Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 75: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:36:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gái nũng, đàn ông xiêu lòng

 

“Không chịu , em giúp thoa cơ.” Anh cố chấp , giọng điệu tự dưng mang theo vài phần nũng.

 

Da đầu Tô Diệu tê dại, dám ngẩng đầu thẳng .

 

“…Được .”

 

Sợ phát hiện điều gì bất thường, Tô Diệu đành vội vàng đồng ý, nặn một lượng lớn kem chống nắng, thoa lên n.g.ự.c , dùng bàn tay nhỏ bé từ từ tán đều.

 

Cảm nhận những đường vân dọc ngang lòng bàn tay và xúc cảm rắn chắc, mặt Tô Diệu càng lúc càng nóng, tay cũng run.

 

Trong đầu cô, dường như một thứ gì đó đang nở bung

 

Cô chỉ thể cúi thấp đầu hơn nữa để che giấu sự bất thường của .

 

rằng, Hạ Tinh Hoài vẫn luôn cúi đầu quan sát sự đổi của cô.

 

Khi thấy vành tai đỏ bừng của cô, khóe miệng kìm khẽ cong lên, nụ im lặng lan tỏa…

 

Thoa xong phần , Tô Diệu thể chịu đựng thêm nữa, liền nhét tuýp kem chống nắng tay : “Mặt và cổ tự thoa , em vệ sinh!”

 

Nói xong liền cúi đầu chạy vọt nhà vệ sinh.

 

Nhìn bóng lưng cô vội vã bỏ chạy, nghĩ đến điều gì, ánh mắt Hạ Tinh Hoài trở nên trầm tư.

 

Có lẽ, thể cân nhắc dùng "mỹ nam kế"?

 

 

Cứ thế kéo dài, khi hai ngoài quá năm giờ chiều.

 

Nắng vẫn còn gay gắt, Tô Diệu thấy ngoan ngoãn mặc áo chống nắng , còn Hạ Tinh Hoài cũng khoác thêm một chiếc áo sơ mi cộc tay.

 

Vừa thấy bãi biển, Tô Diệu vô cùng phấn khích, lập tức cởi dép lê chạy ào cát.

 

Vừa chạy đầu Hạ Tinh Hoài phía .

 

Anh thong dong, mặc chiếc áo sơ mi in hình lá rùa lớn, là quần short biển hoa văn, chân dép tông, sống mũi đeo một cặp kính râm to bản.

 

Trông hệt như đang nghỉ dưỡng thảnh thơi.

 

Tô Diệu nhanh chóng chạy đến chỗ giao giữa bãi cát và biển, lúc thì nghịch cát, lúc thì xuống biển rửa chân, chơi đùa vui vẻ.

 

Thấy Hạ Tinh Hoài đến gần, cô hớn hở rút điện thoại nhờ chụp ảnh giúp .

 

Tô Diệu lưng về phía biển, tạo một dáng mà cô tự cho là .

 

Tuy nhiên, khi cô xem những bức ảnh chụp, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức xụ xuống.

 

“Hạ Tinh Hoài, chụp cái gì thế ?”

 

Chân cô thể ngắn thế ! Mặt cô thể đen thế !

 

“Chụp em đấy.” Hạ Tinh Hoài nhún vai, vẻ mặt bất lực.

 

“Anh tìm góc ?! Góc chụp !”

 

Hạ Tinh Hoài suy nghĩ một chút: “Vậy em qua đó , thử .”

 

“Được.” Tô Diệu dặn dò: “Chụp cho nhé, chụp tâm .”

 

“Mặt, sang trái thêm một chút.”

 

“Nhấc chân lên.”

 

“Cười––”

 

Tô Diệu lời, chỉ huy của cô đều theo.

 

Khi cô xem ảnh nữa, khóe môi nở nụ mãn nguyện: “ thật .”

 

Quả hổ danh là học bá, chỉ thông minh mà gu thẩm mỹ cũng đỉnh cao.

 

Chỉ cần một chút chỉ dẫn, thể chụp những bức ảnh ưng ý đến .

 

Tô Diệu như mở một cánh cửa thế giới mới, bắt đầu đổi đủ kiểu tư thế, phông nền để Hạ Tinh Hoài chụp ảnh cho cô, gần như trở thành nhiếp ảnh gia riêng của cô.

 

Chụp một lúc, Tô Diệu cảm thấy quá nắng, chịu nổi, định kéo Hạ Tinh Hoài tìm một quán cà phê ven biển nghỉ một lát, đợi mặt trời lặn hẵng ngoài chơi tiếp.

 

Hai tìm một quán cà phê tương đối ít khách, chọn một chỗ cạnh cửa sổ.

 

Vừa xuống, Tô Diệu cảm thấy vệ sinh.

 

Sau khi hỏi nhân viên phục vụ về vị trí nhà vệ sinh, cô liền dậy .

