Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 63: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:35:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hóa

 

Tối thứ Hai, ban Tuyên truyền tổ chức cuộc họp thường kỳ cuối cùng khi Đường Dục Hằng mãn nhiệm.

 

Đường Dục Hằng như thường lệ về một công việc, cuối cùng mới đề cập đến chuyện mãn nhiệm, bày tỏ lòng ơn chăm sóc và đồng hành cùng suốt một năm qua.

 

Danh sách Trưởng ban mới sẽ công bố cuối tháng, đến lúc đó sẽ buông tay.

 

Mọi đều cảm thấy xúc động.

 

Không thể phủ nhận, quả thực là một Trưởng ban tồi.

 

Sau cuộc họp thường kỳ, Tô Diệu và Trương Duẫn Lạc cùng rời .

 

Đi nửa đường, Trương Duẫn Lạc chợt nhớ chiếc cốc nước của để quên ở văn phòng, Tô Diệu đề nghị cùng cô lấy.

 

Hai cùng lên lầu, nhưng bất ngờ phát hiện văn phòng ban Tuyên truyền vẫn còn sáng đèn.

 

Cửa hé mở, mơ hồ thấy tiếng chuyện.

 

Trương Duẫn Lạc giơ tay, định gõ cửa, nhưng bên trong truyền một giọng quen thuộc.

 

“Vy Vy, nếu vị trí Trưởng ban , thể thẳng với tớ, mà, tớ…”

 

Lời của nam sinh ngắt ngang, ngay đó, là một giọng nữ mang vẻ châm biếm: “Sao? Đường Trưởng ban mở cửa cho ?”

 

Tô Diệu ngay Trương Duẫn Lạc, cũng rõ mồn một câu .

 

khỏi nhíu mày.

 

Học tỷ Lạc Vy và Đường Dục Hằng?

 

Cô theo bản năng sang Trương Duẫn Lạc, nhưng phát hiện vẻ sững sờ.

 

“Tớ ý đó, tớ cứ nghĩ hứng thú với vị trí . Tớ ngờ, tranh cử. Nếu , tớ với các Chủ tịch …”

 

“Hừ.” Giọng nữ lạnh nhạt và dứt khoát: “Không cần thiết, chúng quan hệ gì.”

 

“Vy Vy…”

 

Tô Diệu còn tiếp tục , nhưng đột nhiên, Trương Duẫn Lạc kéo tay cô, đầu mà xuống lầu.

 

“Lạc Lạc!”

 

“Lạc Lạc!”

 

Tô Diệu gọi mấy tiếng mới dừng bước.

 

“Sao ? Không lấy cốc nước nữa ?”

 

Trương Duẫn Lạc im lặng một lát, nhàn nhạt : “Mai lấy cũng .”

 

“…Được thôi.” Tô Diệu gật đầu.

 

Không hiểu , cô cảm thấy Lạc Lạc gì đó kỳ lạ.

 

Ngày thường đều vô tư lự, hiếm khi thấy như .

 

cô nghĩ chỉ là sợ ngại ngùng nên nghĩ nhiều.

 

Tối hôm đó về đến phòng, Trương Duẫn Lạc cứ ủ rũ, khi vệ sinh cá nhân xong thì giường sớm, một lời.

 

Suốt hai ngày đó, tâm trạng cô đều vẻ trùng xuống, lên lớp cũng thỉnh thoảng ngẩn .

 

Tô Diệu và Tống Ninh bàn bạc xong thì đến kết luận: Lạc Lạc giận dỗi với bạn trai .

 

các cô cũng giúp thế nào, dù thì đến cả bạn trai cô là ai họ cũng còn

 

Tối thứ Tư, Tô Diệu và Hạ Tinh Hoài như thường lệ cùng ăn cơm ở căng tin, đó bộ quanh sân thể dục, chia sẻ cuộc sống gần đây của .

 

Tô Diệu vô thức nhắc đến chuyện của Trương Duẫn Lạc: “Dạo Lạc Lạc hình như giận dỗi với bạn trai , ngày nào cũng ủ rũ… À , chắc vẫn bạn trai, hai chắc xác định quan hệ. Lạc Lạc bảo, nếu xác định , sẽ mời bọn ăn ngay lập tức.”

 

“Cậu chỉ nhớ mỗi chuyện ăn uống thôi .” Hạ Tinh Hoài , véo nhẹ má cô.

 

“Hề hề, !” Tô Diệu bĩu môi: “ thật sự quan tâm cô mà, cô chẳng chịu cho bọn con trai đó là ai, cứ úp mở, cứ như sợ bọn .”

 

“Sợ các ?” Hạ Tinh Hoài nhíu mày, trong mắt ánh lên tia suy tư.

 

, cũng nhân phẩm của đó thế nào, nhỡ lừa dối tình cảm của Lạc Lạc thì ? Mà , hình như lớn tuổi hơn bọn , Lạc Lạc gọi là tiền bối…”

 

“Tiền bối?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-63.html.]

