Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 48: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:34:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh lắm lời trêu chọc thế
Tô Diệu đăm chiêu một lúc, cuối cùng nhịn hỏi: “Anh ở nhà đeo khẩu trang gì ?”
Hạ Tinh Hoài mặt , chút tự nhiên : “Anh cảm, sợ lây cho em.”
Tô Diệu gật đầu vẻ hiểu nhưng thật hiểu gì, theo Hạ Tinh Hoài phòng ngủ của .
Xem kìa, đúng là học bá khác.
Nghỉ đông mà ở nhà vẫn còn sách học bài ?
Tô Diệu chợt nhận , giá sách của bỗng thêm mấy quyển sách mới, đều là về tâm lý học.
“Anh thích tâm lý học từ khi nào ?”
“Dạo gần đây thôi.” Hạ Tinh Hoài cô sâu sắc một cái.
Đương nhiên, là để hiểu rõ tâm lý cô hơn.
“À , em , tối qua khi em say là đưa em về đúng ?”
Hạ Tinh Hoài “ừm” một tiếng.
“Cảm ơn nhé.” Tô Diệu , bỗng nhiên, nghĩ đến chuyện gì, cô thăm dò hỏi: “Hôm qua là đầu tiên em say, chắc khi say xảy chuyện gì nhỉ?”
Lần , Hạ Tinh Hoài gì, chỉ dùng một ánh mắt cực kỳ phức tạp và khó nên lời cô.
Khiến Tô Diệu chút thoải mái: “…Có ?”
Rồi cô thấy Hạ Tinh Hoài lớp khẩu trang khẽ lạnh một tiếng, “Tô Diệu Diệu, em tự nghĩ kỹ .”
Tô Diệu lập tức giật .
Phản ứng của , chắc chắn xảy chuyện gì đó!
, cô thể nhớ chút nào.
Rốt cuộc xảy chuyện gì, rốt cuộc là chuyện gì …
Tô Diệu cau mày suy nghĩ một lúc, quyết định tiên lấy lòng , xem thử thể moi móc thông tin từ miệng .
Mèo Dịch Truyện
“Cái , Hạ Tinh Hoài, em thấy cốc của rỗng , em lấy nước cho nhé.”
Nói xong, cô đợi Hạ Tinh Hoài phản ứng liền vớ lấy cốc nước bàn chạy ngoài.
Không lâu , Tô Diệu bưng cốc nước trở .
“Anh uống nước .”
Hạ Tinh Hoài đôi mắt thâm trầm cô, đưa tay đón.
Lòng Tô Diệu sợ hãi, “Hay… là uống chút ?”
Một lúc lâu , Hạ Tinh Hoài nhận lấy cốc nước, từ từ tháo khẩu trang .
Ánh mắt Tô Diệu vô tình lướt qua mặt , lập tức ngây .
Anh, miệng của ?
Đang yên đang lành, một vết thương, còn là ở môi.
Hạ Tinh Hoài hờ hững liếc cô một cái, bưng cốc nước lên, nhấp một ngụm nhỏ.
Đôi môi nước nóng thấm qua càng thêm hồng hào, kết hợp với vết thương đỏ sẫm, cả trông một vẻ mị hoặc khó tả.
Tô Diệu lúc mới phản ứng , hóa cảm, mà là miệng thương.
Khoan , cô nhớ rõ, hôm qua ở KTV vẫn bình thường, hôm nay thành thế ?
Khoảng thời gian đó chỉ vỏn vẹn hơn mười tiếng đồng hồ, rốt cuộc xảy chuyện gì?
Là tự thương? Hay là khác…
Liên tưởng đến biểu cảm phức tạp và khó nên lời của , cả Tô Diệu đều chút nào.
Không lẽ, lẽ là cô ?
“Miệng của …” Tô Diệu chỉ miệng , chỉ : “Không lẽ là em ?”
Hạ Tinh Hoài cô một cái, gì.
Cả Tô Diệu như phát điên, biểu cảm đó của , chẳng đang là cô ?
cô thế nào chứ?
Phản ứng đầu tiên của Tô Diệu là cắn.
cô thấy quá hoang đường, cô, cô thể c.ắ.n miệng Hạ Tinh Hoài chứ?
Cô điên ?
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái mắt biến đổi liên tục, Hạ Tinh Hoài nhịn lên tiếng nhắc nhở: “ , chính là như em nghĩ đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-48.html.]
Tô Diệu đột nhiên mở to mắt.
