Ngọt Ngào Dành Riêng Cho Em - Chương 42
Cập nhật lúc: 2024-12-30 16:30:27
Lượt xem: 0
"Vậy sau khi anh khôi phục lại cơ thể thật, anh đã đánh cô ta sao? Sau đó thì cứu tôi?"
"Không, hệ thống không thể tùy tiện tấn công người khác, tôi đã liên lạc với cảnh sát ở đây để đưa cô ta đi."
Sau khi cảm ơn hắn một cách ngắn gọn, hắn đã thú nhận với tôi về sự thật của nhiệm vụ này.
Giang Duyệt mồ côi cha mẹ từ nhỏ, ngay cả khi đến cô nhi viện, vì dáng người nhỏ bé nên cô ta thường bị bắt nạt.
Cô ta thích vẽ tranh nhưng lại không đủ điều kiện kinh tế để vẽ.
Sau khi trưởng thành, cô ta lại cầm cọ vẽ tranh, trở thành một blogger nhưng lại bị người khác vu khống đạo nhái nên phải rời khỏi giới nghệ thuật.
Cộng thêm việc bị bạn trai phản bội nhiều lần, khiến cô ta khao khát được yêu thương, được chăm sóc.
Vì vậy, cô ta đã lấy mình làm nguyên mẫu để tạo ra nữ chính, viết nên cuốn sách này.
Còn nam chính trong sách, chính là người mà cô ta tưởng tượng rằng có thể cứu rỗi mình.
Cô ta đến thế giới này, gặp được nam chính lý tưởng mà mình tạo ra, không tránh khỏi việc nảy sinh tình yêu với cậu ta.
Còn tôi, nữ chính của cô ta thì trở thành một sự tồn tại thừa thãi.
"Khi cậu ta hoàn toàn yêu Giang Duyệt, có nghĩa là trên thế giới này, cô không còn bất kỳ sự ràng buộc tình cảm nào nữa..." Hắn dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: "Cơ thể cô sẽ trở nên trong suốt, sau đó biến mất khỏi thế giới này, cô ta sẽ thay thế cô, hoàn thành quỹ đạo mà thế giới này cần vận hành."
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Tôi gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu.
Suốt mấy ngày liền, tôi vẫn không thể hoàn hồn sau chuyện vừa xảy ra lần trước, ngày nào cũng chìm đắm trong sự hoài nghi về bản thân.
Nếu cô ta chính là nguyên mẫu của tôi, vậy khi cô ta xuất hiện trên thế giới này thì ý nghĩa tồn tại của tôi là gì?
Khi Cố Từ không yêu tôi nữa, tôi sẽ biến mất.
Tại sao tôi phải dựa vào tình cảm của người khác để sống chứ?
Cho dù không có ai yêu tôi nhưng tôi vẫn yêu chính mình cơ mà?
Có lẽ là nhận ra tâm trạng của tôi không tốt chút nào, Thụy Tây đề nghị đưa tôi đến một nơi.
Hắn giơ tay lên, nhẹ nhàng che mắt tôi lại.
Mặc dù không nhìn thấy gì nhưng tôi cảm nhận được mọi thứ xung quanh đang chuyển động nhanh chóng.
Sau khi đôi tay trước mắt buông xuống, tôi không nhịn được mà kinh ngạc kêu lên, trước mắt là một rừng hoa rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-danh-rieng-cho-em/chuong-42.html.]
Một làn gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa theo gió đung đưa, từng đợt hương thơm ngào ngạt phả vào mũi, xoa dịu tâm trạng bực bội và u ám trước đó của tôi.
"Bây giờ không phải đang là mùa đông sao? Sao lại có nhiều hoa nở đến thế?"
"Đây là nước Ý, ở một vĩ độ khác, nơi này đã là mùa xuân rồi." Thấy biểu cảm thoải mái rõ rệt của tôi, hắn mỉm cười nói.
