Ngọt ngào, quyến rũ! Tiểu yêu tinh trọng sinh của Lệ gia đã trở lại! - Chương 12: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:36:34
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người điên trong Vãn Hàn Uyển

 

“Ừm, Vãn Vãn của quả thực là đại... nữ tử.”

 

Thấy ánh mắt Lệ Tiêu Hàn rơi xuống xương quai xanh của , Hạ Tri Vãn đỏ bừng mặt, định thoát khỏi vòng tay .

 

“Ưm...”

 

định xoay trực tiếp đè chặt xuống giường. “Vãn Vãn, lời thề đóng dấu mới giá trị chứ.”

 

Một nụ hôn rơi xuống, thở của cả hai trở nên gấp gáp và nóng bỏng theo từng cử động môi.

 

Tình cảm dâng trào, đôi tay phụ nữ bất giác vòng lên cổ đàn ông.

 

“Cộc cộc cộc.”

Mèo Dịch Truyện

 

Vài tiếng động mơ hồ từ bên ngoài vọng khiến Hạ Tri Vãn thót tim, suýt nữa quên mất cách hít thở.

 

Cô khẽ đặt tay lên n.g.ự.c , tạm thời khiến ngừng động tác.

 

“A Hàn... hình như bên ngoài tiếng động.”

 

“Cộc cộc cộc.” Quả nhiên, khi cả hai dừng , một tiếng gõ cửa rõ ràng truyền đến từ hành lang bên ngoài phòng.

 

Đôi mắt Lệ Tiêu Hàn cuộn trào lửa nóng, hề tâm trí để ý đến tiếng động bên ngoài.

 

Hạ Tri Vãn căng thẳng về phía cửa, nhưng chớp mắt thấy một đàn ông với tám múi cơ bắp vạm vỡ bế cô lên.

 

“Vãn Vãn, chúng nên vệ sinh cá nhân ngủ thôi.”

 

Không đợi Hạ Tri Vãn phản ứng, cô treo , theo về phía phòng tắm.

 

“A Hàn, cửa phòng khóa...”

 

Cô nhớ Lệ Tiêu Hàn khi , cửa phòng chỉ tự động đóng vì quán tính, đừng là khóa, thậm chí còn khép chặt.

 

Nếu giúp việc nào đó , cô chắc chắn sẽ ngượng c.h.ế.t mất.

 

Cửa phòng tắm đóng , vòi hoa sen mở, đàn ông ôm cô khàn giọng .

 

“Vãn Vãn, hôn .”

 

Giọng của Lệ Tiêu Hàn như ma lực khiến tim Hạ Tri Vãn đập nhanh, còn bận tâm đến chuyện gì khác.

 

Cô mơ màng đôi mắt dán chặt lên môi , một nữa chìm đắm.

 

Chiều hôm .

 

Hạ Tri Vãn mở mắt chỉ cảm thấy đau nhức.

 

Nếu vì bụng đói cồn cào chịu nổi, cô tuyệt đối sẽ cố gắng mở mắt .

 

Hạ Tri Vãn sờ cái bụng đang kêu réo, nhớ từ khi trọng sinh đến nay, hình như cô từng ăn vài bữa cơm tử tế.

 

Tuy trong phòng nhiều đồ ăn vặt, nhưng bây giờ đói , cô vẫn ăn bữa chính.

 

Nghĩ đến đó, cô xoay định xuống giường, nhưng ngay khi thẳng dậy, cô lập tức phịch xuống giường.

 

Độ rã rời của hai chân quả thực là quá đáng.

 

Lúc đó thoải mái bao nhiêu, thì sáng hôm thê t.h.ả.m bấy nhiêu.

 

Trong lúc cô đang suy nghĩ, cái bụng một nữa biểu tình kịch liệt, Hạ Tri Vãn đành cố gắng dậy.

 

thẳng , nghỉ ngơi một lúc mới từ từ về phía phòng đồ.

 

Mặc dù trong phòng cô chỉ giường, nhưng trong phòng đồ bên cạnh phòng tắm chứa đầy quần áo mới theo mùa.

 

Hạ Tri Vãn mở mà sốc.

 

Má Vương vẫn thường xuyên quần áo cho cô trong phòng đồ, nhưng ngờ nhiều đến thế, đầy đủ đến thế.

 

Khi đó, cô bao giờ chịu chấp nhận bất cứ thứ gì Lệ Tiêu Hàn sắp xếp cho cô.

 

Lệ Tiêu Hàn vẫn chuẩn thứ cho cô.

 

Thậm chí ngay cả nội y, quần lót và tất cũng chuẩn riêng một cả tủ.

 

Mắt Hạ Tri Vãn ướt lệ, trong lòng càng thêm may mắn vì cơ hội sống một nữa.