 

Trong mắt Hạ Tinh Hoài thoáng qua một tia kinh ngạc, nhưng ngay giây , vẻ mặt trở nên bừng tỉnh.

 

“Miêu Miêu, hình như đối tượng mập mờ của Trương Duẫn Lạc là ai .”

 

“Hả?” Tô Diệu cực kỳ ngạc nhiên: “Là ai ?”

 

“Đường Dục Hành.” Hạ Tinh Hoài chậm rãi thốt ba chữ.

 

Tô Diệu ngớ : “Đường, Đường… Dục Hành?”

 

“Ừm.” Hạ Tinh Hoài gật đầu: “Khoảng hai tuần một buổi tối, đường từ thư viện về khi tra tài liệu, thấy Đường Dục Hành và Trương Duẫn Lạc cùng công viên nhỏ của trường.”

 

“Chính là công viên nhỏ mà bọn đó ?”

 

“Ừm.”

 

Tô Diệu nhất thời gì, cô cau mày thật chặt, vẻ mặt đổi khó lường.

 

“Chỉ vì chuyện thôi ? Liệu họ đó để đường tắt ? Bình thường cũng ít bạn học vì đường tắt mà ngang qua đó…”

 

Công viên nhỏ chắn giữa mấy tòa nhà giảng đường và văn phòng, hơn nữa diện tích hề nhỏ, đôi khi đường tắt đều xuyên qua đó.

 

“Ban đầu cũng nghĩ , nên với em, nhưng em những chuyện , kết nối với chuyện thì một suy đoán.”

 

Dừng một chút, Hạ Tinh Hoài : “Buổi tối, ngoài các cặp đôi hẹn hò, ít khi bạn học nào đó, cho dù , thì thường là cùng giới tính cùng . Hai khác giới yêu , chẳng may bắt gặp những cảnh tượng đó, sẽ thấy ngại ?”

 

Tô Diệu im lặng.

 

.

 

Học kỳ cô và Trương Duẫn Lạc bắt gặp những cảnh đó đều thấy vô cùng ngại, huống hồ là cùng khác giới?

 

Lạc Lạc rõ tình hình bên trong, thể cùng Đường Dục Hành…

 

Lẽ nào họ cũng như cô và Hạ Tinh Hoài, cũng đó hẹn hò?

 

Trong khoảnh khắc, trong đầu Tô Diệu bỗng nhiên hiện lên một đoạn đối thoại:

 

“Là khoa nào ? Quen từ khi nào?”

Mèo Dịch Truyện

 

“Trước đây tham gia một hoạt động mà quen, hình như là khoa Vật lý.”

 

Khoa Vật lý?

 

Đường Dục Hành chính là khoa Vật lý!

 

Còn cả tấm ảnh Ninh Ninh chụp nữa, lúc đó cô thấy bóng lưng con trai chút quen mắt, nhưng vẫn thể nhớ .

 

Bây giờ nghĩ , quả thật chút giống Đường Dục Hành.

 

Thảo nào Lạc Lạc yêu đương che che giấu giấu, sống c.h.ế.t cũng chịu cho bọn đối phương là ai, thì là…

 

Tô Diệu đột nhiên nhớ đến tối thứ Hai tuần đó, cô và Trương Duẫn Lạc thấy cuộc chuyện giữa Đường Dục Hành và tiền bối Lạc Vi ở cửa phòng việc.

 

Dường như cũng chính từ lúc đó, Lạc Lạc mới ủ rũ!

 

Hơn nữa, cuộc chuyện của họ hôm đó, Đường Dục Hành hình như cũng chuyện cũ ai với tiền bối Lạc Vi…

 

Sắc mặt Tô Diệu đổi liên tục, cuối cùng cô hít sâu một .

 

“Hạ Tinh Hoài, em nhớ học kỳ hình như với em, Đường Dục Hành đúng ? Bảo em tránh xa một chút.”

 

“Ừm.”

 

“Tại ?”

 

Hạ Tinh Hoài nghĩ một lát: “Bọn những năm nhất năm hai, đến trường lâu, hiểu rõ nhiều chuyện. năm ba năm tư thì khác , họ ở lâu , nhiều chuyện hơn.”

 

“Ví dụ như?” Tô Diệu hỏi.

 

“Khách sạn mà chúng từng ở ở cổng Bắc, em còn nhớ ?”

 

“Ừm.”

 

“Anh quen một tiền bối năm ba ở câu lạc bộ guitar, là khách quen của khách sạn đó.”

 

Vẻ mặt Tô Diệu chút khó tả.

 

“Anh với , Đường Dục Hành cũng là khách quen của khách sạn đó. Từ năm nhất đến năm ba, ít nhất bắt gặp Đường Dục Hành đưa bốn năm cô gái khác đến đó.”

 

 

Loading...