Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 16:: Đáp án đúng rồi, nhưng tư duy lại sai hoàn toàn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:34:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

rõ ràng, nghĩ quá nhiều.

 

Có lẽ là do hiệu ứng trai mà cả hai một đường thông suốt đến bàn của ban Tuyên truyền.

 

“Các bạn học, hai tham gia ban Tuyên truyền ?” Chàng trai ngẩng đầu lên, về phía hai , khóe môi vẫn giữ nụ ôn hòa 30 độ.

 

Hạ Tinh Hoài lặng lẽ , nhất thời gì.

 

Chàng trai ngạc nhiên trong một giây, đó kiên nhẫn hỏi một nữa.

 

Lần , Hạ Tinh Hoài gật đầu, “Ừm.”

 

Chàng trai cầm hai tờ đơn đăng ký bàn đưa cho : “Điền xong đơn , chỉ cần trả đây sáu giờ chiều ngày mai là .”

 

“Cảm ơn.” Hạ Tinh Hoài nhận lấy đơn, thêm gì rời .

 

Hai , gian hàng phía lập tức trở nên náo nhiệt hơn.

 

“Cậu con trai nãy, hát sân khấu lúc quân huấn ?”

 

“Hình như là …”

 

“Dù thì chỉ cần mặt thôi là quyết định tham gia ban Tuyên truyền !”

 

“Ban đầu còn nghĩ một đàn trai như thế là lời , ngờ còn một tân sinh viên còn trai hơn nữa, hahaha!”

 

“Anh ơi, ơn cho em một tờ đơn đăng ký.”

 

“Em cũng ! Cho em một tờ!”

 

 

Rất nhanh đó, một trăm tờ đơn đăng ký mà ban Tuyên truyền chuẩn lấy hết sạch.

 

Theo thông lệ hàng năm, ngay cả đến chiều mai, đơn vẫn còn một phần hai đến một phần ba.

 

Năm nay hết sạch một ngày!

 

“Đây là sức hút của trai nhỉ?” Một cô gái đeo kính ghé sát gần Đường Dục Hằng, hỏi nhỏ: “Trưởng ban, chúng cần in thêm đơn đăng ký ?”

 

Đường Dục Hằng suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Cứ , vốn dĩ dự kiến chỉ tuyển mười mấy , nhiều hơn cũng sẽ loại thôi.”

 

Nói xong, dậy, hoạt động tay chân, : “Năm nay cuối cùng cũng thể kết thúc sớm , Hướng Giai, em thông báo cho , ngày mai cần đến nữa.”

 

“OK~”

 

 

Ngày hôm , Tô Diệu cùng Trương Duẫn Lạc nộp đơn đăng ký điền xong.

 

Hai ngày đó, cô nhận tin nhắn từ Hội Sinh viên điện thoại.

 

[Tô Diệu, chúc mừng bạn vượt qua vòng sơ khảo của Hội Sinh viên, mời bạn đến phòng 505 giảng đường 4 1 giờ chiều thứ Sáu tuần để tham gia phỏng vấn. Nhận tin nhắn vui lòng trả lời.]

 

“Còn phỏng vấn nữa …”

 

Tô Diệu tin nhắn , chút vui vẻ nào, ngược còn nhíu mày.

 

, chắc chắn phỏng vấn, nếu thì loại bớt những khác.” Trương Duẫn Lạc cũng nhận tin nhắn, cùng lúc, cùng địa điểm.

 

mà một giờ chiều sớm quá, buổi trưa còn ngủ…”

 

Trương Duẫn Lạc bực véo má cô: “Ngủ ngủ ngủ, Tiểu Diệu Diệu, cả ngày ngoài ăn thì chỉ ngủ thôi, sớm muộn gì cũng thành heo con mất thôi.”

 

Tô Diệu nghẹn lời, câu quen thế nhỉ?

 

Hình như, Hạ Tinh Hoài đây cũng thường xuyên cô như

 

“Ôi chao, chịu khó một chút , dù buổi chiều tiết đầu cũng tiết, đến lúc đó nếu kết thúc sớm thì vẫn thể về ngủ một lát.”

 

“Chỉ thể thôi.” Tô Diệu bất lực nhún vai.

 

Cuộc phỏng vấn của Hội Sinh viên sẽ như thế nào đây?

 

nên tập phần tự giới thiệu nhỉ, nhỡ đến lúc đó gì…

 

Nghĩ một lát, Tô Diệu quyết định thôi .

 

Mèo Dịch Truyện

Cứ buông xuôi .

 

ban Tuyên truyền cũng là bắt buộc .

 

Tuy trai , nhưng bạn gái thì ?

 

Tô Diệu tự an ủi như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-16-dap-an-dung-roi-nhung-tu-duy-lai-sai-hoan-toan.html.]

 

đến thứ Sáu hôm đó, cô vẫn cùng Trương Duẫn Lạc đến đúng địa điểm chỉ định.

