọt ngào, quyến rũ! Tiểu yêu tinh trọng sinh của Lệ gia đã trở lại! - Chương 13: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:36:35
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiên sinh, cũng thể hầu hạ
Hạ Tri Vãn cạnh nhà bếp, ánh mắt phụ nữ mặc váy ngắn, búi tóc, thái độ kiêu căng ngạo mạn bên trong, vẻ mặt khó chịu.
Người chỉ mắng cô là đồ điên, lăng mạ Má Vương, mà còn vẻ như cô ý đồ khác với Lệ Tiêu Hàn.
Ngày Má Vương thương, Hạ Tri Vãn chuyện tuyệt đối đơn giản.
ngờ, kẻ ỷ thế h.i.ế.p chỉ là một cô gái mới ngoài hai mươi.
Cô còn tưởng sẽ là thứ gì đó khó đối phó.
Nghe Chu Lệ Lệ những lời bẩn thỉu trong bếp, Hạ Tri Vãn khẽ ho một tiếng, tỏ rõ sự hiện diện của .
“Thái thái.” Hai cô, Má Vương hoảng hốt khẽ cúi .
Còn Chu Lệ Lệ thì khinh thường cô. “Hạ tiểu thư, cho cô ngoài , cô đừng gây chuyện nữa.”
Với giọng điệu lệnh đó, cô gọi cô là Thái thái, mà là Hạ tiểu thư.
Nghe thấy lời , Hạ Tri Vãn chọc tức đến bật .
Cô khẽ Chu Lệ Lệ, trong mắt đầy nghi hoặc và khó hiểu.
“Mấy ngày nay ngủ nhiều nên đầu óc chút choáng váng, nhưng giọng điệu của Chu tiểu thư, chẳng lẽ Chu tiểu thư là chủ nhân của Vãn Hàn Uyển ?”
Bảo Hạ Tri Vãn đừng gây chuyện, cô là phận gì?
Hạ Tri Vãn cố tình nhắc đến phận là Chu Lệ Lệ nhận là ai.
Và Chu Lệ Lệ tự phận của , lời rõ ràng chút tức giận hóa thẹn.
“Cô đừng điều, còn trơ trẽn để khác gọi là Thái thái, phì! Tiên sinh sớm muộn gì cũng sẽ đuổi cô khỏi Vãn Hàn Uyển thôi!”
Cô tức giận trừng mắt Hạ Tri Vãn, nhưng Hạ Tri Vãn chỉ nhún vai.
“ thể sớm muộn gì cũng đuổi ngoài, nhưng cô...”
Cô khinh miệt Chu Lệ Lệ. “Má Vương, tìm ném cái con Chu... ngoài.”
Trong bếp vang lên một tràng thầm, vị Hạ tiểu thư mắng mà hề thốt lời tục tĩu nào.
Chu Lệ Lệ những lời xì xào xung quanh thì sững sờ một lúc mới hiểu những đang điều gì.
Cô hổ và tức giận trừng mắt Hạ Tri Vãn mà c.h.ử.i bới lung tung, nhưng Hạ Tri Vãn chỉ cô như một kẻ ngốc.
Đáng thương , một cô gái trẻ tuổi mà cái óc chó.
Hạ Tri Vãn nghĩ cũng thấy quá tức giận, dù thì việc bên cạnh A Hàn của cô những phụ nữ điên cuồng cũng là chuyện bình thường.
Thế nhưng, ánh mắt của Hạ Tri Vãn khi Chu Lệ Lệ Chu Lệ Lệ coi là một sự sỉ nhục cực lớn.
Cô ở đó gầm thét điên cuồng, còn Hạ Tri Vãn cô mà .
Ánh mắt Chu Lệ Lệ trở nên độc ác, giây tiếp theo, cô giành lấy cái nồi đất đang cầm dở tay Vương Ma Ma, hất thẳng về phía Hạ Tri Vãn.
“Thái thái, cẩn thận!”
Vương Ma Ma thấy tay trống , thấy hành động của Chu Lệ Lệ liền vội vàng lên tiếng nhắc nhở, chân cũng chạy về phía Hạ Tri Vãn.
Thấy Chu Lệ Lệ giữ bình tĩnh, Hạ Tri Vãn khẽ mỉm .
Cô định né tránh nồi canh thì một lực mạnh bất ngờ kéo eo cô sang một bên.
Sau đó, một tiếng “soạt” vang lên, bộ nồi canh nghi ngút khói đều đổ xuống đất ngay mặt hai .
Còn Vương Ma Ma chạy đến bên bếp, thấy cảnh tượng bên ngoài thì vội vàng phanh gấp yên tại chỗ.
Bên ngoài bếp, Hạ Tri Vãn cảm thấy ấm lòng, liền trực tiếp nhào lòng đỡ .
“A Hàn, em sợ quá.”
Mùi hương quen thuộc từ chóp mũi khiến Hạ Tri Vãn cần cũng là ai đang ôm .
“Vãn Vãn, thương ?” Giọng của đàn ông lo lắng đau lòng.
