Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 26: --- Cái phúc này cho cậu có muốn không?
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:34:31
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bàn của Tô Diệu và nhóm bạn còn một bàn trống bên cạnh, Lê Kha liền dẫn họ đến ở đó.
Khoảnh khắc xuống, Lê Kha còn vẫy tay với Tô Diệu, "sáo rỗng" nháy mắt một cái: “Chị Tô Diệu, trùng hợp ghê~”
Khóe miệng Tô Diệu khẽ giật.
"Mẹ" gì mà trùng hợp.
Với , ai là chị Tô Diệu của ?
“Tô Diệu, quen họ ?” Lý Nhiên bên cạnh thấy cảnh kìm hỏi nhỏ một câu.
Tô Diệu ậm ừ “ừ” một tiếng.
“Chị Trương Duẫn Lạc, chị cũng ở đây ?” Ánh mắt Lê Kha chuyển sang Trương Duẫn Lạc, tươi chào hỏi.
Biểu cảm của Trương Duẫn Lạc chút khó : “À, ….”
May mà chỉ chào hỏi đơn giản thu ánh mắt, bắt đầu loay hoay với giá nướng BBQ.
Tô Diệu vô thức về phía Hạ Tinh Hoài, chỉ thấy đang lười biếng ghế, một tay chống cằm, cúi đầu điện thoại, tỏa khí chất " lạ chớ đến gần".
Hừ, màu.
Tô Diệu bĩu môi, chuẩn thu ánh mắt, nhưng Hạ Tinh Hoài đột nhiên ngẩng đầu lên đúng lúc .
Ánh mắt hai giao trong trung, Tô Diệu thấy nhướng mày, khóe miệng nở một nụ khó hiểu.
Giây tiếp theo, Tô Diệu hồn, mặt quỷ với , nhanh chóng thu ánh mắt, tiếp tục nướng đồ ăn của .
Cô ngửi thấy mùi thịt thơm lừng , chắc nướng thêm chút nữa là ăn .
“Hôm nay thật phúc , ăn đồ nướng do chính tay bạn Tô Diệu nướng.” Lý Nhiên bên cạnh bỗng nhiên một câu như , ánh mắt Tô Diệu ẩn chứa vài phần ý vị khó tả.
Tay Tô Diệu run lên một cái, cô gì, nhưng trong lòng kìm mà đảo mắt khinh bỉ.
Không chuyện thì thể chọn im lặng.
Qua hai tháng tiếp xúc, cô coi như phát hiện tật lớn nhất của Lý Nhiên, đó là thích khen ngợi khác một cách gượng gạo.
Bất kể bản thấy gượng gạo , miễn là khiến khác khó xử là .
Không lâu , mẻ nướng đầu tiên gần chín.
Tô Diệu chia cho mỗi bàn hai xiên, cuối cùng mới đến Lý Nhiên.
Cô cố ý đấy.
“Cậu vất vả .” Lý Nhiên nhận lấy, mặt là nụ thể che giấu.
“Không gì.”
“Chậc.”
Một tiếng “chậc” lớn nhỏ bỗng lọt tai, cái giọng điệu quen thuộc … Tô Diệu cần ngẩng đầu cũng là ai.
Cô giả vờ thấy, tiếp tục cắm đầu ăn đồ nướng.
“Ngon thật đấy!” Giọng Lý Nhiên khoa trương vang lên: “Thật sự quá ngon, Tô Diệu, đúng là quá hiền thục, ai cưới đúng là phúc!”
Tô Diệu: “…”
Nghe thấy tiếng khúc khích phát từ xung quanh, Tô Diệu nhịn mà sa sầm mặt.
Mấy bên cạnh đặc biệt vui vẻ.
Tô Diệu liếc bằng khóe mắt, Lê Kha đến mức vai run lên bần bật, mặt Hạ Tinh Hoài cũng nụ thể kìm nén.
Cuối cùng, cô thể nhịn nữa, khẽ quát: “Im miệng! Cái phúc cho ?”
Lại một tràng ồ lên.
“?”
Lý Nhiên chút ngơ ngác mở to mắt, trong mắt thoáng qua một tia tổn thương, dường như hiểu tại Tô Diệu đột nhiên đổi sắc mặt.
Tô Diệu im lặng một lát, dứt khoát .
Không thể mềm lòng!
Mèo Dịch Truyện
Trời mới đó còn những lời “kinh thiên động địa” nào nữa.
“Chị Tô Diệu, em cũng ăn, cho em một xiên .” Ngửi thấy mùi thơm, Lê Kha đột nhiên mặt dày sáp gần.
Tô Diệu khẽ nhíu mày, gì.
Cô tổng cộng để cho hai xiên, một xiên cô c.ắ.n dở, xiên còn thì động tới.
