Ngọt ngào, quyến rũ! Tiểu yêu tinh trọng sinh của Lệ gia đã trở lại! - Chương 107:: Có đang cố gắng không? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:38:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Mày, nhà mày mới dột !"

 

Lão gia tử tức đến mức năng lộn xộn, điều khiến Lệ Tiêu Hàn nắm sơ hở.

 

"Ồ, lão trạch nhà cháu chính là lão trạch của ông mà. Ông nội, thật sự dột ? Chả trách đến nhà cháu."

 

Mặc dù trong lòng mắng thằng cháu trai suốt ngày chọc tức một trận tơi bời, nhưng thực tế là lão gia tử lời Lệ Tiêu Hàn cũng trả lời, chỉ dùng ánh mắt tủi về phía cháu dâu bên cạnh.

 

"Vãn Vãn, thằng cháu , ngay cả việc ông nội đến thăm cháu cũng cho."

 

Nhìn vẻ mặt tủi của lão gia tử, Hạ Tri Vãn vội vàng đỡ ông xuống an ủi, "Ông nội, ạ. Ông đến thì cứ đến, ở bao lâu thì ở bấy lâu."

 

An ủi xong ông nội, Hạ Tri Vãn tiện thể dùng ánh mắt nhỏ trừng Lệ Tiêu Hàn một cái.

 

"Chồng ơi~ Ông nội đến chắc là nhớ chúng mà, chuyện với ông nội như ."

 

Bị vợ huấn luyện, Lệ Tiêu Hàn trông ngoan ngoãn đến mức thể ngoan hơn, "Được, lời bảo bối."

 

Chỉ là khi về phía lão gia tử đang hả hê sofa, giọng điệu của đổi.

 

"Chỉ là thế giới hai của bảo bối quấy rầy, thì tiến độ của một việc thể sẽ chậm đấy."

 

“Ưm?” Hạ Tri Vãn ngơ ngác, “Chuyện gì thế ạ?”

 

Hạ Tri Vãn hiểu, nhưng ông cụ đang sofa thì thể yên khi Lệ Tiêu Hàn .

 

Mục đích ông đến đây là để xác nhận xem cháu trai đang nỗ lực , tuy chắc đây là lời đe dọa , nhưng nhỡ là thật thì cũng thể lỡ chuyện chính .

 

“Ấy, chợt nhớ con rùa nhỏ ở nhà cho ăn, Vãn Vãn , về đây.”

 

Không đợi Hạ Tri Vãn kịp phản ứng, ông cụ dậy rời khỏi phòng khách.

 

Tốc độ nhanh đến nỗi chiếc gậy trong tay ông cứ như thừa thãi.

 

“Ông, chồng, ông nội thế ạ?”

 

Đến đột ngột đột ngột, điều khiến Hạ Tri Vãn thực sự bối rối, nhưng Lệ Tiêu Hàn lắc đầu.

 

“Không , chắc là ông đang tập thể dục, tập bộ nhanh đó mà.”

 

Hạ Tri Vãn hiểu nhưng vẫn gật đầu đầy tôn trọng, thảo nào ông nội vẫn khỏe mạnh như , hóa ông yêu thể thao.

 

Biệt thự cũ.

 

Thấy ông cụ còn Vãn Hàn Uyển vài ngày, về nhanh như , quản gia cũng lạ.

 

“Ông chủ, ngài thế ạ?”

 

Suốt đường ông cụ đều tức giận, quản gia hỏi thì càng bùng nổ ngay lập tức, “Cái thằng cháu ! Dám uy h.i.ế.p !”

 

“Ta chỉ gọi điện giục nó vài thôi , điện thoại thì đến nhà nó, mà thằng cháu ở đó sẽ ảnh hưởng đến nó, cái cái cái .”

 

Nghe ông cụ cháu trai đuổi về, quản gia kêu lên, “Ông chủ, đây là chuyện mà.”

 

Liếc quản gia với mái tóc hoa râm, ông cụ hỏi, “Lão Trương, ông Alzheimer ?”

 

Lần lão Trương cũng thèm hỏi sai câu nào, “Ông chủ, ngài nghĩ mà xem, sinh cháu nhỏ, thì một ông nội như ngài ở đó, quả thật là ảnh hưởng.”

 

“Ý ông là thằng cháu uy h.i.ế.p , mà là thật sự đang nỗ lực ?”

