Ngọt Ngào Dành Riêng Cho Em - Chương 30
Cập nhật lúc: 2024-12-30 16:30:07
Lượt xem: 8
Vừa đăng bài lên, lập tức gây bão.
Trên mạng bùng nổ, Trì Nghiêm gọi cho tôi như đang phát khùng.
Tôi chặn một số thì lại có số khác gọi đến.
"Đừng gọi nữa, chẳng phải anh chê tôi phiền à?"
"Anh không chê tôi nữa à?"
Tôi tử tế nói với hắn kẻo đừng biến thành người mình ghét.
Nhưng Trì Nghiêm rất tức giận:
"Thẩm Giai Nghiên, cô nghĩ cô là ai?"
"Cô nói không thì là không à, tôi cho cô chọn ư?"
Tôi nhìn thanh tiến độ nhiệm vụ của mình đang chậm rãi rút dần.
Chu Hành Dã không có ở đây, chỉ còn âm thanh máy móc lạnh như băng lặp đi lặp lại đang trả lời tôi, dữ liệu kiểm tra chính xác.
5
Tôi không còn quan tâm đến những trò hề trên mạng nữa mà quyết định sẽ làm theo kế hoạch mà mình đã định sẵn trước đây: Đến những vùng xa xôi lạ hậu để hỗ trợ y tế.
Tài sản của nguyên chủ tôi không động vào, đến giờ tôi vẫn không biết cô ấy muốn làm gì với số tiền đó.
Nhưng sau khi trở thành cô ấy, tôi từng bước cảm nhận được sâu sắc tình yêu và hận thù trong cô.
Cô ấy không phải là nữ chính bị hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần trong truyện ngược, nhiều lần bước đến đường cùng rồi bị ép quay đầu, cả đời cầu xin tình yêu từ Trì Nghiêm.
Cô ấy có sự nghiệp mà bản thân yêu tha thiết, tư tưởng độc lập và tâm hồn tự do.
Cuộc đời cô ấy sao có thể đơn giản với việc xoay quanh một gã đàn ông chứ?
Cô ấy không muốn, và tôi cũng vậy.
Tôi đã đi rất nhiều ngôi làng nhỏ bị nói là “nghèo”.
Mỗi một nơi, tôi đều chuẩn bị hai khoản tiền.
Một khoản để dành cho việc xây dựng cơ sở giáo dục địa phương, một khoản thì dành cho sự nghiệp chữa bệnh.
Năm ấy lúc tôi học y, có rất nhiều người xung quanh nói với tôi rằng, nghề này cực lắm.
Những người cần thay đổi số phận thì có thể chọn nghề này, nhưng tôi thì không.
Những tôi vẫn học y, không vì gì khác, chỉ vì cứu người.
Lúc ký thỏa thuận quyên góp định hướng với các cơ quan địa phương có liên quan, tôi đã nói với người liên hệ một cách rất nghiêm túc:
“Nếu có ai học y nhưng không học tiếp được vì hoàn cảnh gia đình, ông nhất định phải báo cho tôi biết.”
“Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ.”
Việc nuôi dưỡng một bác sĩ xuất sắc cần một sự đầu tư lâu dài, đối với một người có hoàn cảnh gia đình khó khăn, giai đoạn đầu thực sự rất gian nan.
Có thể chỉ là hạt muối bỏ bể, nhưng nguyên tắc của tôi là giúp được một người là tốt rồi.
Cứu một người là cứu một thế giới.
Người đối diện cứ cảm ơn hết lần này đến lần khác, nói rằng tôi đã giúp đỡ họ rất nhiều.
Bạn xem, thứ mà ta có thể làm được rõ ràng nhiều đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ngot-ngao-danh-rieng-cho-em/chuong-30.html.]
Vậy mà có một số người lại chỉ muốn thấy tôi quỳ l.i.ế.m Trì Nghiêm, rồi bị Trì Nghiêm quỳ l.i.ế.m ngược lại.
