Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 62: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:35:49
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý thuyết thì phong phú
Đột nhiên, cô cảm thấy yết hầu khẽ động.
Tô Diệu giật , theo bản năng ngẩng đầu, bất ngờ đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm.
Anh nắm chặt bàn tay đang “gây án” của cô, đôi môi đẽ khẽ cong lên: “Tô Miêu Miêu, sáng sớm tinh mơ, em đang gì ?”
Má Tô Diệu khẽ nóng bừng, cô cúi đầu dám thẳng ánh mắt .
“Chỉ… chỉ là tò mò thôi, đây từng sờ, sờ thử một chút…”
Hạ Tinh Hoài khẽ nhướng mày, giọng điệu trêu chọc: “Không cái gì tò mò cũng thể sờ , sờ yết hầu, em còn sờ gì nữa?”
Mặt Tô Diệu “xoạt” một cái đỏ bừng.
Lời quá trần trụi.
Cũng như ánh mắt của , trần trụi và rõ ràng.
“Phì! Đồ lưu manh!”
Thấy cô đỏ mặt, Hạ Tinh Hoài lập tức nổi hứng trêu chọc cô: “Hay là em còn chỗ nào khác sờ , cho em sờ một cho xong?”
“Anh im ngay!” Tô Diệu đỏ mặt lườm .
“Đừng ngại.” Hạ Tinh Hoài nắm lấy tay cô, từ từ di chuyển xuống.
Tô Diệu ngây , đó, cô thét lên một tiếng chói tai, cả lăn lộn bò xuống giường.
“Lưu manh! Đồ lưu manh thối!”
“Ừm ừm, là đồ lưu manh thối.” Hạ Tinh Hoài thành thật thừa nhận.
Tô Diệu tức hổ, cuối cùng dứt khoát lười thèm để ý đến nữa, xỏ dép lê chạy một mạch phòng tắm, “rầm” một tiếng đóng sập cửa.
Quả nhiên, đàn ông đều như …
Hạ Tinh Hoài tự trêu chọc quá đà, nên tốn một phen công sức mới dỗ cô.
cho đến khi rời , Tô Diệu vẫn thèm để ý đến .
“Đồ đạc lấy hết ?” Hạ Tinh Hoài hỏi .
“Hết .” Tô Diệu , tháo chiếc thẻ phòng đang cắm ở cửa .
Thấy cô chuẩn mở cửa, Hạ Tinh Hoài liền kéo cô .
“Làm gì?” Tô Diệu đầu, liếc một cái vui.
Cũng chính lúc , phòng mất điện, đột nhiên trở nên tối sầm.
Hạ Tinh Hoài bỗng nhiên tiến thêm một bước, vươn tay ôm lấy eo cô: “Sắp , hôn thêm cái nữa , lát nữa sẽ còn cơ hội .”
Dứt lời, môi nhanh chóng chạm xuống, chặn lời phản bác còn kịp thốt của Tô Diệu.
nhanh, cô chịu thua.
Cô phát hiện, về khoản hôn hít , Hạ Tinh Hoài thật sự “ cách”.
Luôn khiến cô tự chủ mà sa …
Cô thậm chí còn từng nghi ngờ rằng, cô, nhiều kinh nghiệm thực chiến .
Hạ Tinh Hoài giải thích rằng: kiến thức lý thuyết quá phong phú, thiếu thực hành.
Cô thể phản bác.
Sau một nụ hôn nồng nhiệt, cả hai đều thở dốc.
Tô Diệu cứ nghĩ thế là đủ .
bất ngờ bế cô lên, một cước đạp tung cửa phòng tắm.
Tô Diệu đặt lên bồn rửa mặt, nhưng hề lạnh lẽo, Hạ Tinh Hoài nhanh tay lẹ mắt kéo một chiếc khăn tắm lót m.ô.n.g cô.
Cô vòng hai tay qua cổ , khẽ nắm lấy áo lưng , cúi đầu, hôn lên môi .
Và đôi chân cô cũng vô thức vòng lấy eo …
Không qua bao lâu, cả hai mới rời khỏi phòng, đến quầy lễ tân thủ tục trả phòng.
Sắc mặt Hạ Tinh Hoài vẫn như thường, chỉ là quần áo nhàu nhĩ một chút.
Mèo Dịch Truyện
Ngược Tô Diệu, rõ ràng để mặt mộc, nhưng má ửng hồng như đ.á.n.h phấn, môi thì như thoa son.
Tô Diệu nghĩ, thể ở qua đêm với thế nữa.
Thêm vài nữa, thật sự sẽ xảy chuyện gì.
Cô lo cho Hạ Tinh Hoài.
