Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 90: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:36:18
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi một ngả
Trong mấy tháng còn , luận văn nghiệp trở thành trọng tâm cuộc sống của Tô Diệu.
Tìm tài liệu, luận văn, chỉnh sửa luận văn, chỉnh sửa luận văn, chỉnh sửa luận văn nữa… Cho đến tháng Năm, buổi bảo vệ luận văn thuận lợi qua, chuyện quan trọng cuối cùng cũng khép .
Đến đây, cuộc sống đại học của cô dần bước hồi kết.
Vào tháng Sáu, Tô Diệu và những khác trong phòng 303 bắt đầu bận rộn với đủ công việc liên quan đến nghiệp.
Tô Diệu sắp ở trường học nghiên cứu sinh, Tống Ninh đậu nghiên cứu sinh của một trường đại học Top 10 ở tỉnh ngoài, còn chị Lan thì nhận lời mời việc từ một nhà xuất bản lớn ở Lâm Thành.
Trương Duẫn Lạc thi nghiên cứu sinh thành công, nhưng cô thi lấy chứng chỉ giáo viên từ , ký hợp đồng với một trường tư thục ở Lâm Thành, chuẩn dạy một thời gian tính tiếp, thể sẽ thi nghiên cứu sinh hoặc thi công chức.
Tất cả bọn họ đều một tương lai tươi sáng.
Mèo Dịch Truyện
Gần đến ngày nghiệp, trường cũng phát áo cử nhân cho các sinh viên năm cuối, ít bạn học bắt đầu chụp ảnh lưu niệm trong trường.
Lâm Nguyệt Lan đặt lịch với một nhiếp ảnh gia tay nghề khá mạng, chuẩn nhờ đến chụp ảnh nghiệp cho phòng 303.
Ngày chụp ảnh, mặt trời lớn, nhưng vẫn ngăn sự nhiệt tình chụp ảnh của .
Hạ Tinh Hoài hôm đó việc gì, Tô Diệu và gọi đến xách túi, tiện thể chụp vài tấm ảnh chung.
Lê Kha cũng mời mà đến, theo sát phía chị Lan suốt buổi, giúp cô xách túi, mua đồ uống lạnh cho cô, trông hệt như một chú husky hiền lành vẫy đuôi.
Tô Diệu và các bạn mua trang phục mạng, tổng cộng ba bộ: một bộ là đồng phục học sinh phong cách trẻ trung đơn giản, áo sơ mi trắng tay ngắn phối chân váy xếp ly đen; bộ thứ hai là đồng phục nữ sinh thời Dân Quốc, áo cài cúc xanh tay lỡ và chân váy dài ngang gối màu xanh đậm; bộ thứ ba là váy cưới đơn giản hóa.
Họ chụp từ sáng cho đến khi mặt trời lặn, buổi trưa chỉ ăn qua loa bữa trưa đơn giản.
Địa điểm chụp ảnh cuối cùng là cổng trường, đây cũng là nơi lượng chụp ảnh đông nhất.
Đợi một lúc lâu, cuối cùng cũng đến lượt họ. Bốn cô gái chụp vài tấm ảnh nhóm sự chỉ đạo của nhiếp ảnh gia, đó kéo Hạ Tinh Hoài và Lê Kha chụp chung một tấm ảnh sáu .
Khi chuẩn rút lui, Trương Duẫn Lạc đề nghị Tô Diệu và Hạ Tinh Hoài chụp riêng một tấm.
Tô Diệu cũng thấy tồi, liền kéo tay Hạ Tinh Hoài, một tay khoác lấy cánh tay , một tay ôm bó hoa, mặt nở nụ rạng rỡ.
Còn Hạ Tinh Hoài thì vòng tay ôm lấy vai cô, gần như ôm trọn nửa cô lòng, khóe miệng nhếch lên.
Một là cô gái xinh mặc áo cử nhân màu đen, một là trai điển trai mặc áo phông trắng quần đen đơn giản, vô cùng đôi.
Sau khi Tô Diệu và Hạ Tinh Hoài chụp xong, Trương Duẫn Lạc đề nghị Lê Kha và chị Lan chụp một tấm.
, lời đề nghị lập tức nhận phản hồi.
Lê Kha gãi đầu, cẩn thận liếc chị Lan một cái, dường như nhưng chút dám.
Những khác thấy đều khỏi .
Tống Ninh đẩy chị Lan về phía bức tường lớn chữ "Đại học Lâm Thành", nhẹ nhàng khuyên cô: "Chụp một tấm chị Lan, dù gì cũng giúp chị xách đồ cả ngày trời, coi như là bạn học cũ, để kỷ niệm cũng mà."
Lê Kha vẫn yên tại chỗ nhúc nhích, dù Tô Diệu và các cô gái khác đều đang khuyến khích và giục nhanh chóng qua đó.
Cho đến khi ánh mắt của Lâm Nguyệt Lan sang, giọng lạnh lùng vang lên: "Còn mau qua đây!"
