Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 19: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:34:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoài ca, là thần của em

 

Tô Diệu nghĩ một lát, nghiêm túc trả lời: [Anh, em cần thời gian suy nghĩ một chút, đó sẽ trả lời sớm nhất thể, thấy ạ?]

 

[Đường Dục Hằng: Đương nhiên là .]

 

Tô Diệu lập tức kể chuyện cho Trương Duẫn Lạc .

 

Cô bạn nghĩ một chút, "Gần đây ban truyền thông đúng là rời , cụ thể tình hình thế nào thì tớ cũng rõ lắm."

 

" trong ban truyền thông đều , trưởng ban thì khỏi , trai ôn hòa, mấy phó ban khác cũng đều thiện."

 

Thấy cô còn do dự, Trương Duẫn Lạc đành tung chiêu cuối: "Diệu Diệu, đừng chần chừ nữa, nhanh đồng ý lời mời của Trưởng ban Đường , đừng quên, hiện tại vẫn còn độc đó, nhưng qua một thời gian nữa thì chắc nha~"

 

Tô Diệu im lặng một chút: "Tớ trông giống phàm tục như ?"

 

"Cậu tự thấy thế nào?"

 

Tô Diệu: "..."

Mèo Dịch Truyện

 

"Thôi , để tớ nghĩ thêm chút nữa."

 

Nói cho cùng, vẫn là vì Hạ Tinh Hoài.

 

Hai cũng quen nhiều năm như , luôn chút tình cảm, Tô Diệu cũng quan tâm đến cảm nhận của .

 

Cô quyết định thăm dò .

 

Tính , hai cũng lâu gặp mặt.

 

[Tô Diệu: Em mời ăn cơm, ăn ?]

 

[Hạ chó: Mặt trời mọc đằng Tây ?]

 

là ch.ó chê mèo lắm lông.

 

[Tô Diệu: Tháng tiền sinh hoạt còn nhiều lắm, em đại phát từ bi, mời đó.]

 

[Hạ chó: Địa điểm.]

 

Tô Diệu chọn một nhà hàng Trung Quốc bên ngoài trường, gửi địa chỉ cho .

 

Đến giờ ăn, Tô Diệu vốn định thẳng như , nhưng nghĩ đến khuôn mặt trai đến mức cần tốn chút công sức nào cũng thể độc lập một cõi của Hạ Tinh Hoài, cô quyết định vẫn nên chải chuốt một chút, kẻo thua thiệt.

 

Cô trang điểm nhẹ, uốn tóc đơn giản, một bộ váy liền xinh xắn, đó soi gương ngắm nghía lâu mới chịu khỏi nhà.

 

Việc chải chuốt đương nhiên khiến Tô Diệu mất thêm một chút thời gian, đến nỗi khi cô đến nhà hàng thì muộn hơn mười phút.

 

Hạ Tinh Hoài tìm chỗ , sát bên cửa sổ, mặc một bộ áo hoodie và quần dài đơn giản, nhưng tôn lên đôi tay và đôi chân dài.

 

Anh cúi đầu điện thoại, mái tóc lòa xòa rủ xuống, che đôi mắt tinh xảo, cả toát lên vẻ tĩnh lặng hơn.

 

Anh chỉ im lặng đó, nhưng vô tình thu hút ánh mắt của những xung quanh.

 

Tô Diệu còn thấy mấy cô gái đang rục rịch, xô đẩy .

 

Cuối cùng, một cô gái lấy hết can đảm, cầm điện thoại về phía Hạ Tinh Hoài, cuối cùng dừng bên cạnh .

 

Tô Diệu dừng cách họ mười mấy mét, nhất thời nên tiến lên .

 

Cô gái đỏ mặt đưa điện thoại cho Hạ Tinh Hoài, gì, cô gái từ từ thu điện thoại về, vẻ mặt chút thất vọng.

 

rời ngay, mà cố gắng trò chuyện thêm với .

 

Hạ Tinh Hoài khẽ nhíu mày, ngẩng đầu quanh.

 

Nhìn thấy Tô Diệu cách đó xa, đôi mắt đen láy chợt lóe lên một tia sáng.

 

Ngay đó, thu ánh mắt , gì với cô gái bên cạnh.

 

Cô gái cũng nhanh chóng ngẩng đầu về phía Tô Diệu, vẻ mặt chút khó tả.

 

Không lâu , cô liền xoay rời .

 

Chỉ là khi ngang qua Tô Diệu, bước chân khựng , lườm cô một cái thật sắc.

 

Tô Diệu lập tức một biểu cảm mặt "dấu chấm hỏi lớn" như da đen.

 

??

 

gì sai ?

 

Tại lườm cô?