Cô lo cho chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-62.html.]
Dù tâm tính cô kiên định như , chịu nổi cám dỗ.
…
Cả hai ăn trưa đơn giản bên ngoài mới về trường.
Khi Tô Diệu về đến ký túc xá thì ai, chị Lan hình như thư viện , Ninh Ninh lẽ mua đồ, còn Lạc Lạc thì .
Tô Diệu buồn ngủ, nghĩ nhiều liền lên giường ngủ.
Mơ mơ màng màng, cô tiếng chuyện cho tỉnh giấc.
“Ừm, em về đến ký túc xá .”
“Cảm ơn học trưởng mời em ăn cơm, nhé, em mời .”
“Vâng, học trưởng tạm biệt~”
Học trưởng?
Tô Diệu lắc đầu, lơ mơ dậy khỏi giường, kéo rèm giường .
“Lạc Lạc, về ?”
“À?” Trương Duẫn Lạc cầm điện thoại, vẻ ngờ trong ký túc xá , thần sắc thoáng chút hoảng loạn.
“Miêu Miêu, ở ký túc xá ?”
“Ừm, nãy về mệt quá nên ngủ một giấc.”
“Thế …” Trương Duẫn Lạc im lặng.
“À, nãy đang điện thoại ? Tớ hình như thấy gì đó về học trưởng.”
“, đúng .” Trương Duẫn Lạc .
Không hiểu , Tô Diệu luôn cảm thấy nụ của gì đó đúng.
cô nghĩ nhiều, sự chú ý của cô chuyện bát quái thu hút.
“Lạc Lạc, hóa đang mập mờ hẹn hò dạo là học trưởng ?”
“Học viện nào ? Quen từ khi nào?”
“Có ảnh ? Cho tớ xem với?”
Một loạt câu hỏi khiến Trương Duẫn Lạc kịp thích nghi, ấp úng mãi mới : “Trước đây tham gia một hoạt động thì quen, hình như là học viện Vật lý.”
“Hai chính thức hẹn hò ?” Tô Diệu mắt sáng rực, hăm hở hỏi tiếp.
“Chắc là .”
“Cái gì gọi là ‘chắc là ’? Anh theo đuổi theo đuổi ? Đã tỏ tình ?”
“Ôi, Miêu Miêu đừng hỏi nữa mà, đợi tớ xác định sẽ cho các !”
“…Được .”
Lời đến mức , Tô Diệu cũng tiện hỏi thêm.
Cô cứ cảm thấy Lạc Lạc gì đó kỳ lạ.
Yêu đương cũng chẳng chuyện gì đáng hổ, cô hiểu vì giấu giếm.
Dù cho họ cũng chẳng , họ còn thể cùng bày mưu tính kế.
Nhớ ngày xưa cô và Hạ Tinh Hoài cũng như , nếu nhờ lời của chị Lan, cô chừng còn e thẹn đến bao giờ nữa…
Tô Diệu nghĩ nhiều, nhưng chỉ hai ngày , khi Tống Ninh từ bên ngoài trở về, bỗng nhiên thần bí kể cho Tô Diệu và Lâm Nguyệt Lan rằng, cô gặp Lạc Lạc và một nam sinh đang dạo trong trường.
Rất thể đó chính là đối tượng đang mập mờ của .
Cô rõ mặt nam sinh, nhưng từ chiều cao, dáng và cách ăn mặc mà , chắc hẳn là một soái ca.
Cô thậm chí còn lén chụp ảnh, mặc dù chỉ là ảnh chụp từ phía .
Tô Diệu bóng lưng nam sinh trong ảnh, cứ cảm thấy một sự quen thuộc khó tả.
nhất thời thể nhớ là ai…
Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng cái bước sang tháng Năm.
Việc luân chuyển nhân sự của hội sinh viên bắt đầu.
Tô Diệu hứng thú tranh cử chức Trưởng ban hoặc Phó ban, cô định lên năm hai sẽ rút lui.
Trương Duẫn Lạc tham gia tranh cử chức Phó ban, nếu gì bất ngờ thì thể đắc cử.
Học tỷ Lạc Vy, học tỷ Hướng Giai, và học trưởng Vương Gia Minh, ba vị Phó ban đều tham gia tranh cử chức Trưởng ban.
Tuy nhiên, tỷ lệ ủng hộ của cả ba chênh lệch là bao, khó ai sẽ đắc cử.
Tô Diệu đương nhiên trong thâm tâm thì ủng hộ Lạc Vy nhiều hơn, nhưng quyền quyết định cuối cùng trong tay vị Trưởng ban tiền nhiệm Đường Dục Hằng và vài vị Chủ tịch khác.