Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ngọt Ngào Dành Riêng Cho Em - Chương 43

Cập nhật lúc: 2024-12-30 16:30:29
Lượt xem: 3

Cố Từ cũng chú ý đến Thụy Tây, có hơi ngây người mà nhìn hắn.

Sự việc đi đến bước đường này, đặc biệt là trong thế giới kỳ ảo này, sự tồn tại của Thụy Tây cũng không còn là thứ gì buộc phải giấu giếm nữa.

Tôi giới thiệu đơn giản về thân phận của Thụy Tây và tình hình hiện tại của chúng tôi.

Cố Từ nghe xong, hung hăng nói: "Người phụ nữ độc ác này, tôi phải g.i.ế.c cô ta."

Thụy Tây nghe xong thì lắc đầu: "Cô ta là tác giả của cuốn sách này, hay nói cách khác, cô ta là sự tồn tại giống như “ý trời” của thế giới này. Trừ khi cô ta tự rời đi, nếu không, chúng ta không thể cưỡng ép đưa cô ta đi hoặc g.i.ế.c cô ta được.”

"Vì vậy, chúng ta chỉ có thể thông qua nhiệm vụ để cố gắng giảm bớt ảnh hưởng của cô ta đối với thế giới này."

Tôi không quá ngạc nhiên trước lời giải thích này, chỉ là...

"Cô ta không thích cậu sao? Tại sao cậu lại..."

"Hừ, thích ư? Cô ta dùng năng lực của mình làm cuộc sống của tớ trở nên hỗn loạn! Mỗi ngày tớ ăn gì, gặp ai đều phải do cô ta quyết định." Cậu ta cười khẩy: "Gặp phải những tình tiết không thể sửa đổi, cô ta liền lợi dụng cái c.h.ế.t của cha mẹ nuôi tớ để uy h.i.ế.p tớ phải tương tác với cô ta."

Như nhớ ra điều gì, cậu ta lặng lẽ liếc tôi một cái: "Cô ta nói không sai, nếu cậu không phải là nữ chính, cô ta đã chỉnh sửa cho cậu c.h.ế.t từ lâu rồi."

Tôi ngượng ngùng, không định đoạt cho tôi c.h.ế.t nhưng bây giờ cô ta lại muốn trực tiếp g.i.ế.c tôi.

"Thì ra các người bị đưa đến đây, tôi đã tìm các người rất lâu rồi."

Không biết Giang Duyệt đã đến từ lúc nào, lúc này cô ta như không nghe thấy lời Cố Từ vừa nói, chỉ đi thẳng về phía tôi, nắm lấy tay tôi, siết thật chặt: "Xin lỗi, trước đây tôi không nên vì dục vọng của mình mà đối xử với cô như vậy. Đứa trẻ này, phải khổ sở nhiều rồi."

Hả? Đây là lời thoại của cô ta đó sao?

Hơn nữa, ai là “đứa trẻ” của cô ta chứ?

Tôi muốn giật tay ra, cô ta lại tiếp tục nói: "Tôi có thể hứa với cô, sau này sẽ không bao giờ làm như vậy nữa, chỉ cần cô trả Cố Từ lại cho tôi..."

Chưa đợi tôi nói gì, Cố Từ đã tức giận nói thẳng: "Tôi đã nói là tôi sẽ không thích cô, mau thả chúng tôi ra, đồ điên khùng này."

Không biết câu nói nào của Cố Từ đã chọc giận cô ta, cô ta đột nhiên đẩy tôi xuống sông.

Tôi: "?"

Hai người cãi nhau, đẩy tôi làm con mẹ gì vậy trời?

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, tôi đột nhiên nắm lấy tay cô ta, kéo cô ta cùng rơi xuống sông.

"Đừng tới gần!" Tôi khoát tay với hai người trên bờ.

Trong ký ức, hồi nhỏ tôi từng cùng một cô bé trong cô nhi viện lén chạy ra bờ sông gần đó nghịch nước.

Nhưng chúng tôi lại không để ý đến độ sâu và tốc độ dòng chảy của con sông.