Lúc im lặng còn hơn vạn lời .
“Tối qua em say rượu, cứ hỏi tại hôn Ninh Hàm mà hôn em. Anh cũng em thấy gì, tại suy nghĩ đó.”
Tô Diệu: “……”
Không thể nào! Tuyệt đối thể nào!
Cô điên ?
Hạ Tinh Hoài dường như thấu tâm tư của cô, nhanh chậm mở điện thoại, bật một đoạn ghi âm.
“Tại , tại hôn cô ? Tại hôn em? Tại chứ…”
Giọng say mềm của cô gái thông qua điện thoại vọng tai Tô Diệu.
Cô c.h.ế.t trân tại chỗ.
Ai đó, cho cô một nhát d.a.o .
Hạ Tinh Hoài tắt điện thoại, cô đầy ẩn ý.
Anh cô sẽ chối, nên ghi âm .
“Anh còn video nữa, em xem ?”
Tô Diệu: “…Anh là ch.ó ?!”
Ánh mắt Hạ Tinh Hoài tối sầm , ý ám chỉ: “Tô Diệu Diệu, thấy em mới là chó.”
Tim Tô Diệu chợt thắt , lẽ vết thương miệng thật sự là do cô cắn?
Cứu cô với, cứu cô với!
Giọng thong thả của Hạ Tinh Hoài vang lên bên tai: “Anh thèm để ý đến em, em liền ôm c.ắ.n cấu loạn xạ, còn c.ắ.n miệng thành thế …”
Tô Diệu đưa tay bịt tai, hét lớn: “Em , em ! Anh đừng nữa, im !”
Hạ Tinh Hoài nắm chặt cổ tay cô, kéo cô về phía .
“Em thừa nhận cũng , dù đoạn video sẽ giữ mãi, thỉnh thoảng sẽ lấy xem .”
Tô Diệu: “…Hạ Tinh Hoài, cầu xin mà.”
Hạ Tinh Hoài nheo mắt: “Tô Diệu, là em , lòng đưa em về nhà, em c.ắ.n thành thế , em bảo dám ngoài gặp khác?”
Tô Diệu chột chỗ khác, lầm bầm khẽ : “Trong nhà em còn khẩu trang, là em lấy cho nhé?”
Mí mắt Hạ Tinh Hoài giật giật: “Tô Diệu Diệu, em nghĩ thiếu khẩu trang ?”
“Vậy rốt cuộc gì chứ, thật sự thì c.ắ.n …” Tô Diệu lẩm bẩm.
“Cắn ?” Khóe môi Hạ Tinh Hoài cong lên, “Cũng là .”
“!”
Tim Tô Diệu run lên, vô thức bỏ chạy.
Hạ Tinh Hoài dường như thấu tâm tư của cô, một tay siết chặt eo cô, tay còn bóp cằm cô, khiến cô thể nhúc nhích.
Và khuôn mặt , cũng từ từ tiến gần cô…
Tô Diệu sốt ruột đến mức sắp , hốc mắt cũng bất giác đỏ hoe.
Thấy , ánh mắt Hạ Tinh Hoài tối sầm , ngay đó liền buông tay .
“Em nghĩ giống em , thích cứ thế c.ắ.n miệng .”
Tô Diệu: Hả??
Hạ Tinh Hoài đưa tay búng trán cô một cái: “Mới thế sợ ? Hôm qua ngang ngược ?”
Tô Diệu lúc mới hồn, vài giây , cô mạnh mẽ nhào về phía Hạ Tinh Hoài: “Hạ Tinh Hoài, dám dọa em! C.h.ế.t !”
Hạ Tinh Hoài hề đề phòng cô nhào tới đẩy ngã xuống giường, còn cô thì vắt vẻo eo , hai tay tàn nhẫn bóp cổ .
“Tô Diệu Diệu, em cũng mạnh mẽ thật đấy nhỉ.” Hạ Tinh Hoài cũng tức giận, trong mắt dâng lên ý nhàn nhạt cô.
“Anh im !” Tô Diệu giận dữ , nhưng đôi mắt sâu tình của chằm chằm, mặt cô bất giác nóng bừng.
Không việc gì mà tà mị thế gì chứ?
“Diệu Diệu, ai cho em , thế eo đàn ông là một chuyện nguy hiểm ?”
“Hạ Tinh Hoài, hôm nay trúng bùa ? Sao …”
Lắm lời trêu chọc thế.
Mấy chữ phía Tô Diệu tiện .