Lê Kha lập tức lộ vẻ thể tin nổi, dùng ngón tay chỉ .
Lâm Nguyệt Lan gật đầu một cách khó thấy.
"Vâng ạ~"
Và thấy cảnh lon ton chạy đến bên cạnh chị Lan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-90.html.]
Anh cẩn thận cạnh chị Lan, bàn tay kề bên chị Lan cứ lăm le đặt lên nhưng dám.
khoảnh khắc nhiếp ảnh gia bấm máy, tặc lưỡi, cuối cùng cũng đặt tay lên.
Lâm Nguyệt Lan ngạc nhiên bàn tay vai , nhưng thêm gì.
Hai …
Cũng khi nào mới thể thành đôi nữa.
Sau khi chụp ảnh xong, Lê Kha gọi Trình Duy và Triệu Đông Dương đến, cùng ăn một bữa tối bên ngoài trường, đây là bữa tiệc chia tay cuối cùng của hai phòng.
Vài ngày , trường tổ chức lễ nghiệp cho sinh viên năm cuối, Tô Diệu nhận bằng nghiệp và chứng chỉ học vị của .
Đến đây, bốn năm đại học khép .
Ngày hôm lễ nghiệp, nhiều bạn học bắt đầu dọn đồ rời trường, Trương Duẫn Lạc và chị Lan tìm chỗ ở mới, trực tiếp thuê công ty chuyển nhà dọn hết đồ đạc , còn Tống Ninh thì gửi tất cả đồ về quê.
Nhất thời, mỗi một ngả.
Còn Tô Diệu, nhà cô ở khá gần, ngày rời trường, ba Tô trực tiếp lái xe đến trường đón cô, nhét phần lớn hành lý của cô xe.
Còn một ít đồ dùng cần thiết cho việc học , Tô Diệu đóng gói và để ký túc xá của Hạ Tinh Hoài.
Ngày rời trường, trong lòng Tô Diệu dâng lên một cảm giác quyến luyến mãnh liệt.
Dù cô sẽ sớm , nhưng chị Lan, Lạc Lạc, Ninh Ninh, đều còn ở bên cạnh cô nữa …
Hạ Tinh Hoài nghỉ hè giáo sư đưa bệnh viện thực tập, về Sùng Quang, Tô Diệu một ở nhà, chán đến mức sắp mốc meo luôn .
Trước đây, mỗi khi về nhà nghỉ lễ ít nhất còn Hạ Tinh Hoài, hoặc Đàm Tuyết Nghênh và thể hẹn chơi, nhưng năm nay, Hạ Tinh Hoài mặt, Đàm Tuyết Nghênh và những khác đều gia nhập đội quân "con ong chăm chỉ", nghỉ hè cũng về nhà.
Tô Diệu ngày nào cũng bẻ ngón tay, mong ngóng nhanh chóng khai giảng.
Trong lúc rảnh rỗi, cô đăng ký một tài khoản tác giả một trang web tiểu thuyết, bắt đầu truyện để g.i.ế.c thời gian.
Về nội dung gì thì đó là những ân oán tình thù giữa cô và Hạ Tinh Hoài từ nhỏ đến lớn.
Tô Diệu ban đầu chỉ chơi chơi, nhưng ngờ dần dần độc giả bắt đầu hối thúc cô chương mới, khiến cô mỗi ngày đều dậy sớm bài, ép " ".
Sau đó cô dứt khoát đăng ký ký hợp đồng với trang web, để ít nhiều cũng chút thu nhập.
Tháng đầu tiên xong, cô kiếm một nghìn tệ.
Tuy nhiều, nhưng cũng đủ khiến cô phấn khích một thời gian dài, lập tức gửi cho Hạ Tinh Hoài một phong bao lì xì hai trăm tệ.
Dù thì, chính là nguồn tư liệu của cô mà!
Vào cuối tháng Bảy, Tô Diệu nhận tin nhắn từ chị Lan hỏi cô ở nhà buồn chán , về Lâm Thành chơi .
Tô Diệu chắc chắn là , chỉ là, chỗ ở.
Chị Lan thể ở chỗ cô, cô hiện giờ ở một , khá là cô đơn.
Sau khi bố đồng ý, Tô Diệu lập tức thu dọn đồ đạc lên xe Lâm Thành để nương tựa chị Lan.
Lâm Thành chỉ chị Lan, mà còn Hạ Tinh Hoài, Trương Duẫn Lạc, Đàm Tuyết Nghênh, Lê Kha và nhiều bạn bè khác.
Lâm Nguyệt Lan bắt đầu , cô thuê một căn hộ nhỏ gần nhà xuất bản để sống một , Tô Diệu liền ở cùng cô.
Tô Diệu báo tin cho Hạ Tinh Hoài, đợi đến khi cô định ở chỗ chị Lan, cô lén lút đến bệnh viện nơi Hạ Tinh Hoài thực tập, chuẩn cho một bất ngờ.