Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:34:39
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đẹp trai ngời ngời
may , giọng của Chu Diệu vang lên, phá vỡ bầu khí chút gượng gạo .
Lúc là bảy giờ, những cần đến thì cơ bản đến đủ.
Chu Diệu tuyên bố bắt đầu lên món xong liền từ sân khấu xuống, đến cạnh Hạ Tinh Hoài.
“Tô Diệu?” Thấy Tô Diệu, Chu Diệu ngây một lát, đó chào cô.
Tô Diệu đáp , thêm gì.
“Em tên Tô Diệu hả?” Nam sinh tóc vàng đột nhiên ghé sát , “Tên em cũng thú vị đấy.”
“Thế ?” Tô Diệu qua loa gật đầu.
“Tô Diệu... tắt thì là SM...” Nam sinh bỗng một cách ý : “SM, em hiểu ?”
Nói xong, nam sinh bên cạnh cũng khúc khích theo.
Sắc mặt Tô Diệu cứng đờ.
Giọng của nhỏ, ít nhất là bàn của bọn họ đều thể thấy.
Ngay lập tức, khí chút vi diệu, sắc mặt đều lắm.
“Anh bệnh ?” Đàm Tuyết Nghênh nhịn , mắng thẳng.
“Việc gì đến cô, đang đùa với em gái Tô Diệu mà.” Thằng tóc vàng hì hì đáp.
“Anh...”
Đàm Tuyết Nghênh còn mắng tiếp, nhưng đúng lúc , một giọng bình tĩnh nhưng mang theo vẻ lạnh lẽo vang lên từ phía đối diện: “Cậu tên là gì?”
Tô Diệu kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng phát hiện ánh mắt Hạ Tinh Hoài đang chằm chằm thằng tóc vàng bên cạnh cô, hề nhúc nhích.
Trên gương mặt tuấn tú chút biểu cảm nào, lạnh đến mức khiến rợn tóc gáy.
“, ?” Thằng tóc vàng ngây , hiểu hỏi , nhưng vẫn thành thật : “Tôn Siêu.”
“Tôn Siêu?” Hạ Tinh Hoài lặp một , đột nhiên khinh thường : “SC? Chẳng là thằng ngu ?”
Lời , đều lén lút rộ lên.
“Anh!”
Gã tóc vàng biến sắc, dường như chọc tức, mặt đỏ bừng.
Thấy , tên con trai bên cạnh vội vàng tiếp lời: “Anh tự dưng c.h.ử.i thế?”
“Kệ ! đang đùa với Tôn Siêu đây mà.”
Tôn Siêu: “…”
Mọi : “…”
Vẻ mặt gã tóc vàng lập tức lúng túng, lẽ vì e ngại khí chất mạnh mẽ của Hạ Tinh Hoài mà dám gì thêm.
Thế nhưng, Hạ Tinh Hoài ý định bỏ qua cho .
Anh hỏi: “Buồn lắm ?”
Gã tóc vàng đáp.
“Cậu thế nào là đùa ?”
Không đợi trả lời, tự đáp: “Trò đùa là khi cả hai bên tham gia đều cảm thấy buồn , thấy cô ?”
Ánh mắt của Hạ Tinh Hoài bất ngờ rơi xuống mặt Tô Diệu.
Tô Diệu sững sờ, nhất thời nên gì.
“Đừng dùng lời đùa để che đậy sự vô liêm sỉ và đê tiện của mấy , hiểu ?” Câu cuối cùng vang lên đanh thép.
Dưới ánh mắt khinh bỉ của , hai trai lập tức cảm thấy hổ vô cùng.
“Đi.”
Mèo Dịch Truyện
Gã tóc vàng thậm chí còn dám Tô Diệu thêm nào nữa, kéo theo dậy bỏ .
Rất nhanh, bóng dáng hai biến mất trong đại sảnh.
“Chỗ xảy chuyện gì ?” Một hiếu kỳ nhao nhao về phía , chuyện gì.
Chu Diệu thấy liền dậy, cầm micro duy trì khí: “Chuyện nhỏ thôi, tiếp tục ăn uống ! , xin bổ sung thêm một chút nhé, nên tôn trọng lẫn , đặc biệt là khi đối mặt với các bạn nữ của chúng , lời nào nên , lời nào nên thì trong lòng tự điều đó nhé!”
Tô Diệu lén lút liếc Hạ Tinh Hoài đối diện, chỉ thấy khôi phục vẻ lạnh lùng như , dường như chuyện gì xảy .
“Mẹ ơi, trai c.h.ế.t mất!”
Đàm Tuyết Nghênh đột nhiên ghé sát , chút kích động : “Diệu Diệu, Hạ Tinh Hoài là đang mặt giúp đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-34.html.]