 

Cô vô thức Hạ Tinh Hoài đang bình thản, sải bước tới: "Anh gì với cô gái đó ? Tại lườm em?"

 

Hạ Tinh Hoài chỉ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-19.html.]

 

"Khoan ." Tô Diệu chợt nhận : "Anh là lấy em lá chắn đó chứ?"

 

"Cũng tính là ngốc."

 

"!"

 

Tô Diệu nắm chặt tay, đang định nổi giận, Hạ Tinh Hoài đột nhiên như ảo thuật lấy một chiếc túi xách từ bàn đặt mặt cô.

 

Tô Diệu chỉ liếc mắt một cái, liền quên mất định gì.

 

Ôi, hóa là cửa hàng đồ ngọt mà cô yêu thích nhất!

 

Bánh phô mai bán chín, núi lửa dung nham, cuộn áo choàng Oreo...

 

Tô Diệu lập tức ôm chặt chiếc túi lòng, "Cái , cái cho em ?"

 

Hạ Tinh Hoài vẻ mặt hờ hững: "Lẽ nào chỉ cho em xem một chút thôi?"

 

Tô Diệu ngay lập tức tươi rạng rỡ nhận lấy đồ: "Cảm ơn Hoài ca, Hoài ca hào phóng, Hoài ca, , là, thần, của, em---"

 

Thái dương Hạ Tinh Hoài giật giật, "Em câm miệng ."

 

Tô Diệu lập tức ngậm miệng , ngoan ngoãn đưa thực đơn qua: "Hoài ca, xem ăn gì."

 

Tuy hôm nay là cô mời Hạ Tinh Hoài ăn cơm, nhưng túi đồ ngọt tặng cô, ước chừng còn đắt hơn bữa cơm .

 

Không ngờ thu hoạch , Tô Diệu cả đều vui vẻ.

 

Món ăn do Hạ Tinh Hoài gọi, hai món ăn, một món canh, hai ăn đủ.

 

"Sao tự nhiên nghĩ đến việc mời ăn cơm ?" Trong lúc ăn, Hạ Tinh Hoài đột nhiên hỏi.

 

Tô Diệu giật , đó hì hì : "Cũng lâu gặp Hoài ca, em thấy nhớ đó."

 

"Vậy ?" Hạ Tinh Hoài cô một cái thật sâu, ánh mắt mang theo vài phần thăm dò.

 

"Đương nhiên ."

 

Tô Diệu ăn cơm, điên cuồng tính toán trong lòng thế nào để vô tình nhắc đến chuyện ban truyền thông với .

 

"Hoài ca, dạo bận gì ?"

 

"Đọc sách, học bài, tập guitar." Nói xong ngẩng đầu cô: "Em thì ?"

 

Tô Diệu gượng một tiếng: "Cũng thôi, cũng thôi."

 

Cuộc sống hàng ngày của cô phong phú hơn Hạ Tinh Hoài nhiều.

 

Học bài, ngủ, xem phim, chơi game, tiểu thuyết.

 

Hạ Tinh Hoài hiển nhiên tin, nhưng cũng vạch trần cô.

 

"Em tham gia câu lạc bộ nào ?"

 

"Tham gia câu lạc bộ guitar ."

 

Tô Diệu trầm ngâm gật đầu: "Em đang nghĩ, em nên tham gia thêm mấy câu lạc bộ nữa , thấy cũng khá thú vị."

 

Câu lạc bộ của Lâm Đại thể tham gia bất cứ lúc nào, chỉ riêng thời gian đầu năm học.

 

"Có thể tham gia một hai câu lạc bộ ý nghĩa và tiếng một chút." Hạ Tinh Hoài đề nghị.

 

"Được, để em xem xét ."

 

Thấy thời cơ chín muồi, Tô Diệu thăm dò mở lời: "À , em đột nhiên nhớ một chuyện."

 

"Chuyện gì?"

 

"Cách đây lâu, hai chúng tham gia phỏng vấn ban truyền thông đ.á.n.h trượt ?"

 

Nói đến đây, Hạ Tinh Hoài thần sắc chút tự nhiên, nhưng Tô Diệu để ý.

 

", chuyện gì ?"

 

"Hôm qua trưởng ban truyền thông đột nhiên thêm QQ của em, là ban của họ gần đây rời , nhân sự thiếu, hỏi em tham gia ."

 

Tô Diệu xong, nửa ngày thấy đối phương trả lời.

 

Cô đành ngẩng đầu Hạ Tinh Hoài đối diện.

 

Anh vẫn giữ động tác cầm đũa, vẻ mặt chút phức tạp khó tả.

 

"Sao ?"

 

Hạ Tinh Hoài đặt đũa xuống, ánh mắt thẳng cô: "Em ?"

 

 

Loading...