 

Cô tùy tiện chọn một bộ đồ ngủ mặc , kích cỡ vặn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-quyen-ru-tieu-yeu-tinh-trong-sinh-cua-le-gia-da-tro-lai/chuong-12.html.]

Sau khi vệ sinh cá nhân đơn giản, cô mở cửa phòng ngoài.

 

Vì cơ thể đau nhức, Hạ Tri Vãn cảm thấy cách từ tầng hai xuống nhà ăn tầng một dài đến mức quá đáng.

 

Cô bám lan can hành lang, một đoạn nghỉ một đoạn, mất lâu mới xuống .

 

Đặc biệt là khi xuống lầu, hai chân vững cứ như thể đôi chân thuê .

 

“Hạ tiểu... , Thái thái, xuống đây?” Má Vương thấy Hạ Tri Vãn xuống lầu thì hoảng hốt.

 

thì đây, vì Thái thái tìm cách tự tử nên cấm cô khỏi phòng.

 

Tuy hiện tại quan hệ giữa Thái thái và dường như hòa hoãn hơn nhiều, nhưng bà vẫn nhận thông báo của cho phép Thái thái ngoài.

 

, bây giờ Hạ Tri Vãn khỏi phòng, bà đương nhiên là sợ hãi.

 

Lỡ như gây chuyện mà thương, bà sẽ giải thích thế nào với .

 

Má Vương tuy nghĩ , nhưng thấy Hạ Tri Vãn yếu ớt khi xuống lầu thì vẫn tiến lên đỡ cô.

 

“Má Vương, A Hàn cho phép con xuống lầu .”

 

Hạ Tri Vãn Má Vương lo lắng nên trực tiếp mở lời.

 

“Thật ? Thế thì quá .” Quả nhiên, Má Vương Hạ Tri Vãn thì thật lòng vui mừng cho cả hai .

 

“Vâng ạ, Má Vương, đây nhờ má mang cơm cho con, má vất vả .”

 

Hạ Tri Vãn Má Vương đỡ tới bàn ăn xuống, chân thành bày tỏ lòng ơn với Má Vương.

 

Má Vương thì hoảng, bà xua tay .

 

“Thái thái, cô , đây là công việc của , chỉ cần cô nghĩ thông suốt là hơn tất cả thứ .”

 

“Cảm ơn Má Vương.” Hạ Tri Vãn sờ bụng, chút ngượng ngùng Má Vương.

 

“Má Vương, con đói , trong bếp gì ăn ạ?”

 

“Có ạ, Thái thái, cô đợi chút, lấy cho cô.” Má Vương xong liền về phía nhà bếp.

 

Trong lúc chờ đợi, Hạ Tri Vãn nhàm chán lướt điện thoại, nhưng lâu , từ phía nhà bếp truyền đến những tiếng cãi vã nhỏ.

 

Tuy tiếng cãi vã nhỏ, thậm chí lẫn tiếng video điện thoại nên như như .

 

Hạ Tri Vãn chắc chắn đó là tiếng từ phía nhà bếp truyền đến.

 

Cô vểnh tai tò mò lắng nhưng vẫn thể xảy chuyện gì.

 

Cùng với việc Hạ Tri Vãn bất giác bước đến gần nhà bếp, tiếng trong bếp dần trở nên rõ ràng.

 

“Giờ mà còn ăn! Không coi chúng ? Cô mà lòng độc ác thế!”

 

“Hơn nữa, một con điên còn uống canh hầm cho , đúng là mơ mộng hão huyền!”

 

Đó là giọng một phụ nữ the thé.

 

Con điên?

 

Hạ Tri Vãn hoảng sợ quanh, con điên nào?

 

Trong Vãn Hàn Uyển con điên ?

 

đợi cô tìm con điên trong Vãn Hàn Uyển, giọng nghiêm khắc nhưng vẫn cố kiềm chế của Má Vương vọng từ trong bếp.

 

“Chu Lệ Lệ, Thái thái là vợ của , dù bây giờ qua giờ ăn trưa, nhưng cô cũng thể như ! Cô đừng quên công việc của chúng là gì!”

 

“Với , Thái thái thể uống canh ? Mau đưa đây cho , đừng để Thái thái chờ sốt ruột!”

 

Hạ Tri Vãn, “?”

 

Hóa con điên trong lời là cô ư?

 

“Chúng ? Bà đúng là tự coi gì! Chỉ bằng bà cũng xứng để so sánh với !”

 

Má Vương Chu Lệ Lệ chèn ép đến mức nên lời, chỉ là sức tay giành lấy nồi canh tăng thêm mấy phần.

 

Thấy Má Vương gì, Chu Lệ Lệ hừ lạnh một tiếng tiếp tục .

 

“Vợ của ? Ha ha ha ha ha, đúng là một trò lớn.”

 

“Còn Thái thái nữa chứ, Má Vương , bà đúng là một con ch.ó già tận tụy đấy!”

 

---

Loading...