 

Vừa lên đến tầng năm, liền thấy bóng dáng sinh viên khắp nơi.

 

Cả tầng năm giảng đường 4 đều dùng nơi phỏng vấn của Hội Sinh viên, các ban khác phòng phỏng vấn và phòng chờ riêng.

 

Tô Diệu và Trương Duẫn Lạc ký tên ở cửa, nhận thứ tự của , tùy tiện tìm một chỗ trống xuống chờ đợi.

 

Tô Diệu rút 23, Trương Duẫn Lạc là 17, chắc đợi một lát.

 

Rất nhanh đó, một cô gái ăn mặc gọn gàng, đeo kính bước , cất lời: “Bạn học 1 xin chuẩn , 10 phút nữa hãy đến phòng 506 bên cạnh để phỏng vấn, đồng thời xin mời các bạn học 2 và 3 cũng chuẩn .”

 

“Bắt đầu ? Nhanh thật.” Tô Diệu khỏi cảm thán một câu.

 

“Dù thì bạn học chiều nay tiết đầu còn tiết, nên tranh thủ thời gian.”

 

Tô Diệu gật đầu như hiểu mà hiểu, ánh mắt quanh.

 

Phòng học nơi họ đang ở lớn, ước chừng thể chứa năm mươi , các chỗ cơ bản kín hết, chỉ còn vài chỗ trống rải rác.

 

Đột nhiên, Trương Duẫn Lạc bên cạnh dùng khuỷu tay huých nhẹ Tô Diệu, hạ giọng gọi: “Diệu Diệu!”

 

“Sao ?”

 

Tô Diệu ngơ ngác đầu , giây tiếp theo, ánh mắt cô chợt dừng .

 

Bởi vì cô thấy một bóng dáng quen thuộc, đang từ cửa bước .

 

Mặc một chiếc áo phông đơn giản và quần jean, vai đeo một chiếc cặp sách màu đen.

 

Mái tóc rối, nhưng khó mà che giấu ngũ quan ưu tú của .

 

Khoảnh khắc thấy đến, Tô Diệu nhịn thầm c.h.ử.i một câu “c.h.ế.t tiệt”.

 

Sao con ch.ó họ Hạ cũng đến đây??

 

Sau khi phòng học, Hạ Tinh Hoài lập tức tìm chỗ xuống, mà là đôi mắt đen láy đảo quanh phòng học.

 

Cuối cùng, khi thấy Tô Diệu và Trương Duẫn Lạc đang ở góc phòng, ánh mắt dừng , cất bước về phía họ.

 

“Hạ Tinh Hoài cũng đăng ký ban Tuyên truyền ?” Trương Duẫn Lạc hạ giọng hỏi.

 

Tô Diệu ngơ ngác lắc đầu: “ cũng .”

 

Cô vốn nghĩ, Hạ Tinh Hoài hứng thú với mấy thứ .

 

Chẳng lẽ là vì… cô ư?

 

Không hiểu , Tô Diệu mơ hồ cảm thấy, Hạ Tinh Hoài đến phỏng vấn ban Tuyên truyền tám chín phần là vì cô cũng tham gia ban Tuyên truyền.

 

Tên , cố tình gây sự với cô đúng ?

 

Ngay phía bên của Tô Diệu một chỗ trống, Hạ Tinh Hoài liền xuống vị trí đó.

 

Tô Diệu dùng tay chọc chọc vai : “Cậu cũng đến phỏng vấn ban Tuyên truyền ?”

 

Hạ Tinh Hoài khẽ “hừ” một tiếng, đầu : “Không thì đến đây gì?”

 

“Sao ban Tuyên truyền? Sao bao giờ?”

 

Nghe , Hạ Tinh Hoài đầu cô một cái, nhanh chậm : “Mắc mớ gì đến .”

 

Tô Diệu sững sờ.

 

Học cô chuyện đấy ?

 

Nghĩ một lát, Tô Diệu chợt nhe răng : “Hạ Tinh Hoài, là vì nên mới ban Tuyên truyền đó chứ?”

 

Giọng điệu chút đáng ghét.

 

Ánh mắt Hạ Tinh Hoài lóe lên một cái, gì.

 

Tô Diệu cảm thấy chắc chắn đoán đúng, lập tức nổi giận: “Cậu giám sát , mách lẻo với bố đúng ? cho , cửa ! Cậu chắc chắn sẽ chọn, sẽ loại thôi!”

 

Hạ Tinh Hoài: “…”

 

Trương Duẫn Lạc ở bên cạnh lặng lẽ hóng chuyện: “…”

 

Sao cô cảm giác “đáp án thì đúng , nhưng suy nghĩ sai ” nhỉ?

 

“Cậu lo mà chuẩn cho , đừng để lát nữa loại đấy.”

 

Tô Diệu nắm chặt tay, “Cứ chờ đấy.”

 

 

Loading...