 

Ông cụ vẫn tin lắm, nhưng quản gia gật đầu, “Chắc chắn , nếu ngài ở đó sẽ ảnh hưởng đến điều gì?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-quyen-ru-tieu-yeu-tinh-trong-sinh-cua-le-gia-da-tro-lai/chuong-107-co-dang-co-gang-khong.html.]

Nghĩ kỹ , quả thật lý, ông cụ cuối cùng cũng bật , “Tốt , cháu nhỏ của cuối cùng cũng hy vọng .”

 

“Lão Trương , cho con rùa nhỏ của ăn chút gì .”

 

Ông cụ xong dậy về phòng, con rùa “nhỏ” trong ao còn lớn tuổi hơn , quản gia khỏi thở dài.

 

Không gì bất ngờ, con rùa nhỏ còn thể tiễn biệt thêm mấy đời nữa.

 

Vãn Hàn Uyển, bữa tối, Lệ Tiêu Hàn việc trong thư phòng.

 

Kể từ khi ông cụ còn giục Dật Sâm tìm bạn gái nữa thì chuyển trọng tâm sang Lệ Tiêu Hàn kết hôn.

 

Điều ông thúc giục tự nhiên là vấn đề con cái.

 

Liên tục mấy ngày, Lệ Tiêu Hàn ngày nào cũng nhận điện thoại từ biệt thự cũ, nên khi thấy ông cụ xuất hiện ở Vãn Hàn Uyển mới bất ngờ mà chỉ bất lực.

 

Thực , quản gia vẫn nghĩ quá đơn giản, Lệ Tiêu Hàn ảnh hưởng thật chỉ là để hù dọa ông cụ.

 

Chuyện con vội, chủ yếu là cảm thấy bảo bối lớn của vẫn còn nhỏ.

 

Và chỉ cần Vãn Vãn mở lời, sẽ tự quyết định.

 

Cho nên lời ảnh hưởng gì đó ý đó, nhưng nếu ông nội ở đây thì quả thật quá nhiều chỗ ảnh hưởng.

 

Ví dụ như tùy tiện ôm hôn gì đó, ông cụ ở đây thì bất tiện.

 

“Chồng ơi, đang nghĩ gì .” Lệ Tiêu Hàn đang nghĩ những chuyện , thấy tiếng động mới phát hiện Hạ Tri Vãn từ lúc nào thư phòng và cạnh .

 

Kéo cô lòng, tự nhiên ghé sát, “Muốn hôn bảo bối.”

 

Sau một nụ hôn, Lệ Tiêu Hàn dậy, ôm phụ nữ về phía phòng ngủ.

 

Hạ Tri Vãn mặt đỏ bừng rúc lòng đàn ông ngoan ngoãn, nhưng đôi mắt chớp chớp như đang nghĩ gì đó.

 

Cảnh tượng chuyển đổi.

 

Sau khi khỏi phòng tắm, Lệ Tiêu Hàn tắt đèn phòng, cả căn phòng chỉ còn chiếc đèn nhỏ màu vàng ấm áp ở đầu giường.

 

Căn phòng tràn ngập khí ấm cúng, dịu dàng.

 

Vừa định tiếp tục bước tiếp theo.

 

“Đừng mà.” Hạ Tri Vãn dùng bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay , chớp chớp mắt Lệ Tiêu Hàn, “Có chuyện quan trọng với chồng.”

 

“Ừm?” Điều chỉnh một tư thế thoải mái hơn cho phụ nữ, ôm cô, “Bảo bối chuyện quan trọng gì ?”

 

Ghép tai Lệ Tiêu Hàn, Hạ Tri Vãn khẽ gì đó, khi rời , mặt cô đỏ bừng.

 

Nghe xong lời của phụ nữ, ánh mắt Lệ Tiêu Hàn chút kinh ngạc.

 

chỉ một giây , chiếc đèn nhỏ trong phòng tắt.

 

“Được, tất cả theo lời vợ.”

 

-----Đường phân cách tình cảm-----

 

Mèo Dịch Truyện

Ngày hôm , Lệ Tiêu Hàn, luôn về nhà đúng năm giờ rưỡi, tối về muộn.

 

Hạ Tri Vãn cũng bận rộn trong thư phòng, mặc dù cảm thấy Lệ Tiêu Hàn hôm nay về muộn chút kỳ lạ, nhưng nghĩ lẽ công ty chuyện gì đó nên cô để tâm.

 

đúng lúc cô đang tiếp tục việc, cửa thư phòng đột nhiên đẩy .

 

 

Loading...