Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 97: Ngoại truyện: Chuyện xưa (2) ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:36:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai là hàng xóm, giờ học cùng lớp, từ lúc nào, họ bắt đầu cùng học tan học.
Ban đầu phụ còn đưa đón, nhưng theo thời gian lớn lên, liền bắt đầu để họ tự .
Tô Diệu là một cô bé mê ăn vặt.
Ngay từ ngày đầu tiên gặp cô bé, điều đó .
Sau khi học, nhận thức càng trở nên sâu sắc hơn.
Trên đường tan học về nhà, chỉ cần trong túi cô bé còn tiền tiêu vặt, cô bé sẽ mua một túi đồ ăn vặt, ăn, vui vẻ thôi.
Cô bé còn luôn hỏi tại ăn.
Tại … ăn?
Anh dường như chẳng chút hứng thú nào với những món ăn, trò chơi mà lũ trẻ con thích.
Anh chỉ thích sách, hoặc chơi game.
luôn phá đảo game nhanh, một khi qua màn, liền chơi nữa.
Vợ chồng nhà họ Tô đều là nhân viên y tế, đặc biệt coi trọng chuyện ăn uống, cho phép Tô Diệu ăn vặt lung tung bên ngoài.
Có tình cờ dì Khương bắt gặp Tô Diệu ăn cay về nhà, liền bắt đầu nghiêm khắc kiểm soát tiền tiêu vặt của cô bé, sợ cô bé mua đồ ăn vặt.
Mấy , Tô Diệu tiền tiêu vặt trong túi, chỉ thể thèm thuồng các bạn khác ăn, bản thì bên cạnh ngưỡng mộ vô cùng.
Lúc đó vì tâm lý gì, móc từ trong túi một tờ năm tệ, đưa cho cô bé.
Anh mãi mãi nhớ ánh mắt cô bé lúc đó, sáng lấp lánh, giống như đang ân nhân cứu mạng của .
Anh bỗng nhiên .
Lại bỗng nhiên cảm thấy chút đáng yêu.
……
Rất nhanh, bốn năm tiểu học trôi qua, và Tô Diệu đều lên cấp hai.
Trùng hợp là, họ vẫn học cùng lớp.
Chỉ là, là thủ khoa, còn Tô Diệu xếp hạng bao nhiêu.
Quan hệ hai vẫn như .
Không từ lúc nào, cả hai đều lớn hơn nhiều.
Anh cao lên nhiều, giọng cũng bắt đầu đổi.
Anh dường như ngày càng các bạn nữ yêu thích, mỗi ngày đều thể nhận thư tình và quà tặng các bạn nữ gửi.
Có cái là các cô bé lén lút nhét bàn , còn cái, là Tô Diệu lén nhét cặp sách .
Đừng tưởng , mấy cô bé đó đưa đồ ăn vặt cho cô, cô liền vui vẻ đồng ý giúp.
Tô Diệu dường như cũng một vài đổi.
Khuôn mặt cô bé còn mập như nữa, nhưng vẫn còn một chút bầu bĩnh đáng yêu, dễ thương, khi hai lúm đồng tiền nhỏ vẫn hiện rõ.
Cơ thể cô bé cũng đang lặng lẽ đổi, , hai thể còn chạm một cách vô tư như nữa.
Cần giữ cách mới đúng.
cô bé vô tâm vô tư, thường xuyên gõ cửa xông phòng ngủ của , hoặc là, thường xuyên mặc quần short và váy ngắn lởn vởn mắt …
Hạ Tinh Hoài thích cô bé từ bao giờ, nhưng đầu tiên ý thức rõ ràng tình cảm của dành cho Tô Diệu là năm lớp hai cấp hai.
Năm đó xảy một chuyện lớn nhỏ.
Trong trường một cô bé ngổ ngáo, thích mặc đồng phục học sinh, luôn thích mặc quần jean rách và áo phông sặc sỡ, chỉ nhuộm tóc mà còn sơn móng tay, là một trong những học sinh khiến giám thị và thầy cô đau đầu nhất.
cô bé đó cũng như nhiều cô gái khác, lòng .
So với sự dè dặt của những cô gái khác, cô bé thể hiện sự táo bạo đặc biệt.
Cô bé chủ động tìm đến cửa lớp , hề che giấu tình cảm của dành cho ; cũng sẽ mạnh dạn đối diện khi ăn cơm; thậm chí là, chặn đường tan học, bày tỏ lòng với .
Hạ Tinh Hoài thích cô bé đó.
Không chỉ thích, thậm chí còn chút ghét.
Vì , từ chối cô bé chỉ một , cuối cùng thậm chí còn những lời khó khiến cô bé bẽ mặt mặt nhiều bạn học: việc gì thì về nhà sách học bài , đừng lởn vởn mặt mãi, phiền phức lắm.
Cô bé ngổ ngáo dường như đả kích, một thời gian dài xuất hiện mặt .
Anh tưởng cô bé bỏ cuộc, nào ngờ, cô bé ôm hận trong lòng, tìm cách trả thù .