Khi Cố Từ dẫn người lớn đến cứu thì cô bé kia đã chìm xuống trước mặt tôi.

Đây là điều mà tôi từng bị ám ảnh nhiều nhất, cũng là điều mà cô bé đó sợ nhất.

"Cố Từ, cứu tôi!" Đang lúc cận kề cái chết, cô ta vẫn hướng ánh mắt về người đàn ông trong ký ức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-danh-rieng-cho-em/chuong-43.html.]

Cố Từ không động đậy, trong mắt cậu ta là sự ghê tởm không che giấu được dành cho " tác giả" đã tùy tiện điều khiển cuộc đời của người khác.

Tôi cố hết sức buông tay cô ta ra, bình tĩnh bơi về bờ.

Tôi cũng không bỏ lỡ sự kinh ngạc trong mắt cô ta.

Cô ta không biết bơi.

Nhưng tôi biết bơi.

Khi Thụy Tây nói với tôi rằng tôi là nguyên mẫu do cô ta tạo ra, tôi đột nhiên nhận ra rằng "tôi trong nguyên tác" không phải là tôi, những khuyết điểm của "tôi trong nguyên tác" cũng không phải là những khuyết điểm của tôi.

Vì vậy, trong thời gian ngắn, tôi đã nhờ Thụy Tây dạy tôi một số kỹ thuật bơi và cho tôi loại thuốc có thể giúp tôi nín thở trong một thời gian dài.

Giang Duyệt, đừng trách tôi tàn nhẫn.

Dùng điểm yếu của "tôi trong nguyên tác" để g.i.ế.c cô ta.

Tôi bơi đến bờ sông, Thụy Tây lập tức kéo tôi lên.

Tôi nhìn đôi tay của Giang Duyệt vùng vẫy một hồi rồi dần dần mất hết sức lực, cô ta dần từ bỏ việc giãy giụa, chìm xuống sông sâu.

Cô ta c.h.ế.t rồi.

Chết trước mặt nam chính và nữ chính do chính tay cô ta tạo ra.

Trước khi chìm xuống, cô ta vẫn nhìn chằm chằm vào Cố Từ, cầu xin cậu ta kéo cô ta lên.

Đáp lại cô ta chỉ là một bóng lưng kiên quyết rời đi.

13

Sau khi Giang Duyệt chết, ý thức của Cố Từ hoàn toàn tỉnh táo, cậu ta không còn bị bất kỳ sự khống chế nào từ bên ngoài nữa.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Nhưng chúng tôi cũng không còn cảm xúc nào giống với cốt truyện gốc nữa.

"Mọi hành động của chúng ta trước đây đều do cốt truyện điều khiển, vậy những cảm xúc nảy sinh có thực sự là của chúng ta không?"

Về vấn đề này, chúng tôi đã nhất trí với nhau.

Tất nhiên, tôi cũng không cần phải hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ nào nữa. Tuy nhiên, Thụy Tây nói rằng để bù đắp cho những đau khổ mà tôi đã phải chịu trước đây, hắn có thể giúp tôi thực hiện một điều ước.

"Anh sắp phải đi rồi sao?" Nhìn người đàn ông đối diện, tôi có hơi không nỡ.

"Ừ. Thế giới này không còn yếu tố can thiệp nào khác, các người có thể tiếp tục sống theo cách của mình, tôi phải đến thế giới khác rồi."

"Anh có thể đưa tôi đi cùng không?" Tôi chớp chớp mắt, cố nặn ra những giọt nước mắt để mình trông đáng thương hơn một chút: "Tôi cũng muốn ra ngoài nhìn ngắm những thế giới khác, có được những trải nghiệm đẹp của riêng mình."

Tôi ngẩng đầu lên nhìn hắn, hắn im lặng một lúc.

Ngay khi tôi nghĩ rằng hắn sắp từ chối tôi như mọi khi, bên tai tôi nhẹ nhàng vang lên một tiếng: "Được."

- Hết -

Loading...