Hương hoa ngào ngạt, hắn tùy tiện chỉ vào một bông hoa: "Mỗi bông hoa ở đây đều là một sự tồn tại rực rỡ, kết hợp lại với nhau, tạo thành một rừng hoa vô tận, không có bông hoa nào là thừa thãi cả."
Sau đó, hắn nhặt một ít hoa rơi, đan thành một vòng hoa nhỏ, nhẹ nhàng đặt lên đầu tôi: "Thực ra ngay từ đêm đầu tiên tôi đến, ý thức của cô đã dần bắt đầu thức tỉnh, từ tính cách, đến những thói quen,... Mọi thứ thuộc về cô đều đã thay đổi, bây giờ cô không còn là tác phẩm của ai nữa, mà là một Lâm Hy Nguyệt tồn tại độc lập."
Sau khi được hắn nhắc nhở, tôi mới nhận ra rằng mình đã thay đổi rất nhiều so với trước đây, không còn là nữ chính được miêu tả trong sách nữa.
Sự bực bội và bất an trong lòng lập tức tan biến, tôi ngẩng đầu nhìn rừng hoa mênh m.ô.n.g này, được voi đòi tiên: "Vậy anh có thể thường xuyên đưa tôi đến những nơi thế này không?"
"Không được." Nhìn thấy khuôn mặt tôi dần bí xị, hắn giải thích: "Hệ thống quy định, không thể tùy tiện đưa ký chủ xuyên thời gian và không gian, đây cũng là phần thưởng khi tôi hoàn thành nhiệm vụ ở các thế giới khác trước đây."
"Lại là anh trai Long Ngạo Thiên, nam chính đã bay lên trời đó sao?"
Đối với cách gọi "Long Ngạo Thiên" này, khóe miệng hắn giật giật: "Chính là cậu ta."
Lúc này, do tâm trạng vui vẻ, tôi đột nhiên cảm thấy hứng thú với thế giới tu tiên của nam chính Long Ngạo Thiên, vì vậy mà tôi quấn lấy Thụy Tây, bắt hắn kể thật nhiều chuyện về những chuyện xảy ra trong thế giới đó.
Dần dần, mí mắt tôi nặng trĩu, đầu gục xuống, dựa vào một bờ vai rộng, ngủ thiếp đi.
Nhưng khi tôi mở mắt ra, tôi phát hiện mình đang nằm bên bờ một con sông.
12
Sau khi tỉnh dậy, tôi nhìn xung quanh, nơi đây chỉ có một con sông nhỏ, xung quanh toàn là cây cối rậm rạp, không thấy bóng dáng người nào khác.
Tôi sờ vòng tay, vội vàng triệu hồi Thụy Tây ra, hỏi thăm tình hình ở nơi này.
Trong lúc Thụy Tây còn đang kiểm tra, Cố Từ đột nhiên xuất hiện.
"Cậu tỉnh rồi à?" Cố Từ mở lời trước: "Là Giang Duyệt đã dùng năng lực sửa đổi cốt truyện, đưa chúng ta đến đây."
Tôi nhìn lại, phát hiện Cố Từ đã khác trước rất nhiều.
Nếu như trước đây cậu ta là người lạc quan vui vẻ thì bây giờ mặt mày tái nhợt, môi không còn chút máu, trên người mang theo một luồng năng lượng âm u khó tả.
Thụy Tây như phát hiện ra sự nghi ngờ của tôi, giải thích với tôi: "Bây giờ cậu ta đang bị khống chế bởi hai thứ ngoại lực bên ngoài. Một loại đến từ cốt truyện trong sách, thứ bắt buộc cậu ta phải yêu cô; một loại khác đến từ sự theo đuổi của Giang Duyệt đối với cậu ta, nhưng dù là loại nào đi chăng nữa, cậu ta cũng đều là người bị khống chế và dẫn dắt.”
"Kết quả của hai loại khống chế này đấu đá lẫn nhau, khiến tinh thần cậu ta đã sắp sụp đổ, cơ thể cũng khó thể nào chịu đựng được."