Hạ Tri Vãn lắc đầu, nhưng giọng cô chút nghèn nghẹn như sắp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-quyen-ru-tieu-yeu-tinh-trong-sinh-cua-le-gia-da-tro-lai/chuong-13.html.]
“Không , may mà A Hàn ở đây, nếu , Vãn Vãn thật sự nữa.”
Lệ Tiêu Hàn xoay phụ nữ trong lòng một vòng, khi xác định cô thương, bùng lên một luồng khí lạnh.
“Ai !”
Sáng nay đột nhiên cuộc họp khẩn cấp, Lệ Tiêu Hàn liền việc thẳng trong thư phòng cho đến bây giờ, xuống lầu thấy cảnh tượng ở khu vực bếp.
Lệ Tiêu Hàn vẫn còn sợ hãi, ngay trong Vãn Hàn Uyển của , đặt ở đầu trái tim suýt chút nữa thương.
Anh nghiêm giọng chất vấn, nhưng Chu Lệ Lệ vẫn chần chừ dám bước .
Cô run rẩy yên tại chỗ, tay vẫn cầm chiếc nồi đất nấu canh như thể dọa sợ.
Thấy ai nhận, sắc mặt Lệ Tiêu Hàn càng lúc càng âm trầm.
“Thưa ông chủ, chuyện gì ?” Quản gia vội vàng từ bên ngoài chạy bếp.
Mèo Dịch Truyện
Ông nãy ở bên ngoài, bước thấy tiếng chất vấn lạnh lẽo của Lệ Tiêu Hàn.
Nghe thấy giọng quản gia, Chu Lệ Lệ vội vàng vứt nồi đất xuống chạy .
“Ba, ba, con cố ý.”
Chu Lệ Lệ chạy đến lưng quản gia, lắp bắp .
Quản gia Chu thấy con gái chạy từ nhà bếp thì một dự cảm lành.
Nghe lời Chu Lệ Lệ , chân ông mềm nhũn suýt chút nữa thì ngã quỵ xuống đất.
Ông “phịch” một tiếng quỳ xuống đất cầu xin Lệ Tiêu Hàn tha thứ, “Thưa ông chủ, ngài…”
“Đây là ai?” Lệ Tiêu Hàn cắt ngang lời quản gia, ánh mắt lướt qua mặc váy ngắn cau mày.
“Thưa ông chủ… đây là con gái , Lệ Lệ, cách đây một thời gian… đến Vãn Hàn Uyển để phục vụ.”
“Phục vụ?” Giọng Lệ Tiêu Hàn lạnh đến cực điểm.
“Mặc như thế đến Vãn Hàn Uyển để phục vụ? Quản gia Chu, ông nghĩ đây là nơi nào!”
Quản gia Chu đang quỳ đất sợ đến mức nên lời, ông đương nhiên thủ đoạn của vị ông chủ .
Chu Lệ Lệ hề bận tâm, cô nức nở bước đến gần Lệ Tiêu Hàn, dùng tay kéo vạt áo .
“Thưa ông chủ…”
“Cút.”
Không đợi Chu Lệ Lệ , Lệ Tiêu Hàn chỉ cảm thấy một mùi nước hoa rẻ tiền thoảng qua, chân liền trực tiếp đá .
Chu Lệ Lệ một cước đá văng xuống đất, ôm bụng một lúc mới mở miệng gào thét.
“Thưa ông chủ, chỉ là thấy bất công cho ngài, ngài là Tổng giám đốc Tập đoàn Lệ thị, là Lệ gia lừng lẫy khắp thành phố A!”
Nói , Chu Lệ Lệ oán hận Hạ Tri Vãn đang tựa lòng Lệ Tiêu Hàn.
“Ngài đối xử với cô , nhưng dựa mà phụ nữ điên đó ngài tổn thương như , cô dựa !”
Lệ Tiêu Hàn nhíu mày Chu Lệ Lệ gào thét, nhưng lập tức từ “ phụ nữ điên” châm ngòi cơn giận một nữa.
“Dựa việc cô là của .”
“Cô, vấn đề gì ?” Lệ Tiêu Hàn lạnh lẽo Chu Lệ Lệ đang đất.
Nếu sợ động thủ sẽ phụ nữ trong lòng hoảng sợ, e rằng Chu Lệ Lệ lúc c.h.ế.t vạn .
Chu Lệ Lệ dường như não, vẫn cố gắng dậy tiếp tục nhảy nhót.
“Thưa ông chủ, cũng thể là của ngài, đảm bảo sẽ phục vụ ngài thoải mái, chăm sóc hơn phụ nữ điên đó một vạn .”
Quản gia bên cạnh run rẩy đưa tay ngăn cô con gái điên cuồng của , nhưng cô hất một cách lảo đảo.
“Cô ư? Cũng xứng ?!”
Lệ Tiêu Hàn ghét bỏ , “Miệng lưỡi dơ bẩn như , thì cũng cần mở miệng nữa!”
---