Trước cửa quán bar, khi    lên taxi và chuẩn  đóng cửa, Cố Duệ bất ngờ chạy tới, một tay kéo   ngoài.
 
Cậu   về phía Lý Sở.
 
“Xin  nhé,   em. Cậu tự về  , An Nhiên tạm thời thuộc về  .”
 
Mặc dù  đó  đoán   một chút về mối quan hệ giữa  và Cố Duệ nhưng lúc  Lý Sở vẫn  sốc.
 
“Cố Duệ…” 
 
Cậu  chỉ  chúng : “Hai  các ,   biến mất lâu như , thì  là âm thầm  ngoài chơi với  ?” 
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
“Cậu  chuyện đàng hoàng chút . Chuyện  đối với  khó chấp nhận lắm ? Cần thời gian? Vậy thì cho  chút thời gian. Tạm biệt. Tài xế, lái xe  ạ.”
 
Cố Duệ  xong liền kéo  , phía  vẫn còn vang lên tiếng của Lý Sở: “Này, hai  cũng quá đáng quá  đó!” 
 
“Muộn như thế  , chúng  còn   nữa?” 
 
“  .” Cố Duệ dừng bước, đặt tay lên vai .
 
“Dù  thì  chỉ   ở cạnh chị thôi.”
 
“Dính  tới  ? Từ lúc nào mà  bắt đầu thích  thế?”  đùa cợt, cũng  mong   trả lời. 
 
“Không  nữa,  cũng  nhớ là bắt đầu từ khi nào. Chỉ  là khi  kịp nhận , thì chị  lấp đầy cả trái tim của  .” 
 
“Vậy    đừng hung dữ với  nữa  ?” 
 
Cố Duệ xoa đầu , khóe miệng khẽ mỉm : “Chị sợ  ?”
 
“Không sợ,    thấy   thôi.”
 
 đưa tay xoa nhẹ giữa trán  : “Cậu xem, chỗ    nhăn,   cho nó thả lỏng …”
 
Cố Duệ nắm lấy tay  và ,  bao giờ  thấy     như .
 
“Trên trán chị vẫn còn một vết ,  cũng  nhăn  để giống với chị chứ.” 
 
“Ai cần  giống với ? Qua vài tháng thì cũng sẽ hết thôi mà!!!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngot-den-tim/30.html.]
 
“Xin  chị, đều tại  hết…”
 
“Không  mà,  qua hơn hai mươi ngày , chuyện đó cũng    của .”
 
Cố Duệ   gì thêm.
 
“Tiệm  sữa phía  còn  đóng cửa, chị  uống gì ?”
 
 gật đầu: “Trà sữa của   thêm đá,   uống ở nhiệt độ thường.”
 
Cậu   , thấy  bỗng nhiên đỏ mặt và  chút ngại ngùng thì  ngẩn  một chút,  ngay lập tức mỉm : “  .”
 
“Chúng  bắt taxi .” Cố Duệ  đưa  sữa cho   . 
 
“Taxi?” 
 
“Chị  bộ  mệt ? Lúc nãy còn uống  ít rượu nữa.” 
 
“ uống rượu là do ai hả?” 
 
“Còn đôi co nữa ?” Cậu  véo nhẹ má .
 
“Xe đến , mau  thôi.”
 
“Đến Quốc Mậu Grandview.”
 
Cố Duệ lên xe  một câu với tài xế   đó tựa  ghế im lặng nhắm mắt, trông  vẻ  mệt.
 
 thắc mắc trong lòng, Quốc Mậu Grandview? Là khách sạn năm  đấy,   đây là…? Dù  tò mò nhưng    dám hỏi. 
 
Cho đến khi xuống xe,  mới lộ rõ dáng vẻ lúng túng: “Cố Duệ, …” 
 
Cậu  mắt nhắm mắt mở,  một cách lười biếng. 
 
“Chị ơi, trong đầu chị  là những thứ lộn xộn gì thế?    ,  chỉ  chị ở bên cạnh chị thôi,   xa  lâu quá…”
 
“Với , chị còn    tình trạng hiện tại của  ?”