Nếu tôi là nguyên chủ, tôi cũng không muốn ở lại trong truyện để quanh quẩn bên Trì Nghiêm.
Tôi sắp xếp xong xuôi đích đến của từng khoản tiền, chỉ giữ lại số tiền đủ để mình sống thêm hai tuần nữa.
Thật ra nghĩ kỹ lại thì việc có thể đoán trước được khi nào mình c.h.ế.t cũng khá ngầu đấy chứ.
6
Sau khi trở lại cuộc sống của chính mình một lần nữa, đã có rất nhiều người nhắn tin hỏi thăm tôi.
Tôi thấy mình rất ổn, nhưng chẳng mấy ai tin tôi.
Trì Nghiêm đã tiết lộ những tin nhắn tôi từng gửi và cả những việc tôi đã làm vì hắn cho một số cánh truyền thông.
Bọn họ lấy chuyện này ra xào nấu trắng trợn, nói tôi là “người hạ mình đến tận cùng để xin tình yêu.”
Mà Kỷ Mạt thì trái ngược hoàn toàn, cô ta thì không giống vậy.
Trước khi ra nước ngoài, cô ta được Trì Nghiêm nâng niu trong lòng bàn tay. Sau khi về nước, cô ta vẫn là ánh trăng không bao giờ tắt trong lòng Trì Nghiêm.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Tôi càng u tối thì cô ta càng nổi bật và sáng chói.
Chuyện này càng ngày càng ồn ào, nhưng tôi không định đáp lại. Những việc tôi đã từng làm thì tôi sẽ không phủ nhận chúng.
Dù có giải thích, thì cũng chỉ là thêm miếng lửa cho cuộc tán dóc của mọi người mà thôi.
Ngay khi tôi tưởng mọi chuyện sẽ dần lắng xuống thì người đã bị tôi chặn, Trì Nghiêm liên tục gửi cho tôi hàng chục tấm thiệp cưới.
Mỗi lần đến đưa đều là mỗi người khác nhau, bị tôi từ chối xong thì lần sau lại là gương mặt khác.
Có vẻ như nếu tôi không nhận, hắn sẽ điên cuồng gửi đến liên tục.
Tôi tính một lát, chắc tôi sẽ c.h.ế.t vào ngày Trì Nghiêm và Kỷ Mạt đính hôn.
Tôi vẫn khá là sẵn lòng giúp người khác thỏa mong ước.
"Được rồi, anh nói với hắn là tôi sẽ đến đúng giờ."
Người đó ngây người, dường như không ngờ thuyết phục tôi dễ như vậy, anh ta cảm ơn rối rít rồi rời đi.
Thiệp mời được thiết kế rất đẹp, chữ trên thiệp chắc hẳn là thuê người ta viết tay lên.
Chữ thể Khải viết nhỏ rất đẹp.
Hệ thống vang lên mấy hồi chuông cảnh báo, nhưng tôi không hề quan tâm dù chỉ một hồi.
Tôi chỉ tiếc rằng, mình không còn gặp lại Chu Hành Dã nữa.
Tôi đã gọi tên anh ấy rất nhiều lần, nhưng anh ấy không xuất hiện lần nào nữa.
Không biết trước khi c.h.ế.t có còn cơ hội gặp lại một lần nữa không.
Tối hôm đó trước khi đi ngủ, tôi đã nhận được tin nhắn kỳ lạ:
[Em cầu xin anh đi, không chừng anh sẽ tha thứ cho em đấy.]
[Không chừng cô dâu có thể sẽ đổi thành em đấy.]
Tôi chụp màn hình hai câu này lại rồi gửi cho Kỷ Mạt.
Chúng tôi có thông tin liên lạc của nhau, nhưng chưa từng trò chuyện.
Là do rất lâu về trước Trì Nghiêm có nói: "Anh sẽ giới thiệu tất cả bạn bè của mình cho em."