Tô Diệu mím môi: “…Tớ .”
“Tớ cảm thấy vẫn quan tâm đến , rốt cuộc hai xảy mâu thuẫn gì ? Hay là nhún nhường một chút, tạo cho một cái thang thì nhất định sẽ tự động xuống thôi!”
“Hơi… nhún nhường ?” Tô Diệu trầm tư.
Khoảnh khắc , trái tim cô chấn động mạnh.
Kéo theo đó còn sự cảm động.
Mặc dù thể thừa nhận, Hạ Tinh Hoài mặt vì cô, thật sự trai thể tả.
cô để nhún nhường đây?
Lỡ như, ngơ thì ?
…
Cả buổi họp mặt sinh viên kéo dài đến gần mười giờ mới kết thúc.
Nửa đầu vẫn yên vị tại chỗ ăn uống, đến nửa , tính chất buổi họp đổi.
Một nam sinh bắt đầu cầm bia và ly rượu khắp nơi, lúc thì uống với , lúc thì cụng ly với , cứ như là ngàn chén say .
Đến cuối cùng, cả hiện trường trở nên hỗn loạn, đều còn ở chỗ của nữa.
Chỉ Tô Diệu, suốt buổi vẫn yên lặng tại chỗ ăn uống.
Ăn mệt thì dừng chơi điện thoại một lúc, tiện thể tìm bóng dáng Hạ Tinh Hoài.
Thời gian trôi qua, một việc thì về , một khác thì đề nghị hát karaoke.
cũng .
Thế là Chu Diệu tổ chức dẫn những hát karaoke, còn những thì tự sắp xếp.
Đàm Tuyết Nghênh cùng hai cô bạn gái khác kế hoạch gì, chuẩn cùng hát.
Tô Diệu mấy hứng thú với việc hát hò, nên cô từ chối.
Điều quan trọng nhất là Hạ Tinh Hoài đang một bên chơi điện thoại, vẻ cũng ý định .
Đàm Tuyết Nghênh dường như thấu tâm tư của cô, liếc về phía Hạ Tinh Hoài, nghiêm túc vỗ vai cô: “Tớ hiểu , cố lên Diệu Diệu.”
Tô Diệu: “…”
Rất nhanh, những trong đại sảnh gần như rời hết, chỉ còn vài vẫn đang tán gẫu, cùng với Tô Diệu và Hạ Tinh Hoài đang lẻ loi.
Cô Hạ Tinh Hoài khi nào sẽ , nên vẫn luôn theo dõi động tĩnh của .
Lại qua một lúc, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt quét qua đại sảnh một lượt, khi thấy Tô Diệu thì khựng .
Ngay đó, cất điện thoại, dậy về phía cửa .
Tô Diệu cũng vội vàng lên, nắm chặt túi xách theo .
Nên mở lời thế nào đây, để mở lời đây…
Trực tiếp xin ?
cô gì sai, xin chứ.
Khó chịu thật.
Tô Diệu theo đến tận cửa thang máy, thấy Hạ Tinh Hoài bước , cô nhất thời nên theo .
Nếu , bên trong chỉ hai bọn họ.
Cô thể tưởng tượng nổi, trong gian nhỏ bé đó, cô sẽ đối mặt với như thế nào…
May mắn , một nhóm khác đúng lúc tới, thấy cửa thang máy sắp đóng , vội vàng kêu “chờ một chút”.
Hạ Tinh Hoài giúp họ nhấn nút mở cửa, Tô Diệu cũng nhân cơ hội trộn vài đó mà bước thang máy.
hiểu , cô cứ cảm thấy gáy luôn một ánh mắt dõi theo.
Rất nhanh, thang máy đến tầng một, Tô Diệu vội vàng thả chậm bước chân, cho đến khi cô cảm thấy bóng dáng quen thuộc vượt qua , nhanh chóng về phía cửa lớn.
“Hạ…”
Tô Diệu mở miệng gọi , nhưng thấy bóng lưng dứt khoát và kiên quyết của , hai chữ cuối cùng cô nuốt ngược trong.
Quá đáng thật.
Sau một thoáng do dự, Tô Diệu bước ngoài, nhưng đến cửa, cô thấy bóng dáng Hạ Tinh Hoài .
Đi ?
Ánh mắt Tô Diệu vô định tìm kiếm khắp nơi, khi xác nhận thật sự tìm thấy , cô thất vọng lấy điện thoại định vị hướng ga tàu điện ngầm.
Tuy nhiên, lúc cô khuất, từ phía một chiếc Cadillac, một bóng bước , ánh mắt trầm tư về hướng cô rời …