Anh là học sinh giỏi của trường, là con cưng của giáo viên và ban giám hiệu nhà trường, cô bé dám động .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-97-ngoai-truyen-chuyen-xua-2.html.]
Thế nên, ý đồ của cô bé đương nhiên đổ dồn Tô Diệu, mối quan hệ thiết nhất với .
Vào ngày xảy chuyện, cô dẫn theo mấy cô gái hổ báo khác chặn Tô Diệu trong nhà vệ sinh. Khi Tô Diệu còn kịp phản ứng, cô giáng hai cái tát mặt cô, khi bỏ còn quên cảnh cáo cô , nếu sẽ để cô yên.
Tiết học đó, Tô Diệu cúp.
Khi Hạ Tinh Hoài tìm thấy cô, cô đang trốn khán đài sân thể thao mà lau nước mắt.
Vừa thấy , cô liền nhào lòng òa lên, vẻ mặt đầy tủi mà từ đến nay từng .
Dù từ nhỏ đến lớn, bố Tô còn chẳng nỡ chạm một ngón tay cô...
Khoảnh khắc đó, Hạ Tinh Hoài đầu tiên cảm nhận thế nào là "đau lòng".
Đặc biệt là khi thấy vết ngón tay hằn rõ mặt cô, tim đau đến nghẹt thở.
"Ai đ.á.n.h ?" Anh siết chặt nắm đấm, gần như nghiến răng ken két mà thốt câu .
Tô Diệu lâu mới bình tĩnh , đứt quãng kể bộ sự việc.
Ngay lập tức, một ngọn lửa giận dữ vô cớ bùng lên trong lồng n.g.ự.c .
Anh cố kìm nén cơn giận, đưa Tô Diệu về lớp, giao cô cho giáo viên chủ nhiệm và nhờ thầy gọi điện thông báo cho phụ của cả hai bên.
Ngay đó, rời khỏi văn phòng chút ngoảnh đầu.
Anh thẳng đến lớp của cô gái hổ báo .
Lúc đó đang giáo viên lớp, "báo cáo", ánh mắt kinh ngạc của giáo viên và bộ học sinh trong lớp, thẳng , tiến đến mặt cô gái hổ báo.
Dưới ánh chột của cô , nắm chặt cổ áo cô , dùng sức kéo ngoài.
Cô gái hổ báo lập tức hoảng loạn tột độ, bất chấp giãy giụa.
Hạ Tinh Hoài tóm lấy chiếc cốc thủy tinh bàn cô , mạnh mẽ ném xuống đất.
"Rầm!"
Tiếng động dữ dội lập tức kinh hãi, cô gái hổ báo cũng sợ hãi, dám giãy giụa nữa.
Ban đầu giáo viên còn định ngăn cản, nhưng Hạ Tinh Hoài nhanh chóng lên tiếng: "Phiền thầy thông báo cho phụ của bạn học đến trường, vài vấn đề cần họ giải quyết."
Nói xong, liền kéo cô gái hổ báo thẳng.
Dùng lời của các bạn học để miêu tả: khoảnh khắc đó, như sát thần nhập thể, cực kỳ đáng sợ.
Mèo Dịch Truyện
Nếu cô là con gái, nhất định sẽ chút nương tay đ.á.n.h cho cô một trận, đ.á.n.h đến mức cô sợ vãi mật, quỳ xuống cầu xin tha thứ.
dù cô cũng là con gái.
Từ nhỏ đến lớn, những gì dạy bảo đều với rằng động tay đ.á.n.h con gái.
Vì , nhịn xuống.
Ngày hôm đó, bố Tô Diệu, bố , và cả bố của cô gái hổ báo đều đến trường.
Biết con gái đánh, dì Giang đau lòng đến rơi nước mắt, chú Tô cũng nổi giận.
Biết chuyện là do mà , bố nhất thời , gì.
Sau đó, sự hòa giải của giáo viên chủ nhiệm, cô gái hổ báo và bố cô đều phê bình nghiêm khắc. Cô chỉ buộc xin Tô Diệu, mà còn xử phạt cảnh cáo trường.
Dù , giáo viên chủ nhiệm sớm ưa cô .
Huống hồ, cô đắc tội với , đầu trường, là học sinh tất cả giáo viên yêu quý.
Đôi khi thực tế là như .
Sau chuyện đó, cô gái hổ báo liền ngoan ngoãn , dám lảng vảng mặt và Tô Diệu nữa, thậm chí còn tìm cách né tránh họ.
Những học sinh khác lẽ cũng chấn động, từ đó về còn ai dám bắt nạt Tô Diệu nữa.
vì chuyện , Hạ Tinh Hoài vẫn luôn canh cánh trong lòng một nỗi áy náy.
Mặc dù Tô Diệu và bố cô từng trách cứ vì điều đó.
dù , chuyện đều là do mà .
Anh sẽ bao giờ quên dáng vẻ Tô Diệu với đôi mắt đỏ hoe, ngày hôm đó...
Đồng thời, cũng nhận một điều.
Anh dường như thích Tô Diệu.
Cô rơi nước mắt là hoảng loạn, đau lòng...
Anh luôn cảm thấy, cô lên mới là nhất.
Rực rỡ và chói mắt.