“Muốn ăn thì tự nướng chứ.”
“Bọn em mới nhóm lửa, bao giờ mới nướng xong. Em còn ăn sáng nữa, đói c.h.ế.t …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-26-cai-phuc-nay-cho-cau-co-muon-khong.html.]
Thấy Tô Diệu vẫn động lòng, Lê Kha liền tung chiêu cuối: “Thế nhé chị Tô Diệu, lát nữa bên em nướng xong, em sẽ trả chị năm xiên, chị thấy ?”
Tô Diệu c.ắ.n răng: “…Được thôi.”
Giá nướng lớn, mỗi chỉ nướng mười mấy xiên. Bàn bên của họ tám , mỗi mỗi chỉ chia hai ba xiên.
bên Lê Kha họ chỉ bốn , mỗi sẽ chia nhiều hơn.
Nghĩ kỹ , vẫn là hời.
“Tớ ăn thịt bò nướng.” Tô Diệu thêm.
“Không thành vấn đề, chốt!”
Rất nhanh, Lê Kha "thuận tay" lấy một xiên đồ nướng từ bát của Tô Diệu.
Hạ Tinh Hoài, theo dõi bộ cảnh : “…”
là cô mà.
Sau khi đồ nướng, Lê Kha cũng vội ăn, cố ý ngửi ngửi mặt ba .
“Thơm quá.”
“Thật sự quá thơm.”
“Đồ nướng do chị Tô Diệu nướng đúng là thơm nhất.”
Vừa còn nháy mắt điên cuồng với Hạ Tinh Hoài.
Nắm đ.ấ.m Hạ Tinh Hoài đặt bên cạnh siết chặt buông lỏng, buông lỏng siết chặt.
là thiếu đòn mà…
Thời gian trôi qua, than hồng càng lúc càng đỏ, tốc độ nướng cũng nhanh hơn. Bên Tô Diệu thực hiện "tự do nướng đồ", còn bên thì mẻ đầu tiên vẫn chín.
Lê Kha mặt dày thật, giữa chừng lẻn sang chỗ Tô Diệu xin thêm mấy xiên nướng, lấy cớ rằng: ba đứa bạn cùng phòng của cũng ăn sáng.
Tô Diệu theo bản năng liếc Hạ Tinh Hoài, khoát tay hào phóng, cho phép lấy .
Không lâu , Tô Diệu cũng nhận những lời nịnh hót khen lấy để từ Trình Duy và Triệu Đông Dương.
Chỉ Hạ Tinh Hoài ung dung ăn những xiên nướng cô vất vả nướng, chẳng năng gì.
Tô Diệu bỗng dưng cảm thấy khó chịu.
Một lúc , Tô Diệu phát hiện điện thoại đặt một bên rung lên.
Cô cúi đầu , hóa là tin nhắn WeChat của Hạ Tinh Hoài gửi cho cô.
[Hạ Cẩu: Qua đây.]
Tô Diệu: ?
Cô vô thức ngẩng đầu, về phía .
Hạ Tinh Hoài cũng đang cô, thấy cô sang, vươn tay vẫy vẫy cô.
Giống hệt như đang gọi một chú cún con .
Ý nghĩ nảy , Tô Diệu liền nhịn mà đ.á.n.h một dấu hỏi to đùng trong đầu.
Tô Diệu Diệu, ý nghĩ của cô nguy hiểm quá đấy.
“Anh, , gì, thế?” Tô Diệu hỏi bằng khẩu hình.
Hạ Tinh Hoài vẫn gì, chỉ vẫy tay với cô.
Tô Diệu đành chịu, chỉ thể đưa chổi quét dầu cho Trương Duẫn Lạc bên cạnh, dậy đến bên Hạ Tinh Hoài.
“Tìm em gì?”
Hạ Tinh Hoài chỉ chỗ trống bên cạnh , dùng chân kéo ghế một chút, ý bảo cô xuống.
Tô Diệu định gì đó, Hạ Tinh Hoài tự nhiên đặt một đống xiên nướng đĩa mặt cô.
“Nướng nhiều, em ăn chút ?”
Nghe , ba còn đồng loạt lườm nguýt.
Cái gì mà nướng nhiều? Rõ ràng là ba họ còn ăn no mà?
Thôi bỏ , nể tình bao đãi, nhịn!
Tô Diệu lén lút nuốt nước bọt, bình thản kéo ghế xuống, “Đã thì em giúp các giải quyết bớt .”
Hạ Tinh Hoài mở một lon nước, cắm ống hút đặt mặt cô.
Tô Diệu cũng khách sáo, hút một thật lớn.
Thế là, Tô Diệu xuống bàn của họ, bắt đầu ăn uống xả láng.