 

Khi từ nhà vệ sinh, cô kinh ngạc phát hiện, bên cạnh chỗ của cô và Hạ Tinh Hoài thêm một cô gái xinh với hình gợi cảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-75.html.]

 

Cô gái lưng về phía cô, rõ mặt, nhưng thể thấy vòng eo thon gọn và đôi chân dài miên man chiếc áo sơ mi mỏng manh.

 

Hạ Tinh Hoài hình cô gái che khuất, rõ mặt, chỉ thấy nửa hình mặc chiếc áo sơ mi lá rùa.

 

Tên , đào hoa ghê gớm thật.

 

Tô Diệu hít sâu một , cẩn thận bước tới.

 

Đến gần hơn, cô thấy giọng của cô gái.

 

“Anh trai, thêm điện thoại liên lạc cũng ? Cứ coi như thêm một bạn .”

 

“Em cần nữa ?” Giọng Hạ Tinh Hoài lạnh lùng, mang theo một chút thiếu kiên nhẫn: “Anh bạn gái .”

 

“Bạn gái ở đây~”

 

Gái nũng, đàn ông xiêu lòng.

 

Tô Diệu hiểu rõ đạo lý , vì toe toét ló đầu từ phía cô gái: “Xin nhé, về đây~”

 

Hạ Tinh Hoài sững sờ, đó khóe môi khẽ cong lên: “Về ?”

 

Nghe thấy tiếng, cô gái đầu , ánh mắt đ.á.n.h giá Tô Diệu một lượt.

 

Sau đó bĩu môi, vẻ gì là hổ ngại ngùng khi chính chủ bắt tại trận.

 

Tô Diệu cũng đang đ.á.n.h giá cô .

 

Quả thực là một mỹ nhân, cả khuôn mặt và hình đều , hơn nữa còn là kiểu mỹ nhân trông khỏe khoắn, năng động.

 

Ngay lập tức, Tô Diệu mím môi, mỉm nhẹ với cô .

 

Cô gái khẽ hừ một tiếng, lắc hông đầu bỏ chút ngoảnh .

 

“Dáng thật .” Tô Diệu khẽ cảm thán một câu, xuống đối diện Hạ Tinh Hoài.

 

“Không bằng em .” Hạ Tinh Hoài khẽ.

 

Tô Diệu: “?”

 

Này giai, khen thì ít nhất cũng tâm một chút chứ.

 

Dáng của cô gái nãy, bằng cô ư?

 

Anh .

 

 

Đợi đến khi mặt trời lặn, Tô Diệu và Hạ Tinh Hoài mới từ quán cà phê , tiếp tục bãi biển chơi.

 

Hoàng hôn biển đến nao lòng, Tô Diệu cầm điện thoại “tách tách” chụp một tràng, chụp xong nhờ Hạ Tinh Hoài chụp giúp cô.

 

Dần dần, màn đêm buông xuống, đèn đường bật sáng, bãi biển công cộng vẫn tấp nập qua .

 

Tô Diệu bơi, nhưng nghĩ mặc đồ bơi thì ít nhất cũng xuống nước một . Thế là cô thuê một cái phao bơi ở cửa hàng gần đó, cẩn thận xuống nước chơi một lúc.

 

Hạ Tinh Hoài xuống nước, bên bờ biển luôn cô, tiện thể giúp cô cầm điện thoại, áo chống nắng và đủ thứ đồ khác, đúng là một công cụ chính hiệu.

Mèo Dịch Truyện

 

Chơi gần đủ , Tô Diệu liền lên bờ, trả phao bơi.

 

Thấy thời gian còn sớm, hai liền nắm tay dạo dọc bờ biển, đến một đoạn bãi biển ánh sáng lờ mờ, Tô Diệu bỗng nhiên phát hiện, xung quanh vài cặp tình nhân đang lén lút hôn .

 

Giữa ban ngày ban mặt… , bây giờ là buổi tối .

 

Mặc dù , Tô Diệu vẫn cảm thấy ngượng.

 

Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Tinh Hoài, theo bản năng .

 

“Sao? Muốn thử ?” Hạ Tinh Hoài trêu chọc .

 

Tô Diệu lườm một cái vui, thử cái quỷ gì chứ.

 

Hạ Tinh Hoài một tay kéo cô : “Đã đến , thử xem .”

 

“Anh đúng là đồ…”

 

Tô Diệu còn dứt lời, nụ hôn của phủ xuống.

 

Cảm nhận vị mặn nhàn nhạt của nước biển, hòa quyện với mùi hương thanh mát quen thuộc ập cánh mũi, Tô Diệu khẽ nhắm mắt , vòng tay ôm lấy eo .

 

Hôn thì hôn thôi, dù vài ngày nữa cũng , cũng chẳng ai quen họ…

 

Một nụ hôn kết thúc, thở của Tô Diệu chút bất .

 

Thế mà, ai đó còn quên trêu chọc cô: “Miệng thì , nhưng cơ thể thành thật lắm nha.”

 

 

Loading...